Nhân danh Nguỵ Quân, ra lệnh chư thần (1)
Ngay khi Ma Quân đang mê muội gặm đường CP, Nguỵ Quân vừa mới về nhà bỗng cảm thấy sau đầu chợt lạnh.
Sắc mặt căng cứng cũng biến đổi theo.
Trong mắt Bạch Khuynh Tâm toàn là Ngụy lang của mình, cho nên nhất thời liền phát hiện Ngụy Quân không thích hợp.
"Ngụy Quân, chàng làm sao vậy?" Bạch Khuynh Tâm căng thẳng hỏi.
Bạch Khuynh Tâm vừa hỏi, trong nháy mắt những người khác cũng đã phát hiện trạng thái của Ngụy Quân có chút bất thường.
"Tình huống gì thế?"
"Nghe nói bệ hạ chính là tai hoạ không hiểu từ đâu bay tới."
“Là nguyền rủa chăng?”
"Chẳng lẽ Tứ hoàng tử đã động thủ với Nguỵ đại nhân rồi?"
…
Mọi người thảo luận sôi nổi, trái tim của từng người đều căng thẳng cả lên.
Nhưng rất nhanh bọn họ đã tự chấm dứt thảo luận.
Bởi vì bọn họ phát hiện rằng tuy sắc mặt Ngụy Quân không đúng lắm, nhưng hơi thở dường như cũng không có vấn đề gì.
Không những không trở nên yếu đuối, ngược lại còn trở nên mạnh mẽ hơn.
Nguỵ Quân cũng rất hoang mang.
Hắn gãi gãi đầu, lời nói ra có chút không chắc chắn: “ Cứ cảm thấy… Tuổi thọ của ta đã kéo dài hơn? Là ảo giác chăng?”
“Tuổi thọ kéo dài sao? Cái này cũng có thể cảm giác được à?”
Đại Hoàng tử và Nhâm Dao Dao cùng lắc đầu: "Chúng ta chưa bao giờ gặp qua chuyện như vậy."
Bạch Khuynh Tâm: "..."
Nàng có.
Mỗi lần thức tỉnh là một nhân cách, nàng cũng có thể cảm nhận được thực lực của bản thân trở nên mạnh hơn, tuổi thọ cũng dài hơn.
Điều này là vì hệ thống tu luyện của nàng khác hoàn toàn so với người khác, cũng không phải đi cùng một con đường với Thiên Đế.
Cho nên quy tắc do Thiên Đế đặt ra không liên can gì tới nàng.
Nhưng mà Ngụy Quân và nàng cũng không phải là người đồng đạo.
Vậy sao Nguỵ Quân lại cảm nhận được tuổi thọ của mình tăng lên?
Bạch Khuynh Tâm cảm thấy rất khó hiểu.
Đừng nói Bạch Khuynh Tâm, ngay cả chính bản thân Ngụy Quân cũng cảm thấy rất kỳ quái.
“Chính là có một loại cảm giác rất kỳ lạ, cảm thấy lực sinh mệnh của ta tăng lên rồi, nhưng hình như không có cách nào nghiệm chứng." Ngụy Quân nói.
Dù sao thứ như tuổi thọ này, phải đợi đến ngày ngươi chết đi mới có thể biết.
Không ai có thể biết trước tương lai.
Nói cách khác, tương lai mà ngươi có thể biết trước đó cũng có khả năng bị thay đổi.
Nếu không mạnh mẽ đến trình độ như Đạo Tổ và Thiên Đế, nếu như tương lai không thể thay đổi, vậy tất cả đều chính là khuôn mẫu cố định rồi.
Chính vì tương lai đều sẽ thay đổi bất cứ lúc nào, cho nên mới làm cho người ta mê muội như thế.
Cũng bởi vậy, Ngụy Quân chỉ có thể cảm nhận được tuổi thọ của mình đang tăng lên một cách mơ hồ, chẳng qua hắn cũng không có cách nào xác nhận.
"Chẳng lẽ ta lại đột phá rồi?" Ngụy Quân kiểm tra tu vi của mình một chút.
Hình như là có hơi tiến bộ.
Nhưng hắn vốn dĩ mỗi giờ mỗi phút đều đang tiến bộ.
Cho nên tăng tuổi thọ dường như cũng là lẽ đương nhiên?
Ngụy Quân nghĩ ngợi một hồi, không coi chuyện này là chuyện gì lớn.
Dù sao trường sinh và bất tử cũng không xung đột.
Người trường sinh bất lão bị người ta giết cũng sẽ chết thôi.
Cho nên chỉ cần Tứ hoàng tử có thể giết chết hắn là xong chuyện.
Những cái khác đều không quan trọng.
Không giống với Nguỵ Quân, sau khi tên của mình được khắc lên mộc bài, Tứ hoàng tử không hề có cảm giác gì.
Hắn nhắm mắt cảm nhận một hồi, sau đó liền ném tấm mộc bài lên trên bàn, vẻ mặt thất vọng lẩm bẩm: "Tình huống gì đây? Lão Đỗ gạt ta sao? Không thể nào! Ai cho hắn gan hùm mật gấu đó lừa gạt ta?”
Hợp tác của hắn và Đỗ Uy hiện tại vẫn đang trong giai đoạn vui vẻ cơ mà.
Chưa có vào giai đoạn qua cầu rút ván.
Còn nói gia tăng tuổi thọ vốn dĩ cũng không cảm nhận được?
Phương diện này Tứ hoàng tử cũng không có kinh nghiệm gì, cho nên hắn cũng đành bó tay.
Nhưng Tứ hoàng tử luôn cảm thấy Đỗ Uy đưa mộc bài cho hắn nghiêm túc như vậy, hơn nữa lại miêu tả quý giá như thế. Sau khi hắn đã sử dụng dù sao cũng phải có chút hiệu quả lợi hại gì mới đúng.
"Bản cung còn muốn tặng Ngụy Quân một phần đại lễ nữa, lão Đỗ sẽ không gài bẫy ta chứ?" Tứ hoàng tử hoài nghi nói.
Nghe thấy Tứ hoàng tử nói như vậy, vẻ tươi cười hiền hậu trên mặt Ma Quân càng đậm hơn.
Nếu như đây không phải tình yêu…
Nhưng đối với chuyện tên của Tứ hoàng tử được khắc lên mộc bài mà bản thân Tứ hoàng tử lại không hề có chút phản ứng nào với chuyện này, Ma Quân cũng không biết là chuyện gì xảy ra.
Hiển nhiên là nàng đã cảm nhận được lực sinh mệnh dồi dào ở trên tấm mộc bài đó.
Đối vối nàng mà nói đó là bảo bối vô cùng có giá trị.
Nàng cũng xác nhận Tứ hoàng tử đích thực đã mở món thần vật này ra.
Về phần món thần vật này có phát huy tác dụng với Tứ hoàng tử hay không…
Ma Quân lại cẩn thận nhìn lại mộc bài này một cái.
Sau đó sắc mặt trở nên vô cùng cổ quái.
Hình như nàng đã biết chuyện gì xảy ra rồi.
Ngụy Quân... dường như đã hút đi toàn bộ lực sinh mệnh.
Một giọt cũng không giữ cho Tứ hoàng tử.
Một lần này, ít nhất Nguỵ Quân có thể kéo dài tuổi thọ năm trăm năm.
Ma Quân đưa ra phán đoán chính xác.
Nhưng Ma Quân cũng không rõ Nguỵ Quân sao mà làm được.
Nàng biết Nguỵ Quân chắc chắn không phải là loại người keo kiệt. Nếu như Nguỵ Quân biết chuyện này thì ngay cả lợi ích Tứ hoàng tử cho hắn, hắn cũng sẽ không cần.
Hết thảy rất rõ ràng rằng Nguỵ Quân đã hoàn thành một cách thụ động.
Ma Quân chỉ có thể nói: “Không hổ là vật cưng của bổn miêu, đúng là lợi hại, còn lợi hại hơn bổn miêu.”
Về phần Tứ hoàng tử…
Ma Quân nghĩ ngợi, dù sao cũng là tri kỷ của Nguỵ Quân.
Vả lại nàng còn muốn tiếp tục gặm đường cp Tứ hoàng tử và Nguỵ Quân.
Cho nên nàng thoáng nghiêm túc một chút, chuyển sang một chút sức mạnh từ bản thể rồi đặt toàn bộ lực chú ý lên người Tứ hoàng tử.
Nàng muốn nhìn xem trên người Tứ hoàng tử rốt cuộc có vấn đề gì, vậy mà ngay cả thần vật như thế cũng không thể phát huy được tác dụng.
Nể mặt mũi của Nguỵ Quân, nếu như Tứ hoàng tử thật sự có phiền toái gì đó, nếu như ở trong khả năng cho phép thì Ma Quân sẵn lòng ra tay giúp đỡ Tứ hoàng tử một phen.
Ma Quân vẫn rất nhiệt tình.
Nhưng nàng rất nhanh đã nhận ra rằng lần này là mình tự đại.
Trên người Tứ hoàng tử quả thật có vấn đề.
Ma Quân đã nhìn thấy một sợi xiềng xích ẩn sâu trong linh hồn của Tứ hoàng tử.
Chính là sợi xiềng xích này đã thiết lập bức bình phong vô hình ở thân thể của Tứ hoàng tử.
Bất kỳ một thần dược kéo dài tuổi thọ nào cũng không thể phát huy hiệu quả.
Thậm chí còn có thể dẫn đến phản phệ.