Nguỵ đảng bắt đầu hành động (1)
Ngày đó sắc mặt Càn đế cực kỳ bất thường, hơn nữa ánh mắt vô cùng giãy dụa. Lúc ấy đã để nàng ở lại điện Thanh Tâm.
Khi đó Bạch Khuynh Tâm đã phán đoán trên người Càn đế xuất hiện vấn đề, chỉ là nàng không biết rốt cuộc đã xảy ra vấn đề gì.
Hiện tại nhìn thấy sách sử do Ngụy Quân viết, liên tưởng đến đây là thông tin của Thiên đạo chia sẻ với Ngụy Quân, trong lòng Bạch Khuynh Tâm trầm xuống.
"Hẳn là thật. Trước kia ta đã phát hiện bệ hạ có chỗ bất thường." Bạch Khuynh Tâm nói.
Tốt tính thế nào cũng có lúc nổi giận. Lục Nguyên Hạo nghe Bạch Khuynh Tâm xác nhận phán đoán của Ngụy Quân, hung ác trong mắt nhất thời loé lên: "Vậy thì làm cho bệ hạ vĩnh viễn không tỉnh lại, như vậy sẽ không sinh ra uy hiếp đối với chúng ta nữa."
Trên chuyện bảo mệnh, Lục Nguyên Hạo có thể bộc phát ra tiềm lực lớn nhất, năng lượng thể hiện ra khiến người ta trố mắt đứng nhìn.
Ngụy Quân và Bạch Khuynh Tâm nghe thấy Lục Nguyên Hạo đột nhiên hung ác cũng có chút sững sờ.
Sau đó, hai người đồng thời biến sắc.
Bọn họ nhận được lời nhắc nhở của Đại Hoàng tử ở trên Nhất Hiệt Thư.
"Càn đế đã tỉnh."
Ngụy Quân và Bạch Khuynh Tâm cùng nhìn nhau một cái.
Cùng lúc đó.
Điện Thanh Tâm.
Càn đế đã triệu một tên thái giám đến đây để hỏi một chút về tình hình trước mắt của mắt tình huống.
Được biết Ngụy đảng gần như bị quét sạch, ba đầu sỏ Thượng Quan Thừa tướng, Lục Tổng quản và Cơ Soái đều trung thành với quốc sự. Nho gia cũng đã lần nữa đứng vững gót chân trong triều, trên mặt Càn đế xuất hiện nụ cười hân hoan.
Càn đế gật đầu lẩm bẩm: "Chúng chính doanh triều, cả triều Đế đảng, lòng trẫm rất yên tâm."
…
Ngoài thế giới, trong hư không, Tội Ngạo và Lam Tình vẫn đang còn chơi cờ sinh tử.
Lam Tình hỏi một vấn đề mà nàng đã tò mò rất lâu, nhưng mãi mà vẫn không dám hỏi. Bởi vì nàng lo lắng Tội Ngạo sẽ phát hiện ra gì đó.
Nhưng hiện tại nghĩ lại, cho dù Tội Ngạo đã phát hiện ra cái gì đó bất thường thì cũng đã không có năng lực can thiệp vào nữa.
Cũng có thể là không có tư cách can thiệp.
Cho nên Lam Tình vẫn hỏi ra vấn đề của mình:
“Thần minh của lục địa Tây là người của ngươi à?”
Tội Ngạo lắc đầu: “Ta cũng không thể can thiệp trực tiếp vào hoạt động của thế giới này, chỉ có thể không ngừng rải ra ấn ký linh hồn của ta. Trên lý thuyết, người càng mạnh thì ý chí càng kiên định và sẽ không bị ta khống chế. Cho nên ta sẽ không đụng chạm đến những cường giả có cấp bậc thần minh của thế giới này, như thế thì tỷ lệ thất bại quá cao. Ở Lục địa Tây, những người ta khống chế cũng là nhân vật cấp cao của bọn họ bao gồm mấy vị tướng quân của quân đội, không hề liên quan đến thần minh.
Ánh mắt Lam Tình chợt loé lên.
Như vậy thì thú vị rồi.
Nếu như nói ban đầu nàng chỉ chắc chắn một phần về thân phận của Nguỵ Quân, thì hiện tại đã chắc chắn đến ba phần…
Bởi vì thần minh của lục địa Tây hình như cũng đã phát hiện ra sự bất thường của Nguỵ Quân.
Mà những vị thần minh này không phải do Tội Ngạo bố trí.
Nghĩ lại cũng đúng.
Tội Ngạo không có năng lực lớn như vậy để mà có thể thay thế một nhóm thần minh bất cứ khi nào.
Đó là năng lực của cơ giới hoá thần quốc.
Và Kẻ trộm lửa vốn không phải là một lưu phái.
Đương nhiên, có lẽ là sau khi Tội Ngạo cướp mất ngọn lửa văn minh của thế giới này, địa vị được nâng cao, có tư cách làm giao dịch với cơ giới thần quốc.
Nhưng hiện tại Tội Ngạo chắc chắn không có tư cách đó.
Nói cách khác, thế giới bé nhỏ này vẫn đang ẩn giấu một thế lực.
Không, biết đâu là sư phụ của Tội Ngạo, là Kẻ trộm lửa có cấp bậc cao hơn.
Quả thật Kẻ trộm lửa không có năng lực sản xuất thần minh hàng loạt, nhưng giữa cường giả với cường giả thì có thể giao dịch với nhau.
Giống như nàng là Người quan sát, trên tay cũng có bản mô phỏng cờ sinh tử, cờ sinh tử cũng không phải pháp khí chuyên dụng của Người quan sát.
Nhưng Kẻ trộm lửa không cần phải cướp đoạt ngọn lửa văn minh với người của mình.
Vũ trụ bát ngát mênh mông, vạn giới có những thế giới có thể cắn nuốt, hà tất phải tăng thêm cạnh tranh nội bộ.
Vả lại Thần Vương số 1 đã mơ hồ đoán ra thân phận của Nguỵ Quân.
Thần Vương số 1 còn từng nói chủ nhân của hắn có tư cách làm đối thủ của Nguỵ Quân.
Lam Tình càng nghĩ, nhịp tim đập càng nhanh.
Hình như trong lúc vô tình, nàng đã chứng kiến một bí mật đáng gờm.
Có lẽ, nàng đang chứng kiến lịch sử.
Đây còn là vì thân phận Người quan sát của nàng nên mới có thể quan sát được loại bí mật này.
Kẻ trộm lửa giống như Tội Ngạo căn bản không biết chuyện gì đã xảy ra.
Cũng đúng, thiên cơ quả thực bị che chắn rồi.
Nhưng rốt cuộc là ai đã che chắn thì vẫn còn phải bàn.
Tội Ngạo cho rằng tộc Kẻ trộm lửa đã che chắn thế giới này là để cho hắn không bị thiên đình phát hiện, để tránh khỏi lọt vào sự vây quét của thiên đình.
Nhưng trên thực tế, bọ ngựa bắt ve, chim sẻ ở sau.
Rất có thể hắn đang làm không công cho người khác.
Hoặc là trong vô thức, hắn đã trở thành một quân cờ.
Nếu thật là hai tồn tại vĩ đại kia, Tội Ngạo căn bản là không có năng lực phản kháng gì. Hai vị nọ bố cục là đã ở ngoài ngàn năm.
Mưu tính của Tội Ngạo có lẽ đã đúng với ý muốn của họ.
Lam Tình càng nghĩ sâu hơn thì càng cảm thấy nước của thể giới này rất sâu, vốn dĩ không phải là thứ mà những nhân vật nhỏ bé như nàng và Tội Ngạo có thể nắm bắt được.
Nhưng cầu phú quý trong hiểm nguy.
Nếu như thật đúng là hai vị đó đang đánh cờ, vậy thì bản thân đến đây rất có thể cũng nằm trong dự liệu của thiên đình.
Biết đâu trong lúc vô tình, bản thân có thể phát huy được tác dụng lớn nhất trong kế hoạch của Thiên Đế.
Bất luận như thế nào cũng phải bảo vệ Nguỵ Quân an toàn.
Không tiếc bất cứ giá nào.