Dám kêu Đại Càn đổi trời mới (6)
Nghĩ đến đây, Nhâm Dao Dao lại chủ động nói: "Nếu Thiết huyết cứu quốc hội chúng ta phải đoàn kết tất cả lực lượng có thể đoàn kết, ta đề nghị nhét Yêu đình vào tầm mắt, Hồ Vương hẳn là một minh hữu tốt, dù sao Hồ Vương quyết tâm đưa tiền cho Đại Càn thật sự rất lớn."
Ngụy Quân trực tiếp like một phát.
Thật sự là một hiếu nữ mà.
Đề nghị của hiếu nữ, thu được một cháu ngoại trai đặc biệt hiếu thuận mãnh liệt đồng ý.
Hồ Vương chiến tích rất kinh người, Ngụy Quân không có lý do phản đối.
"Vậy cũng xếp Hồ Vương vào minh hữu thống chiến một trận tuyến với Thiết huyết cứu quốc hội."
Ngụy Quân sau khi nói xong câu đó, đột nhiên cảm giác cực kỳ hài hòa.
Thiết huyết cứu quốc hội —— Hồ Vương!
Liên tưởng đến những chuyện Hồ Vương làm, thân phận này thật là hợp tình hợp lý, cũng không đột ngột chút nào.
"Trừ bỏ Bạch hổ ra, còn có người nào khác muốn rời đi không?" Ngụy Quân hỏi.
Hắn sau khi cải tổ Thiết huyết cứu quốc hội, trên bản chất mà nói là khác nhau rất lớn với Thiết huyết cứu quốc hội mà tiền Thái tử thành lập.
Hơn nữa mục tiêu Ngụy Quân theo đuổi đối với bọn họ mà nói, thật ra cũng nhìn không ra ưu việt gì.
Nếu có người muốn rời khỏi mà nói, Ngụy Quân là mười phần lý giải.
Ngụy Quân lại nhắc nhở: "Hiện tại rời khỏi, mọi người vẫn là bằng hữu. Nếu về sau lại rời khỏi, đó là phản đồ. Tổ chức nào đối đãi với phản đồ, đều phải nghiêm trị không tha, cho nên ta lời xấu phải nói trước, hiện tại là cơ hội rời khỏi cuối cùng."
Không có ai rời khỏi.
Ngay cả Lục Nguyên Hạo cũng không có.
Chủ trương chính trị của Ngụy Quân, Lục Nguyên Hạo hiện tại là kiên quyết ủng hộ.
Ở tiểu béo thấy, hắn không tạo phản chỉ còn đường chết.
Phủ định vận mệnh chính trị Đại Càn hiện tại, hắn mới có đường sống.
Những người khác lại càng không cần nhiều lời, cũng chỉ có Cổ Nguyệt, làm Các chủ Kiếm Các, cảm tình của hắn đối với Đại Càn cũng không có sâu đậm gì nhiều.
Sở dĩ lựa chọn gia nhập Thiết huyết cứu quốc hội, cũng là bị hành vi của đám người tiền Thái tử làm cảm động.
Để cho Cổ Nguyệt đi phấn đấu vì dân chúng Đại Càn quật khởi. . . Cái này không phải kiếm đạo của Cổ Nguyệt.
Nhưng Cổ Nguyệt từ trên người của những người trẻ tuổi như Ngụy Quân này, thấy được hy vọng cùng tương lai.
Hắn không muốn rời khỏi.
Nhưng Ngụy Quân lúc này nhìn về phía hắn.
Những người trong đây, thật nếu có ai có thể ở trong lúc nguy cấp cứu hắn một mạng mà nói, vậy thực lực của Cổ Nguyệt hẳn là ở trên hết.
Hơn nữa Cổ Nguyệt còn lấy được bút ký của Kiếm Thần ở trên trời mà Trần Già đưa hắn, chỉ sợ thực lực sẽ càng tiến một bước.
Giữ lại Cổ Nguyệt mà nói, là một uy hiếp lớn.
Từ bản thân chương trình sau khi Thiết huyết cứu quốc hội cải tổ mà nói, Ngụy Quân cũng không biết Cổ Nguyệt có thể ủng hộ chủ trương chính trị của hắn hay không.
Cho nên, Ngụy Quân muốn đuổi người.
"Đao Thần, ngươi tán đồng lý niệm của Thiết huyết cứu quốc hội mới không?" Ngụy Quân chân thật hỏi: "Mọi người đều là người một nhà, chúng ta muốn nghe lời nói thật."
Cổ Nguyệt lặng lẽ một lát.
Hắn tôn trọng Ngụy Quân, cho nên hắn không muốn lừa gạt Ngụy Quân.
Một lát sau, Cổ Nguyệt chậm rãi mở miệng: "Ta là vì Thái tử mới lựa chọn gia nhập Thiết huyết cứu quốc hội."
Ngụy Quân gật gật đầu.
Cái này làm cho người ta cũng lập tức ý thức được, đây lại là một vị nguyên lão đời đầu của Thiết huyết cứu quốc hội còn sống.
Cổ Nguyệt thân phận càng đặc thù hơn xa so với bọn họ tưởng tượng.
Bởi vì Cổ Nguyệt là một kiếm khách.
Hắn đối với triều đình Đại Càn cùng dân chúng Đại Càn, cũng không có bao nhiêu cảm giác sứ mệnh.
Chẳng qua là muốn báo đáp đại ân của tiền Thái tử mà thôi.
Mà Ngụy Quân đang gạt đi vận mệnh của đám người hoàng tộc tiền Thái tử.
Cái này. . . không ở trong phạm vi Cổ Nguyệt hứng thú.
"Ta không muốn nói dối, đối với lý niệm cùng chủ trương của Thiết huyết cứu quốc hội mới, ta cũng không có bao nhiêu xúc động. Dù sao, ta cũng không tính là người Càn." Cổ Nguyệt ăn ngay nói thật.
Ngụy Quân thực vui mừng: "Tiền bối thực sự cầu thị, loại tinh thần này đáng để vãn bối học tập. Thiết huyết cứu quốc hội chưa bao giờ bắt buộc người khác tín ngưỡng, tiền bối có ý tưởng khác là mười phần bình thường. Nhưng thành viên Thiết huyết cứu quốc hội phải đoàn kết một lòng, sức lực tập trung vào một chỗ, như vậy mới có thể đánh đâu thắng đó. Cho nên Ngụy Quân cả gan, mời tiền bối lui khỏi hội, trở thành minh hữu của Thiết huyết cứu quốc hội."
Cái này cũng là định vị Các chủ Kiếm Các nên có.
Các chủ Kiếm Các, không có việc gì đi phấn đấu vì dân chúng Đại Càn, cái này cũng không đúng.
Hơn nữa Cổ Nguyệt cũng không có nghĩa vụ đi làm như vậy.
Ngụy Quân sau khi cải tổ Thiết huyết cứu quốc hội yêu cầu đối với thành viên vẫn rất cao, Cổ Nguyệt thật ra không phù hợp với yêu cầu của Thiết huyết cứu quốc hội hiện tại.
Cổ Nguyệt bản thân cũng rõ ràng điểm ấy.
Mặc dù có chút không nỡ, nhưng Cổ Nguyệt vẫn điềm nhiên cười nói: "Vậy nghe Ngụy đại nhân đi, ta lui hội, làm minh hữu của Thiết huyết cứu quốc hội, cùng nhau tương trợ cùng Thiết huyết cứu quốc hội."
"Cảm tạ tiền bối vì Thiết huyết cứu quốc hội, vì Đại Càn đã làm ra cống hiến."
Ngụy Quân giọng điệu thực thành khẩn.
Nói đến cũng quỷ dị, những người ở đây hôm nay, đều là chí sĩ ái quốc.
Nhưng mà toàn bộ chí sĩ ái quốc bên Đại Càn gọp lại, thật ra cũng không có cống hiến lớn hơn Âm Thần cùng Kiếm Thần Liên minh người tu chân đối với Đại Càn.
Chỉ cần là chiến công trong chiến tranh vệ quốc mà Thượng Quan Uyển Nhi cùng Cổ Nguyệt lập ra, đã đủ những người khác đuổi theo.
Nhưng chính hai cái công huân chiến công lớn lao này, đã bị Ngụy Quân "đuổi đi" khỏi Thiết huyết cứu quốc hội.
Điều này làm cho những người lưu lại khắc sâu ý thức được tính nghiêm túc của Thiết huyết cứu quốc hội sau khi Ngụy Quân cải tổ.
Bạch Khuynh Tâm chủ động hỏi: "Ngụy Quân, ngươi chuẩn bị đưa Thiết huyết cứu quốc hội thành một tổ chức chính thức sao?"