Danh chấn thiên hạ, nhị đại lập cương (3)
Vì thế hai thần lại một lần nữa kết nối.
Thượng Quan Uyển Nhi khiếp sợ không thua gì Đao Thần cùng Trần Già.
Sau khi nhìn thấy Trần Già, Thượng Quan Uyển Nhi là bất ngờ một chút.
"Trần Già? Đệ tử Quốc sư?"
Trước đó Thượng Quan Uyển Nhi cùng Trần Già từng có duyên gặp vài lần, nhưng cũng không quen.
Trần Già hành một lễ đệ tử với Thượng Quan Uyển Nhi: "Ra mắt Âm Thần."
"Ngươi sao lại xuất hiện ở trong này?"
"Là ta sắp xếp, Trần Già hiện tại làm việc thay ta." Đao Thần chủ động giải thích một chút cho Trần Già.
Thượng Quan Uyển Nhi trong lòng lập tức cảnh giác hẳn lên.
Trần Già này không đơn giản.
Mình phải cẩn thận, nếu có thể có cơ hội giết chết hắn thì không còn gì tốt hơn.
Một Đao Thần không có giúp đỡ, mới là Đao Thần tốt.
Thượng Quan Uyển Nhi lặng yên động sát khí đối với Trần Già.
Nhưng thật ra Trần Già đối với Thượng Quan Uyển Nhi cũng không có bao nhiêu cảnh giác.
Bởi vì Ngụy Quân có nói qua với hắn, Thượng Quan Uyển Nhi lập trường là có khuynh hướng Đại Càn.
Đương nhiên, Ngụy Quân không nói Thượng Quan Uyển Nhi cũng là thành viên ngoài biên chế của Thiết huyết cứu quốc hội, Trần Già chỉ tưởng nguyên nhân từ Thượng Quan Thừa tướng.
Cái này vậy cũng đủ rồi.
Đoàn kết tất cả lực lượng có thể đoàn kết.
Cho nên Trần Già cực kỳ hoan nghênh đối với Thượng Quan Uyển Nhi.
Thượng Quan Uyển Nhi tuy sinh ra tâm lý cảnh giác đối với Trần Già, nhưng hiện tại trọng điểm chú ý của nàng cũng không ở trên người Trần Già.
Thượng Quan Uyển Nhi nhìn về phía Đao Thần, cảm khái hỏi: "Đao Thần vừa rồi có thể có quan sát Lục Nguyên Hạo giết Tống Liên Thành?"
Đao Thần gật gật đầu, giọng điệu mười phần phức tạp: "Hoàn toàn vượt qua bản thần dự đoán."
Thượng Quan Uyển Nhi giọng điệu càng thêm phức tạp: "Ai nói không phải chứ, Thiết huyết cứu quốc hội. . . cũng quá lợi hại đi."
Nàng tốt xấu là Âm Thần chuyển thế, nhưng hiện tại nàng còn chưa phải là đối thủ của Tống Liên Thành.
Trước đó ở trong đại hội toàn thể thành viên lần đầu Thiết huyết cứu quốc hội, Thượng Quan Uyển Nhi cũng vỗ ngực cam đoan, nói có nắm chắc để cho Tống Liên Thành mang theo thương rời khỏi Liên minh người tu chân.
Kết quả. . .
Đều là đồng chí Thiết huyết cứu quốc hội, Lục Nguyên Hạo căn bản không đợi nàng phát uy, đã trực tiếp tiêu diệt Tống Liên Thành từ trên thân thể.
Thành viên bọn họ nhìn qua thần thông quảng đại, ở trước mặt chiến tích siêu thần của Lục Nguyên Hạo, thật giống như một trò cười vậy.
Thượng Quan Uyển Nhi đã bị rung động thật lớn.
"Ta thấy Lục Nguyên Hạo, có tư chất thành thần." Thượng Quan Uyển Nhi nói.
Đao Thần yên lặng gật đầu.
Nhưng Đao Thần là người thấy qua trường hợp lớn, cũng không có tiếp tục khiếp sợ.
"Lục Nguyên Hạo hẳn chính là con của kiếp vận đại kiếp nạn lần này, đúng thời cơ mà sinh. Tuy thực lực kinh người, nhưng cũng không phải không thể tiếp nhận. Thiết huyết cứu quốc hội có thể có được Lục Nguyên Hạo, là may mắn của Thiết huyết cứu quốc hội, khắp thiên hạ cũng tìm không thấy thiên tài yêu nghiệt thứ hai như vậy." Đao Thần nói.
Thượng Quan Uyển Nhi cùng Trần Già đều tán đồng quan điểm này của Đao Thần.
Xác thực, Lục Nguyên Hạo biểu hiện siêu thần là không thể phục chế.
Ngay vào lúc này, ba người đồng thời ngẩng đầu.
Lục Nguyên Hạo lại xuất hiện ở giữa hư không trước mặt bọn họ.
Đao Thần thấy thế, nheo ánh mắt lại: "Đây là lại vận dụng Giám Thiên Kính sao? Đại Càn vì tạo thế cho Lục Nguyên Hạo, thật là không tiếc vốn gốc."
Thượng Quan Uyển Nhi cùng Trần Già không nói gì.
Bọn họ biết, khởi động không phải Giám Thiên Kính, mà là Nhất Hiệt Thư.
Giám Thiên Kính làm trấn quốc trọng khí Đại Càn, khởi động là cần tiêu phí lượng lớn tài nguyên.
Mà Nhất Hiệt Thư không cần.
Nhất Hiệt Thư có thể mở ra công năng trực tiếp bất cứ lúc nào, mà không ăn tài nguyên.
Nguyên lý vận hành không giống nhau, luyện chế Nhất Hiệt Thư là nhân cách luyện khí Ẩn Bí Chi Chủ, có được kỹ thuật luyện khí đã xa xa vượt qua trình độ thế giới này lý giải, cho nên hoàn toàn là vượt không gian đả kích.
Đương nhiên, tin tức cấp bậc sâu này, bọn họ cũng không biết, lại càng thêm không có khả năng phổ cập khoa học cho Đao Thần.
Để cho Đao Thần cho rằng là Giám Thiên Kính mở ra, cũng tốt.
Trong hình ảnh xuất hiện ở giữa không trung, hai bên đường cửa thành kinh thành chen đầy người.
Lục Nguyên Hạo vừa mới xuất hiện ở cửa thành kinh thành, đã được người ta nhiệt liệt hoan nghênh tấp nập.
Vỗ tay vang tận mây xanh.
Còn có tiếng thét chói tai, tiếng hoan hô, làm tên mập kích động mặt đỏ bừng, liên tục xua tay.
Nhưng vỗ tay vẫn không có dừng lại.
Dù sao chuyện Lục Nguyên Hạo làm lần này thật sự là quá truyền kỳ.
Một thân chuyển chiến ba ngàn dặm, một người một kiếm, ở trong nhà Minh chủ Liên minh người tu chân giết qua lại, hơn nữa dưới tình huống ở trực tiếp cả nước, một chiêu miểu sát Minh chủ Liên minh người tu chân.
Đây là loại mạnh mẽ nào?
Lại là loại phấn chấn lòng người nào?
Không khoa trương mà nói, toàn bộ Đại Càn đều sôi trào.
Một lần trước làm cho dân chúng Đại Càn có loại cảm giác này, vẫn là Ngụy Quân.
Một ngày này qua đi, Lục Nguyên Hạo nhất định danh chấn thiên hạ.
"Lục đại nhân trâu bò."
"Lục đại nhân thật đẹp."
"Lục đại nhân, ta muốn sinh con cho người."
"Lục đại nhân, Tượng Cô quán vĩnh viễn mở ra miễn phí với người."
. . .
Lục Nguyên Hạo lảo đảo một cái.
Hắn muốn nghe thấy là Diệu Âm phường.
Không thì Hồng Tụ Chiêu cũng được.
Không phải Tượng Cô quán.
Hắn cũng không phải Cổ Anh.
Thấy bộ dáng Lục Nguyên Hạo bị dọa, người ở đây cười ha ha, không khí mười phần hòa hợp.
Lục Nguyên Hạo có một năng lực thực thần kỳ: Vô luận thực lực của hắn mạnh đến bao nhiêu, cũng rất khó sinh ra cảm giác áp bách đối với người xung quanh, mọi người vẫn có thể đùa giỡn thoải mái.