Đãi ngộ anh hùng nên có (3)
Nhưng bọn họ dự phòng, vẫn không có phòng được.
Đây là một cái tin tức Tứ hoàng tử mười phần bất ngờ.
Dù sao thực lực bọn họ xuất động là không thấp.
Đỗ Uy sắc mặt mười phần ngưng trọng, trầm giọng nói: "Là Kiếm yêu, không nghĩ tới kinh thành thế mà ẩn dấu một Kiếm yêu."
"Kiếm yêu?"
Tứ hoàng tử nghe vậy, sắc mặt cũng ngưng trọng hẳn lên.
"Kiếm yêu là vương tộc Yêu đình, số lượng vẫn là cực ít, lão Đỗ ngươi xác định chứ?"
"Sẽ không sai, nếu không phải Kiếm yêu, lần này là chúng ta bắt ba ba trong rọ rồi." Đỗ Uy thanh âm lạnh lùng nói.
Kiếm yêu, từ kiếm thành yêu, tà tính đến cực điểm.
Dạng yêu kiếm này, cho dù ở Yêu đình số lượng cũng mười phần thưa thớt, hơn nữa mỗi một Kiếm yêu kiếm pháp đều vô cùng sắc bén, ở trên kiếm pháp tiên thiên có tạo nghệ sâu đậm.
Dù sao cũng là thiên phú chủng tộc, cái này không có biện pháp.
Kiếm yêu vương từng chiến qua cùng Cổ Nguyệt một trận, đương nhiên, là Cổ Nguyệt thời kì còn chưa có đồ thần.
Kiếm yêu vương khổ chiến hai canh giờ, lấy kém một chiêu mà thua.
Phần chiến tích này cũng không dọa người, dù sao cho đến ngày nay, đánh bại Kiếm yêu vương đã là Kiếm Thần.
"Kiếm yêu ở Yêu đình cũng có số má, thế mà có Kiếm yêu ẩn núp ở kinh thành."
Tứ hoàng tử cũng để tâm.
"Nó là ẩn nấp vào như thế nào?"
Đỗ Uy cười lạnh nói: "Còn có thể ẩn nấp vào như thế nào? Đơn giản chính là trong ngoài cấu kết mà thôi. Đại Càn các người nhìn như nhân tài đông đúc, thực ra bốn phương thông suốt. Người ngầm qua lại với Tây đại lục chúng ta không ít, qua lại với Yêu đình làm sao mà ít hơn? Cái khác không nói, lấy thân phận Đại Hoàng tử, bên người có một Kiếm yêu hộ vệ, không phải hợp tình hợp lý sao?"
Đại Hoàng tử nếu biết Đỗ Uy nói như vậy, nhất định cảm giác mười phần oan uổng.
Bên người hắn thật đúng là không có Kiếm yêu đi theo.
Nhưng Tứ hoàng tử cũng không biết.
Nghe được suy đoán của Đỗ Uy, Tứ hoàng tử nghĩ nghĩ, tin tưởng.
Dù sao Yêu đình muốn nâng đỡ Đại Hoàng tử vào chỗ, cái này cũng không phải bí mật gì.
Không chỉ như thế, Tứ hoàng tử còn nghĩ tới một sự kiện: "Ta không có nhớ lầm mà nói, Hồ Vương cùng Kiếm yêu vương hẳn là quan hệ không tệ, dưới cơ duyên xảo hợp, Hồ Vương đã từng cứu Kiếm yêu vương một mạng."
"Vậy không sai."
Đỗ Uy vốn không mấy hoài nghi đã hoàn toàn chứng thật ý nghĩ của mình.
"Sau lưng Đại Hoàng tử chính là có Hồ Vương ủng hộ, mà Hồ Vương cùng Kiếm yêu vương lại có phần giao tình này, cho nên sắp xếp bên cạnh Đại Hoàng tử một Kiếm yêu, hợp tình hợp lý, vừa đảm đương giúp đỡ, cũng có thể giám thị Đại Hoàng tử bất cứ lúc nào. Không hổ là Yêu đình đệ nhất trí giả, danh bất hư truyền."
Trong lòng Đỗ Uy cùng Tứ hoàng tử đồng thời dâng lên tâm đề phòng đối với Hồ Vương.
Tứ hoàng tử cũng bị Đỗ Uy hoàn toàn câu vào.
"Lão Đỗ, ta vẫn nghĩ ngươi là người thông minh, hiện tại xem ra, ngươi hoàn toàn bị Hồ Vương nắm hết, tất cả đều bị Hồ Vương tính đến." Tứ hoàng tử nói.
Đỗ Uy sắc mặt mười phần khó coi.
Nhưng hắn dù sao cũng là một tinh anh thành công, kinh sợ qua đi, Đỗ Uy thản nhiên thừa nhận thất bại của mình.
"Hồ Vương là Yêu đình đệ nhất trí giả, Yêu sư thiên hạ Yêu tộc cùng công nhận. Bị nàng tính kế, thua ở trên tay nàng, thực bình thường."
Đỗ Uy tiếp nhận.
Hắn vẫn cho rằng người không thể nhìn thẳng thất bại của bản thân là không có tư cách thành công.
"Nhưng Hồ Vương cho dù trí tuệ thông thiên, ở cục diện kinh thành chung quy cũng là chúng ta chiếm cứ thượng phong." Đỗ Uy cũng không có mất đi chiến ý: "Hồ Vương muốn đẩy Đại Hoàng tử thượng vị, nhưng hiện nay là điện hạ ngươi chiếm được tiên cơ. Chúng ta đã bức Hồ Vương đến đường cùng, chỉ có thể áp dụng hạ hạ sách. Bàn cờ này còn chưa hết, Hồ Vương vị tất có thể cười cuối cùng."
"Lão Đỗ, ngươi muốn chơi Hồ Vương?" Tứ hoàng tử hưng phấn: "Ta quả nhiên không có nhìn lầm ngươi, là một đàn ông. Xem ở giao tình hai ta, ta nhất định toàn lực tương trợ, lần này ta thu ngươi giá hữu nghị."
Đỗ Uy: ". . ."
Hắn thiếu chút nữa nghĩ Tứ hoàng tử không cần tiền chứ.
Chờ sau khi hắn hỏi một chút giá hữu nghị của Tứ hoàng tử là bao nhiêu, hoàn toàn không muốn nói chuyện.
Bởi vì Đỗ Uy nhận rõ ở trong cảm nhận của Tứ hoàng tử, hữu nghị giữa hắn cùng Tứ hoàng tử đến cùng là giá trị bao nhiêu tiền.
Chung quy là thanh toán mà sai.
Đỗ Uy lòng mệt mỏi.
Nhưng thiếu chút nữa chết ở trên tay Kiếm yêu, Đỗ Uy hiểm tử nhưng vẫn còn sống chung quy vẫn không có nhịn xuống tức giận.
Dù sao, tính mạng một người chỉ có một.
Hắn cũng không phải Ngụy Quân.
Cho nên Đỗ Uy bạo phát.
Xung đột bắt đầu thăng cấp.
Kinh thành mặt ngoài vẫn là cảnh ca múa thái bình, dân chúng an cư lạc nghiệp.
Nhưng mà ở phố dài ngõ nhỏ đại bộ phận người ta nhìn không thấy, ở những góc tối mà xúc giác của triều đình có vẻ bạc nhược, chiến đấu chưa bao giờ đình chỉ.
Lục Phiến môn mỗi ngày đều có thể nhận được báo án.
Đại Hoàng tử cũng kinh ngạc.
Người Tây đại lục điên rồi sao? Đây là muốn toàn diện khai chiến?
Hồ Vương sau lưng Đại Hoàng tử cũng kinh ngạc.
"Người Tây đại lục điên rồi sao? Đây là toàn diện khai chiến cùng với Yêu đình chúng ta?" Hồ Vương kinh ngạc nói.
Đại Hoàng tử gọi Hồ Vương ra, chính là hỏi kế, nghe vậy nhanh nói: "Di nương, ta nghĩ một ngày một đêm cũng không rõ ràng, Tây đại lục vì sao lại cấp tiến như vậy?"
Hồ Vương gật đầu nói: "Ta và ngươi có đồng cảm."
Nhâm Dao Dao mang bức họa Hồ Vương đến nói xen vào: "Ta nghe nói mấy ngày nay thế lực Tứ hoàng tử bị tiêu diệt lợi hại, Tây đại lục có thể là đang làm chỗ dựa cho hắn."
"Người Tứ hoàng tử bị xử lý rất nhiều sao?" Hồ Vương hỏi.
Về điểm ấy, Đại Hoàng tử còn chưa có báo cáo với Hồ Vương.
Chủ yếu là hắn chưa nghĩ ra nói như thế nào.
Dù sao lần ra tay với Tứ hoàng tử này số lượng người cũng khá nhiều.
Thượng Quan Thừa tướng cùng Lục Tổng quản đều có ra tay.
Đây là một tình huống thực quỷ dị.
Đại Hoàng tử thực lo lắng mình báo tình huống chân thật cho Hồ Vương biết, Hồ Vương dễ dàng nghĩ ra nhiều cái, vạn nhất đoán được chân tướng thì phiền toái.