Ma Quân online gặm CP (4)
"Rất đơn giản, làm cho người ủng hộ hắn trong triều đình Đại Càn càng ngày càng ít, để cho thiên hạ không còn Ngụy đảng nữa." Đỗ Uy nói.
Tứ hoàng tử có chút kinh ngạc.
"Có lãnh tụ trên danh nghĩa Ngụy Quân này ở đó, triều đình Đại Càn thủy chung sẽ phân liệt, cái này đối với Tây đại lục các ngươi mà nói không phải chuyện tốt sao? Ngươi xác định muốn ta chèn ép Ngụy đảng? Vậy Đại Càn sẽ chỉ còn một thanh âm."
Cái này không phù hợp với lợi ích của Tây đại lục.
Đỗ Uy cười khổ nói: "Cái này không phải là ý nghĩ của ta, là ý tưởng của thần ta. Ý chỉ của thần ta, ta không dám vi phạm."
Tứ hoàng tử bĩu môi, trong lòng lại một lần nữa nâng cao tầm quan trọng đối với Ngụy Quân.
Xem Ngụy Quân bức thần minh Tây đại lục thành cái dạng gì kìa.
Thế mà cần vu hồi đối phó Ngụy Quân như vậy.
Tứ hoàng tử rất khó tưởng tượng, Ngụy Quân đến cùng là trâu bò tới trình độ nào.
Nhưng Tứ hoàng tử nghĩ lại, Ngụy Quân càng trâu bò lại càng tốt.
Như vậy mới thuận tiện hắn cuồn cuộn không ngừng lấy chỗ tốt từ Đỗ Uy.
Nếu Ngụy Quân bị hắn thu phục dễ dàng như vậy, thì hắn sẽ mất đi giá trị lợi dụng.
Hơn nữa đến lúc đó Tây đại lục khẳng định sẽ đồ cùng chủy kiến, để cho hắn lấy thân phận hiện tại đi làm một ít chuyện hắn căn bản không muốn làm—— ví dụ như thông đồng với địch bán nước.
Tứ hoàng tử trong lòng giống như gương sáng.
"Chèn ép Ngụy đảng không thành vấn đề." Tứ hoàng tử trực tiếp đáp ứng: "Nhưng chèn ép Ngụy đảng các ngươi có thể cho ta ưu việt gì?"
Đỗ Uy bất đắc dĩ thở dài một tiếng, nói với Tứ hoàng tử: "Thần ta nói nếu Thượng Quan Thừa tướng hoặc là Cơ Soái cản tay ngươi, có thể từ bên ta đánh chết một người trong đó, giúp ngươi đứng vững gót chân ở trong triều."
Tứ hoàng tử trong lòng nghiêm nghị.
Hắn cũng không tính để cho Thượng Quan Thừa tướng hoặc là Cơ Soái gặp chuyện không may.
Cho dù là làm người thừa kế Đại Càn đến nói, hắn cũng hy vọng Đại Càn càng mạnh càng tốt.
Hơn nữa, Tứ hoàng tử hồ nghi nhìn thoáng qua Đỗ Uy hỏi: "Thượng Quan Thừa tướng hiện nay hàng ngày cơ bản đều ở hoàng cung, Cơ Soái xuất hành lại hộ vệ nghiêm mật, thần minh các ngươi là rau cải trắng sao? Tùy ngươi đến hô hét?"
"Điện hạ nếu không tin, có thể giao việc này cho ta, ta tất nhiên toàn lực làm thỏa đáng cho ngài." Đỗ Uy có vẻ tin tưởng tràn đầy.
Tứ hoàng tử do dự một chút, vẫn không nhận.
Dù sao lần trước nói một chút, hiện tại Càn đế đã hôn mê bất tỉnh.
Tứ hoàng tử cũng sợ mình thật sự có thiên phú miệng quạ đen.
Vạn nhất Đỗ Uy thật có thể làm được thì sao?
Đại Càn có thể không có Càn đế.
Không có Thượng Quan Thừa tướng hoặc là Cơ Soái là thật không được.
"Giết chết Thượng Quan Thừa tướng hoặc là Cơ Soái thì chưa cần, các ngươi nếu thật sự có thành ý, thì thay ta đi giết Tống Liên Thành đi. Tống Liên Thành thằng nhãi này có thù không đợi trời chung cùng Đại Càn, hơn nữa lại là Minh chủ Liên minh người tu chân. Nếu ta có thể lấy được đầu của hắn, ta ở Đại Càn nhất định có thể đứng vững gót chân, uy vọng tăng nhiều." Tứ hoàng tử chào giá đầy trời.
Đỗ Uy tâm thật mệt.
Tứ hoàng tử thực không xem mình là người ngoài mà.
Tây đại lục bọn họ có tật xấu, mới có thể giúp Đại Càn đi giết Minh chủ Liên minh người tu chân hiện tại.
Tư địch cũng không phải tư như vậy.
"Điện hạ, chúng ta nếu hợp tác, ngài phải bày ra thành ý của mình."
Tứ hoàng tử cười lạnh nói: "Ngươi cũng biết chúng ta là hợp tác, vậy còn bảo ta đi giết Thượng Quan Thừa tướng cùng Cơ Soái? Hai người này một văn một võ, tất cả đều là kình thiên trụ cột Đại Càn ta. Giết bọn họ, Đại Càn ngày mai đã bị Tây đại lục các ngươi diệt. Lão Đỗ, ngươi cũng không thật thà, chúng ta hông cần hợp tác cho rồi, dù sao ta đã lấy được ưu việt, quay đầu ta đi hợp tác cùng Ngụy Quân tốt hơn."
Đỗ Uy tự nhiên không tin Tứ hoàng tử có thể hợp tác cùng Ngụy Quân.
Đơn giản là chào giá đầy trời, trả tiền dưới đất mà thôi.
Tứ hoàng tử khó chơi mặc dù có chút ra ngoài dự kiến của hắn, nhưng vì thuyết phục Tứ hoàng tử đứng ở phía bọn họ, lúc trước Tây đại lục cũng đã hạ vốn gốc.
Thậm chí Nữ thần Trí Tuệ cũng trực tiếp ban cho thần vật.
Cho nên Đỗ Uy thật ra có thể thỏa mãn yêu cầu của Tứ hoàng tử.
Hắn chỉ không thể mang nhiều ưu việt trực tiếp cho Tứ hoàng tử, bằng không chỉ có cổ vũ khẩu vị tham lam của Tứ hoàng tử.
Hiện tại hai người thông qua thử lẫn nhau, đều đã nói ra hết, Đỗ Uy ý thức được mình nên xuất ra một ít thứ thực tế.
Dù sao Tứ hoàng tử xác thực đã y theo ước định đưa Ngụy Quân trở về kinh thành.
Ngày sau hắn mưu tính, cũng cần mượn Tứ hoàng tử mới có thể thực thi.
Cho nên, hiện tại không thể quá căng thẳng cùng Tứ hoàng tử.
Vì thế Đỗ Uy xuất ra một miếng mộc bài nhỏ.
Đỗ Uy kính cẩn hai tay cầm mộc bài đưa cho Tứ hoàng tử, vẻ mặt thành kính làm cho Tứ hoàng tử ý thức được mộc bài này khẳng định không bình thường.
"Đây là thứ gì?"
Tứ hoàng tử xem thế nào, đây đều là một khối mộc bài thường thường vô kỳ.
Nhưng một câu của Đỗ Uy, làm cho thái độ của Tứ hoàng tử nháy mắt chân thật hẳn lên.
"Điện hạ, đây là lễ vật thần ta cố ý chuẩn bị cho ngài."
"Lễ vật cố ý chuẩn bị cho ta?" Tứ hoàng tử lập tức để bụng: "Đến cùng là lễ vật gì?"
"Thần ta biết, bởi vì một ít quy củ tương truyền từ xưa, Hoàng đế đế quốc Đại Càn, không có người trường thọ, thậm chí chưa từng có Hoàng đế sống quá trăm tuổi."
Tứ hoàng tử gật gật đầu.
Đây là sự thật.
Hoàng tộc tu luyện võ học, là một loại áp bức tuổi thọ đổi lấy tiềm lực tốc thành võ học.
Bao gồm văn thần võ tướng Đại Càn, cơ bản cũng đều là như thế.
Bọn họ có thể ở thời gian rất ngắn trở thành cao thủ.
Nhưng cái này cũng định bọn họ sẽ không trường thọ.
Trước mắt cho dù hoàng thất luôn luôn cố gắng muốn bài trừ ma chú này, nhưng căn cứ tư liệu lịch sử ghi lại, vẫn không có Hoàng đế nào có thể sống đến một trăm tuổi.
Giống như trăm tuổi là một cánh cửa, chứa nguyền rủa rất lớn.
"Thần ta hy vọng điện hạ có thể trở thành Hoàng đế tuổi thọ vượt trăm tuổi đầu tiên từ trước tới nay, cho nên mới cố ý đưa cho ngài phần lễ vật này. Mộc bài này, là thần lực thần sinh mệnh thể hiện ra. Thần sinh mệnh am hiểu nhất chính là kéo dài sinh mệnh, chỉ cần điện hạ ngài khắc tên của mình ở trên mộc bài, trên lý luận cao nhất có thể mượn thần năm trăm năm."