Trở lại chuyện chính, Ngụy Quân tiếp tục xem nhật kí ngày thứ chín:
Nghỉ đêm tại Hồng Tụ Chiêu.
Nhật kí ngày thứ mười:
Hôm nay lão Tần kêu ta chơi mạt chược, lòng ta thầm hỏi mạt chược là cái gì vậy? Chơi vui như tiểu tỷ tỷ trong Hồng Tụ Chiêu sao?
Ta đưa lão Tần đi Hồng Tụ Chiêu, lão Tần nói với ta rằng về sau hắn sẽ không bao giờ chơi mạt chược nữa, quả thức là bị mê muội đến mức mất cả ý chí.
Ta thực sự vui mừng.
Cảm giác mình đã làm một việc tốt.
Nhật kí ngày thứ mười một:
Tiếp tục nghỉ đêm tại Hồng Tụ Chiêu, hôm nay chân hơi run.
Nhật kí ngày thứ mười hai:
Bị cô nương của Hồng Tụ Chiêu khinh bỉ, lại còn nói Dương Thủ Nghiệp ta chỉ có vẻ bên ngoài chứ thực chất là vô dụng, lẽ nào lại như vậy, ta tức giận muốn phấn đấu.
Nhật kí ngày thứ mười ba:
Luyện võ quá khó khăn, ta vẫn nên đi Hồng Tụ Chiêu thôi.
Nhật kí ngày thứ mười bốn:
Mỏi lưng, đau chân, hơn nữa lại bị cô nương trong Hồng Tụ Chiêu khinh bỉ, có thể nhẫn nại nhưng không thể nhẫn nhục được, Dương Thủ Nghiệp ta nhất định phải luyện tốt thương pháp. Ta quyết định, cấm tình dục nửa tháng... Không, ba ngày, ba ngày này ta muốn ở nhà luyện thương cho tốt.
Nhật kí ngày thứ mười lăm:
Luyện thương pháp Dương gia một ngày, sau đó tiếp tục nghỉ đêm tại Hồng Tụ Chiêu.
Tiểu thư ngày hôm sau thế mà lại không rời giường được.
Cảm tạ phụ thân, cảm tạ gia gia, cảm tạ thương pháp Dương gia, về sau ta nhất định sẽ luyện thương thật tốt.
…
Ngụy Quân: "Trong lời đồn thì Dương đại soái không gần nữ sắc?"
Bạch Khuynh Tâm gật đầu: "Đúng vậy, tình cảm của Dương đại soái cùng thê tử luôn khiến người bên ngoài ao ước."
Ngụy Quân: "Trong lời đồn thì Dương đại soái rất thông minh, tu luyện cực kì khắc khổ, trong khi những người cùng tuổi khác còn ham chơi thì hắn lại một lòng một dạ khổ luyện thương pháp Dương gia, là con nhà người ta trong mắt mọi người."
Bạch Khuynh Tâm tiếp tục gật đầu: "Dương đại soái luyện thương khắc khổ, mọi người đều biết, thường xuyên mất ăn mất ngủ, người khác khuyên cũng không khuyên nổi."
Ngụy Quân ngửa mặt lên trời thở dài: "Quả nhiên không thể hoàn toàn tin lời đồn nha."
Nửa quyển nhật kí này nếu được công bố ra ngoài thì dù Dương đại soái có chưa chết thì cũng nhất định sẽ không lộ diện nữa.
Hắn sẽ hoàn toàn chết về mặt xã hội.
Mà phải nói rằng động lực để Dương đại soái luyện thương quả thật phù hợp với logic.
Làm nam nhân thì cái gì có thể không được chứ thương pháp thì nhất định phải được.
Dù sao không phải ai cũng là Thiên đế chuyển thế giống như Ngụy Quân, chú định sẵn kim thương không ngã.
Hình tượng Dương đại soái cao lớn ở trong lòng Ngụy Quân đã tan vỡ.
Sự thật chứng minh, người đứng đắn quả thật không nên viết nhật kí.
Ví dụ như Ngụy Quân, cho tới bây giờ hắn chưa từng viết.
Hắn tiếp tục lật tiếp theo.
Đọc đến nhật ký ngày thứ một trăm sáu mươi bảy, con ngươi Ngụy Quân co rụt lại.
Thời gian lúc này đã là khi chiến tranh vệ quốc đang diễn ra.
Mà Dương đại soái viết ở trong nhật ký:
Ta phát hiện một bí mật.
"Sau khi kết hôn, ta đã thề với thê tử rằng từ nay về sau không bao giờ đi Hồng Tụ Chiêu nữa.
Bởi vì thê tử ta còn đẹp hơn so với Hồng Tụ Chiêu cô nương.
Dương Thủ Nghiệp cả đời này, tuy nhiên không giống như Tử Long người luôn nhất ngôn cửu đỉnh, nhưng nhưng sẽ làm một trang tử hán nói lời giữ lời. Kết hôn xong, ta cũng không có nữ nhân thứ hai.
Nữ yêu thì không tính.
Nữ yêu không phải người.
Ngụy Quân xem đến đây thì trực tiếp thầm hô khá lắm.
Dương đại soái này ngụy biện thật điêu luyện.
Luận điểm đầy đủ, logic chặt chẽ, không có một chút sơ hở nào.
Có lý có cứ, làm người ta tin phục.
Dù sao, nữ yêu quả thật không phải là người.
Dương đại soái cũng không có làm trái lời thề của mình.
"Xà vương từng cùng ta không đánh không quen biết, cuộc đời này của Dương mỗ kính nể nhất là các vị anh hùng, trong lòng mong mỏi, cho nên đã noi theo các bậc tiền bối, để cho xà vương biết sự lợi hại của thương pháp Dương gia.
Từ đó xà vương cùng ta trở thành bạn tâm giao, ta giúp nàng giết qua rất nhiều yêu quái đã đoạt địa bàn của nàng.
Lúc chiến tranh vệ quốc xảy ra, khí thế của liên quân Tây đại lục rất hung hãn, ta muốn mời xà vương trợ chiến, nhưng nàng lại quả quyết cự tuyệt ta, không niệm chút tình cảm ngày xưa gì cả.
Ta dùng thương pháp Dương gia một lần, mới chiếm được một ít tin từ xà vương.
Liên minh người tu hành chết tiệt, phá hư đại sự của Đại Càn ta. Nếu không có bọn họ thì Yêu tộc hẳn phải là minh hữu của Đại Càn chúng ta.
Người Tây đại lục muốn thống trị đại lục này, Yêu tộc không có giao tình cùng bọn họ, vậy nên sẽ không vô cớ liên thủ với nhau.
Địa bàn của mình đột nhiên bị người ngoài giết vào, lấy tính tình của Yêu tộc nhất định sẽ động thủ.
Nhưng mà liên minh người tu hành lại giết yêu luyện đan vào thời khắc mấu chốt này, hơn nữa còn xuống tay đối với dòng dõi của Yêu Hoàng, hoàn toàn làm Yêu Hoàng tức giận.
Cao tầng của Tây đại lục nhân thừa cơ liên lạc với yêu đình, hai bên liên thủ với nhau, chia đều thiên hạ.
Bởi vì hệ thống tu luyện ở Tây đại lục khác với người tu hành, bọn họ không cần mượn dùng thi thể Yêu tộc cùng nội đan để tiến hành tu luyện, không có xung đột lẫn nhau, cho nên có cơ sở để liên thủ.
Mà người tu hành lại là đối tượng mà Tây đại lục cùng Yêu tộc săn giết, bởi vì đạo hạnh của người tu hành có tác dụng cực lớn trong việc tu luyện của bọn hắn.
Đương nhiên, ngược lại cũng vậy.
Săn giết cường giả Tây đại lục cùng Yêu tộc đồng dạng có thể tăng tiến đạo hạnh của người tu hành.
Xà vương nói cho ta một tin tức tuyệt mật rằng hai đại lục cách nhau một vùng đại dương, ở giữa có kết giới chắc chắn, để cho người của hai đại lục đều bình an vô sự . Mà sở dĩ người của Tây đại lục có thể đặt chân đến mảnh đất của chúng ta là vì liên minh người tu hành đánh vỡ kết giới, rồi bị giáo đình của Tây đại lục bắt được một tên đệ tử của Thiên Cơ Các.
Cũng may vị đệ tử Thiên Cơ Các lúc ấy đã sắp tử vong, tu vi mất hết, làm cho cao tầng của Tây đại lục biết tin tức cũng không đầy đủ, chỉ biết ở đối diện biển lớn có một đại lục tài nguyên phong phú, cũng không biết được Đại Càn mạnh như thế nào, cho nên ngay từ đầu bọn họ không có làm tốt công tác chuẩn bị.
Đạo dây dẫn nổ của trận chiến tranh này là liên minh người tu hành.
Ngụy Quân xem đến đây, cảm xúc dần dần phấn chấn hẳn lên.
Tốt lắm.
Cuối cùng nhìn thấy một chút hoa quả khô.
Chẳng trách Dương lão phu nhân nói rằng cầm nửa bản nhật ký này thì sẽ dễ dàng đưa tới họa sát thân.