Danh chấn thiên hạ, nhị đại lập cương (5)
Nói tới đây, Lục Nguyên Hạo đã tiến nhập trạng thái: "Ở trong này ta muốn cảm tạ Ngụy đại nhân, nếu không phải Ngụy đại nhân, ta căn bản không có tư cách gia nhập Thiết huyết cứu quốc hội. Thật ra ở trong Thiết huyết cứu quốc hội, ta là thực lực yếu nhất, chỉ có thể đánh phụ trợ cho mọi người đánh. Chỉ là lúc này đây Tống. . . Khụ khụ, chỉ là lúc này đây đối thủ của ta quá không biết đánh, mới để cho ta may mắn thành công. Mọi người không cần xem trọng ta, ở trong Thiết huyết cứu quốc hội, người lợi hại hơn so với ta còn có rất nhiều."
Thiên hạ ồ lên.
Dù là Thiết huyết cứu quốc hội ở trong cảm nhận dân chúng Đại Càn đã muốn phong thần, nhưng Lục Nguyên Hạo nói như vậy, vẫn làm cho bọn họ không thể tiếp nhận.
Dù sao, Thiết huyết cứu quốc hội cho tới giờ cũng không lấy chiến lực nổi danh.
Bạch Khuynh Tâm nghe thấy Lục Nguyên Hạo nói như vậy cũng kinh ngạc, truyền âm hỏi Ngụy Quân: "Lục Nguyên Hạo nhìn thấu thực lực của ta?"
Ngụy Quân: "Đương nhiên không."
Hắn ngay cả ngươi không phải người mù cũng không nhìn thấu.
Nếu có thể nhìn thấu thực lực của ngươi mới là thấy quỷ.
Mặc cho Lục Nguyên Hạo có ngút trời kỳ tài, nhưng cách cấp bậc như Ẩn Bí Chi Chủ kia vẫn còn kém rất nhiều.
Không có khả năng phát hiện loại tồn tại như Ẩn Bí Chi Chủ này.
Bạch Khuynh Tâm thực nghi hoặc: "Vậy hắn sao lại nói như vậy?"
Ngụy Quân: ". . . Ngươi không cần dùng chỉ số thông minh của ngươi đi phán đoán hành vi của hắn, kéo thấp chỉ số thông minh của ngươi xuống, mới đi phán đoán chuyện này, sẽ rất rõ ràng."
Bạch Khuynh Tâm: ". . ."
Một lát sau, vẻ mặt của nàng trở lên một lời khó nói hết.
Nàng đã rõ ràng.
"Tiểu béo vẫn cho rằng rất yếu?"
Ngụy Quân: "Đáp đúng rồi."
Bạch Khuynh Tâm không nói gì để chống đỡ.
Tuyệt.
Nàng lần đầu tiên nhìn thấy một người chỉ số thông minh cùng thực lực có thể hình thành phát triển trái ngược mạnh mẽ như thế.
Trước đó Bạch Khuynh Tâm còn tưởng rằng Ngụy Quân nói Lục Nguyên Hạo hiến tế chỉ số thông minh, đổi lấy thực lực là nói đùa.
Hiện tại xem ra, Ngụy Quân không có nói dối.
Không chỉ Bạch Khuynh Tâm bị Lục Nguyên Hạo nói làm dọa giật mình, hôm nay đồng thời ở đây có Đại Hoàng tử, Nhâm Dao Dao, Cổ Anh cùng Thượng Quan Tinh Phong cũng đều bị dọa giật mình.
Đại Hoàng tử nhanh chóng bắt đầu phán đoán thân phận thành viên khác của Thiết huyết cứu quốc hội.
Nhâm Dao Dao thì bắt đầu kiểm điểm mình có bất kính đối với những người khác hay không.
Cổ Anh thì mười phần xấu hổ, hắn một Thần anh thị giả chuyển thế, thế mà cái gì cũng không nhìn ra được, trên thực lực còn kéo chân sau.
Về phần Thượng Quan Tinh Phong. . . Hắn thiếu chút nữa bị dọa tiểu ra quần.
Mình đến cùng trong lúc vô ý gia nhập cái dạng tổ chức gì vậy?
Thiết huyết cứu quốc hội trước đây, hình như cũng không trâu đến như vậy.
Hiện tại tất cả đều là thần tiên sao?
Kiếm Các.
Cổ Nguyệt sau khi nghe thấy Lục Nguyên Hạo nói, cũng dọa ra một thân mồ hôi lạnh.
Kinh ngạc qua đi, đó là cười khổ.
"Uổng ta còn tưởng rằng mình che dấu thân phận thật tốt, không nghĩ tới thế mà đã bị Lục tiểu hữu nhìn thấu.
"Quả nhiên là giang sơn đời đời ra nhân tài, đều lĩnh phong tao mấy trăm năm.
"Hậu sinh khả uý mà."
Cổ Nguyệt đương nhiên nghĩ Lục Nguyên Hạo là ám chỉ hắn, dù sao trong thiên hạ hiện nay người có thể làm cho Lục Nguyên Hạo mặc cảm đã không có bao nhiêu.
Rất hiển nhiên, Cổ Nguyệt không hiểu đối với Lục Nguyên Hạo.
Bị dọa lợi hại hơn so với Cổ Nguyệt, là Thượng Quan Uyển Nhi cùng Trần Già.
Còn có Đao Thần.
Trần Già trực tiếp thất thố: "Cái này sao có khả năng? Thiết huyết cứu quốc hội mạnh như vậy sao?"
Mình tốt xấu cũng là nguyên lão Thiết huyết cứu quốc hội, đã có từ thời điểm đời thứ nhất.
Mình sao không biết Thiết huyết cứu quốc hội mạnh đến như vậy?
Thượng Quan Uyển Nhi trong đầu cũng tràn ngập nghi hoặc thật lớn.
Chẳng lẽ Lục Nguyên Hạo đã đoán được thân phận của mình, đã xem mình là Âm Thần?
Đáng tiếc, mình là Âm Thần chuyển thế thực lực hiện tại còn không bằng Lục Nguyên Hạo.
Nhưng Lục Nguyên Hạo có thể văn có thể võ, tâm tư nhẵn nhụi, phán đoán chính xác, quả nhiên là một nhân tài hiếm có.
Thượng Quan Uyển Nhi có chút kinh diễm.
Đao Thần chính là thuần túy giật mình.
"Lục Nguyên Hạo. . . hình như không có nói láo." Đao Thần chần chờ nói.
Trần Già nhìn về phía Đao Thần, chủ động hỏi: "Ngài có thể nhận ra một người có nói láo hay không?"
Ngươi nếu có năng lực này, ca lập tức trốn chạy lấy người.
Nằm vùng gặp được năng lực này, là muốn chết người.
Hoàn hảo, Đao Thần không có trâu đến như vậy.
"Họa bì họa bì nan họa cốt, tri nhân tri diện bất tri tâm. Muốn phân rõ một người có nói láo hay không, ngươi để cho Thần Quân đến cũng không làm được." Đao Thần lắc đầu nói: "Nhưng bằng vào lịch duyệt cùng nhãn lực của ta, nhìn thấu tâm tư một ít phàm nhân vẫn là không khó, vừa rồi ta vốn không có phát hiện dấu vết Lục Nguyên Hạo nói láo."
Trần Già: ". . ."
Hắn xác nhận, Đao Thần lịch duyệt cùng nhãn lực cũng chỉ như vậy.
Nếu không thì đã có thể nhận ra hắn rồi.
Nhưng ở trên phán đoán đối với Lục Nguyên Hạo, có lẽ Đao Thần là đúng.
Bởi vì hắn cũng cảm giác Lục Nguyên Hạo không có nói láo.
Tên mập ánh mắt thật sự rất thành kính, thành kính đến làm cho người ta căn bản không có nổi ý niệm hoài nghi trong đầu.
Cho nên, sát thủ không muốn lộ ra tính danh nào đó hoàn toàn buông tha tâm tư trả thù.
"Trước là yêu nghiệt Thượng Quan Tinh Phong, giờ là yêu nghiệt Lục Nguyên Hạo này, bổn tọa liên tiếp hai lần bị nhục, không phải ngẫu nhiên.
"Một lần có lẽ là bất ngờ, hai lần chính là tất nhiên, bổn tọa tuyệt đối không thể khinh thường.
"Thiết huyết cứu quốc hội, chỉ sợ sẽ là địch cả đời của ta."