Nghe hai chữ thiếu niên này, đã không giống với bình thường (1)
Cơ Soái nhìn "Thượng Quan Tinh Phong" không thể tin, tay nâng kiếm hạ, không chút có lưu thủ.
Nhưng lấy tu vi của Cơ Soái, là có thể làm được nhất tâm nhị dụng.
Thời điểm đâm "Thượng Quan Tinh Phong" hàng giả này, Cơ Soái trong đầu suy nghĩ một sự kiện:
Mình phải tổng kết sau chiến như thế nào với triều đình đây?
Mỗi khi có đại chiến phát sinh, sau chiến đại tướng lãnh binh đều phải báo cáo công tác với triều đình, đồng thời phục chế lại trong trận chiến tranh này đã xảy ra chuyện gì, để thuận tiện triều đình luận công bản thưởng.
Ở trong quá trình này, ai biểu hiện tốt nhất, ai lập công lớn nhất, ai bỏ rơi nhiệm vụ, đều phải một năm một mười nói rõ ra.
Lúc này đây đương nhiên cũng không thể ngoại lệ.
Chẳng qua, mình phải ăn ngay nói thật sao?
Chuyện lần này nhất định ảnh hưởng là không thể nhỏ.
Một khi chuyện truyền ra, hoặc là vài năm sau, thế nhân bắt đầu phục chế lại trận chiến tranh này, hỏi Cơ Soái làm thế nào nhìn thấu hàng giả này, vậy "phong thái" của Thượng Quan Tinh Phong sẽ danh lưu sử xanh.
Thượng Quan Tinh Phong lập được công lớn như thế, lại để cho hắn lấy loại phương thức như vậy vang danh thiên hạ, Cơ Soái thực xấu hổ.
Ở thời điểm Cơ Soái suy nghĩ tán loạn, hắn nghe được một tiếng kêu đau đớn.
Ngay sau đó, một luồng khói đen bay ra từ trên người "Thượng Quan Tinh Phong" hàng giả, một lát sau, "Thượng Quan Tinh Phong" trên đất đã biến thành một khối khô lâu.
Cơ Soái cũng không có bất ngờ, chỉ lắc đầu nói: "Thuật con rối chết thay, đáng tiếc, bổn soái trước đó vẫn không có chuẩn bị, bằng không lúc này đây đã có cơ hội bắt được Vạn tướng chi vương rồi."
Lúc này Lâm tướng quân cùng Cơ Lăng Sương cùng những cao thủ khác cũng vừa đuổi tới chỗ Cơ Soái.
Vừa lúc thấy được dấu vết luồng khói đen nọ tán đi.
Lâm tướng quân đồng tử hơi co lại, trầm giọng nói: "Cơ Soái, vừa rồi là Vạn tướng chi vương?"
"Hẳn là hắn, trong thiên hạ, người dám giết ta không nhiều lắm. Có năng lực tiếp cận ta mà không bị ta phát hiện, thì lại càng ít. Vạn tướng chi vương ngụy trang xác thực kỹ thuật như thần, ngay cả ta cũng không có nhìn thấu, bị hắn tới gần, thiếu chút nữa đã trúng chiêu."
Nói tới đây, Cơ Soái cũng có chút nghĩ mà sợ.
Nếu không phải hắn đúng lúc nghĩ tới Cơ Lăng Sương đã nói qua yêu thích của Thượng Quan Tinh Phong với hắn, lúc này đây, hắn nói không chừng đã thật sự có khả năng lật thuyền trong mương.
Một khi hắn bị Vạn tướng chi vương đánh lén mất mạng, Đại Càn vốn đã không giàu có gì trong nước sẽ càng thêm họa vô đơn chí.
Mặc cho thế giới là vận chuyển như thế nào, nhưng Cơ Soái vẫn là ở đỉnh cao nhất. Trong thời gian ngắn, Tô Lang Gia thật khó có thể lấp đầy chỗ của hắn.
Nghe được Vạn tướng chi vương muốn ám sát Cơ Soái, hơn nữa đã tới gần người, người chung quanh đều dọa ra một thân mồ hôi lạnh.
Người có tên cây có bóng.
Luận đánh trận, Cơ Soái khẳng định treo lên đánh Vạn tướng chi vương.
Nhưng luận ám sát, Vạn tướng chi vương địa vị ở giới sát thủ cũng không thấp hơn so với Cơ Soái ở quân giới.
"Phụ. . . Cơ Soái, người không sao chứ?" Cơ Lăng Sương có chút sốt ruột.
Đây là cha ruột của nàng.
Gặp Vạn tướng chi vương, có thể không nóng nảy sao?
Cơ Soái vẻ mặt có chút quỷ dị: "Không có việc gì, lần này bổn soái vận khí tốt, nói lên vẫn may mà có con, Lăng Sương."
Cơ Lăng Sương sửng sốt: "May mà có con? Có ý gì?"
Chẳng lẽ phụ thân vì để mình lập công, đã muốn bắt đầu ăn nói bừa bãi sao?
Rõ ràng mình chưa làm cái gì cả mà.
Cân quắc anh hùng chân chính phải thực sự cầu thị, có làm chính là có làm, không làm chính là không làm.
Cơ Lăng Sương là một người có theo đuổi, nàng quyết chủ ý, nếu Cơ Soái có thao tác ngầm nào với nàng mà nói, nàng sẽ trực tiếp cự tuyệt.
Sau đó Cơ Lăng Sương đã nghe Cơ Soái nói: "Huyết tam giác đã xảy ra chuyện, Thượng Quan Tinh Phong con Thượng Quan Thừa tướng ngay tại Huyết tam giác. Trước đó Vạn tướng chi vương là ngụy trang thành bộ dáng Thượng Quan Tinh Phong tiếp cận bổn soái, hơn nữa bản thân bị trọng thương, thở cũng đã không nổi."
Cơ Lăng Sương phản ứng rất nhanh, sắc mặt cũng biến cổ quái hẳn lên: "Vạn tướng chi vương biểu hiện mười phần đau đớn?"
"Đúng." Cơ Soái cho nàng câu trả lời thuyết phục.
Cơ Lăng Sương: ". . . Rõ ràng rồi."
Nàng là bạn cùng lứa tuổi với Thượng Quan Tinh Phong, hơn nữa coi như là cùng một giới nha nội, cho nên hiểu biết đối với Thượng Quan Tinh Phong nhiều hơn rất nhiều so với Cơ Soái.
Cơ Soái chỉ là mở đầu, nàng đã ý thức được nguyên nhân.
Chỉ là cái này quá tào lao, không biết nên nói ra như thế nào.
Mặc cho Vạn tướng chi vương ngụy trang không một kẽ hở, gặp phải một yêu nghiệt ra bài không theo lẽ thường, vậy cũng là bị khắc chết.
Cơ Soái không có từ trên ngụy trang mà nhìn ra thân phận của hắn, ngược lại từ tính cách của Thượng Quan Tinh Phong mà hắn ngụy trang phát hiện dị thường.
Cơ Lăng Sương đặt mình vào Vạn tướng chi vương một chút, cảm giác Vạn tướng chi vương khẳng định sẽ mười phần nghẹn khuất.
Sau khi đã rõ ràng đã phát sinh chuyện gì, Cơ Lăng Sương cũng mười phần tiếc nuối: "Nếu chúng ta biết trước được tin tức, tương kế tựu kế mà nói, thật sự có cơ hội trực tiếp hố chết Vạn tướng chi vương."
Hữu tâm tính vô tâm, Vạn tướng chi vương vừa rồi là có cơ hội giết chết Cơ Soái.
Cơ Soái lấy khỏe đánh yếu, bắt ba ba trong rọ, tự nhiên cũng có cơ hội giết ngược Vạn tướng chi vương.
Đáng tiếc, Vạn tướng chi vương không quá hiểu biết đối với bản chất của Thượng Quan Tinh Phong, tứ đại hoàn khố không chỉ là hố cả Thiên Đế, cũng hố luôn Vạn tướng chi vương.
Mà Cơ Soái trước đó cũng hoàn toàn không biết gì đối với chuyện Vạn tướng chi vương muốn giết hắn, sau khi hắn phát hiện chuyện không thích hợp, tuy quyết đoán hạ sát thủ, nhưng Vạn tướng chi vương nếu dễ giết như vậy mà nói, vậy không phải Vạn tướng chi vương.