Bởi vì ái khanh, sẽ không dễ dàng bi thương (4)
Lục Nguyên Hạo đi rồi, Bạch Khuynh Tâm lại khôi phục tư thái ôn nhu nhược nhược của mình.
Nhưng nàng vẫn nói về chính sự cùng Ngụy Quân.
"Ngụy lang, ta hoài nghi Lục Nguyên Hạo có vấn đề."
"Vấn đề gì?"
Bạch Khuynh Tâm nói: "Hắn rất có thể là đứa con của kiếp vận ứng vận mà sinh, thực lực tiến bộ quá nhanh. Mỗi ngày tu luyện một canh giờ, lại có thể có thực lực hiện tại. Thiên phú này, đã muốn vượt qua ta."
Ma Quân chớp chớp mắt mèo của mình, mười phần không nói gì: "Người Đại Càn nếu đánh trận có một nửa thực lực của thổi da bò, đồ thần không nói chơi."
Cái mức làm màu này. . .
Thiên phú của Lục Nguyên Hạo, nàng cũng cảm thấy kinh diễm.
Mà thiên phú của Bạch Khuynh Tâm, ở nàng thấy thì cũng chỉ như vậy mà thôi.
Dù sao Ma Quân có trâu, cũng không có trâu đến cấp bậc có thể nhìn thấu Ẩn bí chi chủ.
Đó là một đại năng tranh phong cùng Thiên Đế.
Ma Quân còn kém quá xa.
Ngụy Quân đồng ý phán đoán của Bạch Khuynh Tâm: "Lục Nguyên Hạo hẳn là chính là con của kiếp vận, hơn nữa hẳn là loại thiên phú tu luyện tốt nhất."
Mỗi lần đại kiếp nạn tiến đến, đều là thời đại phong vân tế hội.
Nhất định sẽ có rất nhiều người ngã xuống, cũng sẽ có rất nhiều người lên như diều gặp gió, ở trong đại kiếp nạn thành tựu một phen sự nghiệp to lớn.
Là nguy hiểm, cũng là kỳ ngộ.
Mà căn cứ thế nhân các đời quan sát, mỗi lần sau khi đại kiếp nạn hàng lâm, đều sẽ có một số con của kiếp vận ngang trời xuất thế, thể hiện ra thiên phú cùng thực lực làm người ta kinh ngạc, liên tiếp phá đi kỷ lục, trở thành đại nhân vật trong đại kiếp nạn.
Từ tình huống trước mắt đến xem, Lục Nguyên Hạo nếu không phải con của kiếp vận, thực lực của hắn hiển nhiên là rất dị thường.
Trên thực tế cho dù hắn là con của kiếp vận, thực lực của hắn cũng thực dị thường.
Bạch Khuynh Tâm nói: "Tôi đã điều tra qua tư liệu con của kiếp vận các đời, ở trước khi đại kiếp nạn tiến đến có thể tu luyện thực lực đến loại trình độ này, Lục Nguyên Hạo hầu như là đầu tiên. Thế giới này từ xưa đến nay ở cùng tuổi có thể so sánh cùng Lục Nguyên Hạo, đều là loại người đại danh đỉnh đỉnh, ví dụ như Thánh nhân, Ma Quân. . . Nhưng đầu óc của Lục Nguyên Hạo chênh lệch cũng quá lớn so với bọn họ."
Bạch Khuynh Tâm thật sự là rất khó mang Lục Nguyên Hạo khờ khờ khạo khạo này liên hệ cùng những đại nhân vật trong lời đồn trên lịch sử này.
Ngụy Quân cười nói: "Ai nói cho cô Thánh nhân cùng Ma Quân đều là cái loại hình tượng siêu cấp cao thủ phong tư vĩ ngạn này? Dựa theo lịch sử tôi học được ở Nho gia, Thánh nhân là một người vạm vỡ thân cao 2 thước, mở miệng là nói bậy. Về phần Ma Quân. . . Nói không chừng chỉ số thông minh của Ma Quân không khác mấy so với Lục Nguyên Hạo."
Ma Quân giận dữ, há mồm liền cắn Ngụy Quân một cái.
Quả thực buồn cười.
Bản meo meo chỉ số thông minh không phải treo lên đánh tên mập Lục Nguyên Hạo kia sao?
Ma Quân cảm giác được Ngụy Quân vũ nhục thật lớn đối với nhân cách của nàng.
Sau đó Ngụy Quân nâng tay, lại rót Hạo Nhiên Chính Khí màu trắng ngà cho nàng.
Ma Quân hừ hừ một chút, quyết định lúc này vẫn là tha thứ cho Ngụy Quân.
Xem ở phần phương thức xin lỗi rất thành ý của Ngụy Quân.
"Ngụy lang, ngươi nói ta có cần nghĩ biện pháp, để cho Lục Nguyên Hạo trưởng thành lên hay không?" Bạch Khuynh Tâm trầm ngâm nói: "Lục Nguyên Hạo đến giờ cũng chưa ý thức được bản thân mạnh như thế nào, nếu để cho hắn ý thức được, hơn nữa để cho chỉ số thông minh của hắn đạt tới trình độ người bình thường, lấy thực lực của hắn là có tư cách trở thành một trụ cột quan trọng của Đại Càn."
Bạch Khuynh Tâm có nắm chắc có thể giúp Lục Nguyên Hạo trưởng thành nhanh chóng.
Đơn giản chính là sắp xếp cho suy sụp cùng đau khổ là được.
Thật ra các đại phái của Liên minh người tu chân đối với làm thế nào dẫn đường môn hạ đệ tử của mình trưởng thành đều có một hệ thống biện pháp quản lý, Lục Nguyên Hạo hiện tại cũng là khuyết thiếu lịch lãm giống như đám đệ tử tinh anh Trường Sinh tông vừa mới bị Bạch Khuynh Tâm giết chết kia.
Ở Bạch Khuynh Tâm thấy, cái này cũng không khó thay đổi.
Cái này cũng là một trong những nguyên nhân Trần Già muốn giết chết bọn họ.
Thật để cho bọn họ lịch luyện ra, uy hiếp đối với Đại Càn sẽ quá lớn.
Lục Nguyên Hạo hoàn toàn có thể tùy theo tài năng tới đâu mà dạy tới đó.
Bạch Khuynh Tâm tin tưởng Lục Nguyên Hạo thiên phú tu luyện bày ra ở đó, khẳng định có thể lịch luyện ra.
Chủ yếu vẫn là Lục Nguyên Hạo phòng ngự mạnh như vậy, vô luận có lịch lãm thế nào, Lục Nguyên Hạo cũng rất khó có nguy hiểm sinh mệnh.
Cho nên Bạch Khuynh Tâm thực yên tâm đối với Lục Nguyên Hạo.
Ngụy Quân cũng có tin tưởng đối với Bạch Khuynh Tâm.
Nhưng hắn cũng không có phụ họa ý tưởng của Bạch Khuynh Tâm, mà nói: "Bỏ đi, bình thường mà nói đây là chuyện Lục Tổng quản làm, nhưng Lục Tổng quản không có làm, cô cũng không cần bao biện làm thay. Đương nhiên, càng quan trọng là tôi suy đoán khả năng chính là vì Lục Nguyên Hạo khờ khờ như vậy, mới để cho hắn có thực lực như hiện tại."
"Là ý gì?"
"Hắn nếu biết mình quá mạnh, vị tất sẽ có tâm tính đi cố gắng tu luyện như hiện tại."
Chính là vì Lục Nguyên Hạo vẫn cho rằng mình rất yếu, cho nên hắn mới không ngừng tích góp con bài chưa lật cho bản thân.
Làm cho hắn ngay cả Thiên Đế cũng hố vài lần.
Để cho thế nhân ngạc nhiên lẫn vui mừng rất nhiều.
Phàm là Lục Nguyên Hạo sớm ý thức được mình rất mạnh, ngạc nhiên lẫn vui mừng này đều sẽ không còn tồn tại nữa.
"Có một loại cường giả dùng chỉ số thông minh của bản thân đi hiến tế để được lực lượng, tôi thấy Lục Nguyên Hạo giống như là người như thế." Dừng một chút, Ngụy Quân tiếp tục nói: "Nói không chừng Ma Quân cũng vậy, bằng không mạnh đến loại trình độ như Ma Quân, lại có thể bị phản bội, người bình thường cũng làm không ra chuyện như vậy."
Ở trước khi Ma Quân phát tác phía, Ngụy Quân lại rót thêm Hạo Nhiên Chính Khí của mình vào.
Ma Quân thoải mái thở dốc hai tiếng, quyết định tạm thời che chắn lời nói của Ngụy Quân.
Bản meo meo vốn không phải người như vậy.
Bản meo meo là cửu mệnh miêu yêu.
Cho nên nhân sủng nói không quan hệ với bản meo meo.
Ma Quân bị Hạo Nhiên Chính Khí thuyết phục.
Bạch Khuynh Tâm cũng bị Ngụy Quân thuyết phục.
"Dùng chỉ số thông minh bản thân đi hiến tế được lực lượng, Ngụy lang miệng của người cũng thực độc."
Bạch Khuynh Tâm cười khẽ một tiếng, sau đó phát hiện Ngụy Quân suy đoán nói không chừng chính là sự thật.
Dù sao người không đầu óc mà thực lực lại siêu mạnh như vậy quả thật không ít.