Thiếu niên bạn học, hào hoa phong nhã (5)
Nhưng vẫn bị Tứ hoàng tử không kiên nhẫn cắt ngang: "Lão Đỗ, trước làm cho xong chuyện đã rồi làm màu cũng không muộn."
Đỗ Uy: ". . ."
U oán liếc mắt nhìn Tứ hoàng tử một cái, Đỗ Uy từ trong lòng lấy ra một đóa hoa tulip điêu khắc bằng vàng.
Sau đó hắn nói với Tứ hoàng tử: "Điện hạ, người ra ngoài trước đi, ta muốn dùng bí pháp liên hệ cùng gia tộc."
Tứ hoàng tử không muốn đi ra.
Hắn muốn xem một chút Đỗ Uy làm cái quỷ gì, còn có con bài chưa lật gì.
Nhưng chuyện liên quan to lớn, hắn cũng không muốn lãng phí thời gian, nghĩ nghĩ vẫn quyết đoán để không gian lại cho Đỗ Uy.
Thời gian một nén nhang sau, Tứ hoàng tử nghe Đỗ Uy gọi hắn:
"Điện hạ, người có thể vào rồi."
Tứ hoàng tử đẩy cửa tiến vào, liền hỏi: "Thế nào? Tra được người chủ sự chưa?"
"Tra là tra được, nhưng có chút bất ngờ."
"Bất ngờ gì?"
"Là Đại Vu sư." Đỗ Uy giọng điệu có chút nghi hoặc: "Cái này ta thật không ngờ, Đại Vu sư nguyên bản chính là cao thủ chơi linh hồn, sao có khả năng bị vực ngoại tà ma chơi đùa linh hồn? Hơn nữa Đại Vu sư cũng có chút sâu xa cùng gia tộc hoa tulip chúng ta."
Bằng không thời điểm hắn giết Kiếm yêu, cũng sẽ không vận dụng bảo vật Đại Vu sư cho hắn.
Đỗ Uy vẫn cho rằng hắn có lẽ không phải bằng hữu cùng Đại Vu sư, nhưng cũng có thể tính minh hữu.
Hiện tại xem ra, có thể là hắn suy nghĩ nhiều rồi.
Đại Vu sư rõ ràng không có đặt chết sống của hắn ở trong lòng.
Về phần Tứ hoàng tử, sau khi hắn nghe được cái tên Đại Vu sư này cũng sửng sốt, sau đó phản ứng lại: "Thời điểm giết Kiếm yêu, ngươi dùng là chính là bảo vật Đại Vu sư đưa cho ngươi?"
"Đúng." Đỗ Uy gật gật đầu.
Tứ hoàng tử có chút suy nghĩ: "Nhưng Ngụy Quân nói Đại Vu sư đã về Tây đại lục rồi."
Đỗ Uy giải thích: "Ngụy Quân thu được là tin tức giả, tin tức bên ngoài là Đại Vu sư vì tránh sinh ra xung đột cùng Kiếm yêu vương, rời khỏi chiến trường tiền tuyến, quay trở về Tây đại lục. Mà trên thực tế, Đại Vu sư còn đang vụng trộm ẩn nấp đến thành Thiên Nguyên, chủ trì chuyện thành Thiên Nguyên. Chúng ta đoán không sai, lần này mục tiêu của Đại Vu sư chính là tính mạng Cơ Trường Không."
"Ngụy Quân thu được tin tức giả?"
Tứ hoàng tử nghĩ nghĩ, nhanh chóng tiếp nhận chuyện này.
Cái này cũng thực bình thường.
Dù sao tin tức này cũng không phải là Ngụy Quân tra xét ra, mà là có người thông báo cho Ngụy Quân ở trên Nhất Hiệt Thư.
Đại Vu sư cố ý bố trí nghi trận, ngay cả Đỗ Uy cũng không biết Đại Vu sư đi về đâu, thành viên Thiết huyết cứu quốc hội báo động với Ngụy Quân vì thu được một tin tức giả Đại Vu sư trở về Tây đại lục, cũng là bình thường.
Nếu không phải Đỗ Uy cấp đủ lực, lúc này đây bọn họ thật đúng là đoán không tới Đại Vu sư.
Tứ hoàng tử nói với Đỗ Uy: "Lão Đỗ, lần này ngươi lập công lớn rồi. Bản cung lập tức thông báo cho Tô Lang Gia, nếu thật sự có thể cứu Cơ Trường Không ra, vậy Cơ Trường Không thiếu nhân tình với bản cung có là rất lớn."
"Có Cơ Trường Không trợ giúp, điện hạ ngài xuống tay đối với Ngụy Quân cũng càng thêm dễ dàng." Đỗ Uy không có quên sơ tâm của mình.
Tứ hoàng tử chân thật gật gật đầu hứa hẹn: "Lão Đỗ, ngươi yên tâm, chỉ cần có Cơ Trường Không trợ giúp ta, ta sẽ nghiền nát Ngụy Quân trong vài phút."
Đại Càn lúc này đã có khái niệm phút thậm chí là giây, dù sao Tây đại lục đã hoàn thành cách mạng khoa học kỹ thuật lần thứ hai, Đại Càn cùng Tây đại lục cũng không phải hoàn toàn cấm trao đổi, cho nên loại lời nói của Tứ hoàng tử cũng không kỳ quái.
Nhưng Tứ hoàng tử không chỉ thông báo tin tức này cho Tô Lang Gia.
Thượng Quan Thừa tướng, Lục Khiêm. . . Quan trọng nhất là —— Đại Hoàng tử.
Tứ hoàng tử là nhớ rõ thân phận của Đại Hoàng tử.
Có thể điều tra rõ thân phận Đại Vu sư, hắn cũng đã lập công lớn. Lại thêm chuyện, hắn lực vẫn chưa đủ.
Mặt sau, đến phiên người khác tiếp sức.
Tứ hoàng tử chỉ có thể hy vọng Đại Hoàng tử có thể cấp lực một chút.
Mà Đại Hoàng tử cũng hoàn toàn không có làm cho Tứ hoàng tử thất vọng.
Sau khi thu được tin tức của Tứ hoàng tử, Đại Hoàng tử lập tức bắt đầu hành động, hắn trước đi tìm Nhâm Dao Dao, sau đó mời ra bức họa Hồ Vương, gọi Hồ Vương ra.
"Di nương, các người ra tay đối với thành Thiên Nguyên? Yêu đình muốn giết Cơ Soái?"
Đại Hoàng tử lựa chọn đi thẳng vào chủ đề.
Hắn không phải muốn ngả bài cùng Hồ Vương, mà là muốn thuyết phục Hồ Vương, không ra tay đối với Cơ Trường Không.
Nhưng, ra ngoài Đại Hoàng tử dự đoán, Hồ Vương sắc mặt thế mà còn khó coi hơn so với hắn.
"Không phải chúng ta ra tay đối với thành Thiên Nguyên, mà là một cỗ thế lực che dấu trong Yêu đình." Hồ Vương nói.
Đại Hoàng tử cùng Nhâm Dao Dao nghe thấy đều sửng sốt: "Thế lực che dấu trong Yêu đình?"
Hồ Vương gật đầu nói: "Giấu quá sâu, ta trước đây thế mà vẫn không có chú ý tới. Nếu không phải vì việc này mà sáng tỏ, ta khả năng vĩnh viễn cũng không hay biết gì. Lợi hại, quá lợi hại. May mắn Ngụy Quân làm sáng tỏ vực ngoại tà ma tồn tại, bằng không ta chỉ sợ sẽ một bước sai, từng bước sai, hoàn toàn đánh mất tiên cơ."
Nhâm Dao Dao nhanh chóng nhận rõ sự thật: "Nương, hiện tại Yêu đình từ người chủ sự, Yêu tộc ra tay đối với thành Thiên Nguyên là báo cáo với người sao?"
Hồ Vương lắc đầu.
Đây là đáp án trong dự kiến.
Nhâm Dao Dao cùng Đại Hoàng tử trong lòng đồng thời vui vẻ.
Đại Hoàng tử nói: "Di nương, đây là khiêu khích quyền uy đối với người, loại chuyện này kiên quyết không thể nhẫn."
Hồ Vương không có lập tức nói gì.
Nhưng sắc mặt của bà hiển nhiên cũng không quá dễ coi.
Chẳng qua suy xét cho đại cục, bà không muốn nhấc lên nội đấu.