Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 846 - Chương 846. Nhân Tâm Sinh Nhất Niệm, Thiên Địa Tất Giai Tri (2)

Chương 846. Nhân tâm sinh nhất niệm, thiên địa tất giai tri (2) Chương 846. Nhân tâm sinh nhất niệm, thiên địa tất giai tri (2)

Nhân tâm sinh nhất niệm, thiên địa tất giai tri (2)

Ở một thế giới có thể tu hành, vận may có thể đếm được.

Người tu hành cũng được, Đại Càn cũng cho thôi, bọn họ đều có nghiên cứu về số mệnh.

Thậm chí quan viên của Đại Càn cũng có quan khí hộ thể.

Cho nên nếu như bọn họ thật sự tra tiếp, điều tra rõ chân tướng của thiên đế đương nhiên là không thể, nhưng tra ra một vài thứ có ích thì vẫn có thể làm được.

Có điều Lục tổng quản nghĩ ngợi, vẫn là từ chối.

“Bỏ đi, việc thành là do người. Người mê tín vào vận mệnh thì sẽ mất đi động lực phấn đấu của bản thân. Ta tin vận mệnh sẽ dệt hoa trên gấm vì chúng ta, nhưng không thể giúp chúng ta khi gặp nạn. Làm những việc chúng ta có thể nắm chắc, không cần làm những việc chúng ta không thể kiểm soát.”

Không thể nghi ngờ, Lục Khiêm có đủ lý trí.

Với tư cách là thủ lĩnh đặc vụ thì quả thật cũng cần lý trí kiểu này.

So với Lục Khiêm, Triệu Thiết Trụ quả thật vẫn non nớt hơn một chút.

“Con nghe theo nghĩa phụ! Nghĩa phụ, vậy tiếp theo chúng ta phải làm như thế nào? Ngoài mặt chúng ta đã cắt đứt với Nguỵ đại nhân rồi.”

“Tiếp tục tách ra. Tứ hoàng tử xem Nguỵ đại nhân như kẻ thù, chúng ta và Nguỵ đại nhân chia rẽ, tứ hoàng tử chắc sẽ lôi kéo chúng ta. Sau lưng hắn là Đỗ Uy, sau lưng Đỗ Uy là Tây đại lục. Nói không chừng chúng ta còn có thể nhận được không ít tài nguyên từ phía Tây đại lục.”

Lục tổng quản nắm bắt lòng người vô cùng thành thạo.

“Chỉ là phải oan ức Nguỵ đại nhân một chút rồi, nhưng Nguỵ đại nhân cũng sẽ không để ý điều này. Thiết Trụ, ngươi tiếp tục nguỵ trang thành Kiếm yêu, giết thêm vài người của Tây đại lục, ám sát Đỗ Uy. Cần phải đem sự việc Kiếm yêu từng giết người của Tây đại lục trở thành bản định án không thể lật đổ.”

Nói về lòng dạ nham hiểm của Lang Gia Bảng (lyb).

Lục Khiêm hoàn toàn vứng đáng.

Nhưng Triệu Thiết Trụ đã sớm quen rồi, liền sảng khoái đồng ý.

Tây đại lục và Đại Càn là kẻ thù. Giết kẻ thù, chính là phù hợp với quy định của An toàn ty.

Hơn nữa kẻ gánh tội thay cũng đến rồi, là lúc hắn chơi một trận lớn.

Nhưng trên đường trở về, Triệu Thiết Trụ vẫn có chút hoài nghi.

“Nghĩa phụ, người thật sự không biến Hồ Vương thành người của mình chứ?”

Lục Khiêm: “…”

Được Triệu Thiết Trụ nhắc nhở, hắn cũng có hơi nghi ngờ.

Chẳng lẽ Hồ Vương thật sự là người của Đại Càn chúng ta?

Lần này quả thực Hồ Vương phối hợp rất tốt.

Lục Khiêm cũng không ngờ rằng Hồ Vương lại thật sựu phái một Kiếm yêu đến kinh thành.

Người tung kẻ hứng, phối hợp hoàn mỹ, Hồ Vương đã làm một pha trợ công cực kỳ đẹp mắt.

Một bên khác.

Đỗ Uy giận tím mặt.

“Điện hạ, nhục nhã như thế, quyết không thể nhẫn. Yêu Đình quá đáng quá rồi, nếu như ta không phản kích, Tây đại lục sẽ mất hết thể diện.”

Đại thần ngoại giao của Tây đại lục không thể chịu loại uất ức này được.

Kiếm yêu đã giết người của bọn họ, còn ám sát đại thần ngoại giao là hắn. Nếu như hắn không có chút phản ứng nào, vậy thì đã làm ô nhục danh dự của quốc gia.

Tây đại lục đang đứng ở đỉnh phong, hắn không có lý gì mà nhẫn nại.

Tứ hoàng tử nghe vậy liền kêu lên một tiếng vui vẻ.

“Đánh nhau đi! Đánh nhau đi! Lão Đỗ, nếu như ngươi sợ, vậy ta coi thường ngươi.”

Tứ hoàng tử không hề che dấu tâm thái hóng chuyện không chê chuyện lớn của mình.

Dù sao người tổn thất cũng không phải hắn.

Đói với thú vui ác ý của tứ hoàng tử, tuy Đỗ Uy bất mãn, nhưng bây giờ hắn cũng không có lòng dạ đi so đo.

Đỗ Uy chỉ hừ lạnh một tiếng, phẫn nộ nói: “Yêu Đình ức hiếp người quá đáng, nếu như Kiếm yêu này khiêm nhường lẩn tránh đi thì còn coi như là cho ta thể diện. Vậy mà lại bị Đại hoàng tử mang theo rêu rao khắp nơi như thế, này rõ ràng là tát vào mặt ta.”

Ngay cả bậc thang cũng không cho hắn xuống.

Không thể chịu được.

“Điện hạ, ngài đưa phần danh sách cho ta, ta cần thế lực ngầm của Yêu Đình đang ẩn náu ở Đại Càn.” Trong mắt Đỗ Uy xuất hiện sát khí: “Nếu Yêu Đình đã bất nhân, vậy ta liền cho Yêu Đình biết sự lợi hại của Tây đại lục chúng ta.”

Bản thân hắn không có danh sách.

Ở Đại Càn, cho dù Tây đại lục có mật thám dẫn đường thì cũng không tra được tường tận.

Tứ hoàng tử… cũng không cười nổi nữa.

“Lão Đỗ, người xem trọng ta quá rồi.”

Giống như quả cà héo rũ, Tứ hoàng tử bất đắc dĩ nói: “Trước đây ta chỉ là một hoàng tử bình thường không có gì đặc biệt, nào biết danh sách mật thám của Yêu Đình ở Đại Càn? Nếu như ta trâu bò như thế thì đã không hợp tác với Tây đại lục các ngươi.”

Đỗ Uy: “…”

Có lý có lẽ, không thể phản bác.

Tứ hoàng tử suy nghĩ một hồi, cứu vãn nói: “Lão Đỗ, ngươi đừng nôn nóng. Tuy ta không biết nội tình của Yêu Đình, nhưng Lục Khiêm chắc chắn biết. Chỉ cần chúng ta lấy tờ danh sách từ trong tay Lục Khiêm thì hiệu quả cũng giống nhau.”

“Lục Khiêm đời nào giúp chúng ta?” Đỗ Uy chau mày nói.

Tứ hoàng tử mỉm cười: “Lão Đỗ à, ta nói cho ngươi một đạo lý hiển nhiên —— Trên thế giới này không có người nào không thể mua chuộc, chỉ có cái giá ngươi bỏ ra không đủ mà thôi. Lục Khiêm thì thế nào? Lão Đỗ à, ngươi chỉ cần không tiếc đập tài nguyên lên người hắn giống như ta, như thế có thể quật hắn nằm rạp xuống.”

Đỗ Uy: “…”

Nếu như làm như thế với Lục Khiêm, khó nói có thể đập Lục Khiêm nằm rạp xuống hay không, nhưng Đỗ Uy biết Tây đại lục có thể sẽ nằm xuống trước.

“Điện hạ, tài nguyên trên tay ta cũng có hạn, hơn nữa còn phải ưu tiên cũng ứng cho ngài.” Đỗ Uy nhắc nhở.

Tứ hoàng tử hoàn toàn không để bụng.

Luận về tranh đấu chính trị, hắn có thể không giỏi, nhưng ở phương diện tính toán chi li thì Đỗ Uy không bằng hắn.

Hơn nữa, Đỗ Uy nói không được là chuyện của Đỗ Uy.

Hắn mới không tin cái lý do này.

Bình Luận (0)
Comment