Hồ Vương: Không cần hoảng, vấn đề không lớn (2)
Yêu Hoàng không có giải thích nguyên nhân với Hồ Vương, mà nói: "Bổn hoàng muốn xem ghi chép ra vào tẩm cung."
Hồ Vương ngẩn ra, lập tức cảnh giác nói: "Bệ hạ, xảy ra chuyện gì à? Có người xâm nhập?"
"Bây giờ còn chưa thể xác định."
Yêu Hoàng thật ra không kỳ quái Hồ Vương có thể đoán được có người xâm nhập.
Nếu tất cả bình thường, vậy hắn căn bản cũng sẽ không xem ghi chép ra vào.
"Trước tra rồi nói sau, việc này ngươi tự mình phụ trách." Yêu Hoàng nói.
Hồ Vương sắc mặt mười phần nghiêm túc: "Vâng, bệ hạ yên tâm, ta nhất định sẽ điều tra ra yêu quái này."
Nàng có khuynh hướng là nội quỷ làm.
Nguyên nhân rất đơn giản, Yêu đình cấm vệ nghiêm ngặt, Yêu Hoàng lại là cao thủ phân 5-5 cùng Ma Quân, vừa mới bị thương nặng Đao Thần.
Dưới tình huống như vậy, ai có năng lực vụng trộm lẻn vào Yêu đình?
Đao Thần cũng không được.
Cho nên chỉ có khả năng nội quỷ này.
Hồ Vương sau khi ý thức được điểm ấy, liền dọa ra một thân mồ hôi lạnh.
Nàng ngay sau đó đã ý thức được, mình bị hoài nghi.
Nếu có ai có thể vụng trộm lẻn vào tẩm cung Yêu Hoàng, vậy không phải nàng thì là ai?
Nghĩ đến đây, Hồ Vương trong lòng đột nhiên sinh một loại cảm giác gấp gáp.
Việc này không thể xem như không quan trọng.
Nhưng mà, chuyện để cho Hồ Vương lo lắng đã xảy ra.
Nàng không có tra ra cái gì khác thường.
Yêu Hoàng đang tự mình chú ý việc này, cho nên Hồ Vương cũng không dám lừa gạt tùy tiện tìm một yêu quái ra gánh tội.
Cái này nếu như bị Yêu Hoàng phát hiện mà nói, vậy thật sự là bùn vàng rơi ở đũng quần —— không phải phân cũng là phân.
Nàng chỉ có thể báo cáo theo sự thật: "Bệ hạ, toàn bộ Yêu tộc ra vào tẩm cung ta đều tra xét, không có tình huống dị thường, tất cả đều trong sạch."
"Đều trong sạch?"
Kết quả điều tra này cũng vượt qua Yêu Hoàng dự đoán.
"Không có một yêu quái nào có hiềm nghi?" Yêu Hoàng xác nhận nói.
Hồ Vương gật đầu nói: "Quả thật không có."
Phàm là có một chút hiềm nghi, nàng đã sớm hắt chậu phân này qua rồi.
Dù sao nàng cũng muốn nhanh thoát khỏi hiềm nghi.
Nhưng mà thực không có.
Yêu Hoàng mày cau hẳn lên.
Như vậy mà nói, vậy hắn cũng không thể không cảnh giác.
Người hoặc yêu đặt tờ giấy này đến cùng muốn làm cái gì?
Hơn nữa đối phương đến cùng là làm như thế nào?
Mình nên áp dụng dạng quyết sách gì?
Ở trước khi Yêu Hoàng còn chưa có suy nghĩ rõ ràng, Hồ Vương chủ động thỉnh tội: "Bệ hạ, thần thất sách, xin bệ hạ trách phạt."
Mình thỉnh tội, vẫn tốt hơn so với bị Yêu Hoàng giáng tội.
Hồ Vương coi như là hiểu biết Yêu Hoàng, nàng biết Yêu Hoàng trong xương cốt vẫn thực sát phạt quyết đoán.
Mình không thể dối gạt bản thân.
Nhưng nên giải thích cũng phải giải thích.
"Bệ hạ, thần có tội, nhưng việc này không hề quan hệ với thần, thần nguyện tiếp nhận tất cả điều tra."
"Ái khanh không cần như thế."
Yêu Hoàng khoát tay áo, thản nhiên nói: "Bổn hoàng vẫn tin tưởng ái khanh."
Những lời này, Hồ Vương không có tin hoàn toàn.
Dù sao để tay lên ngực tự hỏi, nếu đổi vị trí mà nói, Hồ Vương cũng sẽ hoài nghi chính mình.
Nhưng Yêu Hoàng lần này là thật không hoài nghi nàng.
Dù sao nội dung trên tờ giấy, đã giúp nàng tẩy trắng.
Như vậy vấn đề đã đến.
Nếu tàn hồn của Ưng Vương thật sự ký sinh ở trong giới chỉ Đại Hoàng tử mang trên tay, vậy thái độ chân thật của Đại Hoàng tử đối với Yêu đình lại là gì?
Thái độ chân thật đối với Hồ Vương lại là gì?
Ưng Vương ký sinh ở trong giới chỉ của Đại Hoàng tử, mấy năm qua cũng không thể không làm cái gì cả.
Yêu Hoàng còn nhớ rõ thiên phú của Đại Hoàng tử, cũng không phải là quá tốt.
Mấy năm nay cho dù có Hồ Vương trợ giúp, cùng tài nguyên Yêu đình đến nâng đỡ, nhưng tốc độ tiến bộ thực lực của Đại Hoàng tử vẫn hơi nhanh một ít.
Nguyên bản Yêu Hoàng chỉ cho rằng Đại Hoàng tử tu luyện mười phần khắc khổ, hơn nữa công pháp tu luyện mười phần đặc thù, không thuộc về pháp môn tu luyện truyền thống, không thể cân nhắc theo lẽ thường.
Nhưng hiện tại, Yêu Hoàng thay đổi ý tưởng.
Có lẽ tốc độ tiến bộ thực lực của Đại Hoàng tử nhanh như vậy, có Ưng Vương ở sau lưng bồi dưỡng.
Mà Ưng Vương năm đó, là bị Hồ Vương tính kế đến chết, Yêu Hoàng hắn cũng bỏ đá xuống giếng.
Ưng Vương còn giữ một luồng tàn hồn, đối với Yêu đình là thái độ gì, không hỏi cũng biết.
Như vậy Đại Hoàng tử được Ưng Vương một tay đỡ lên lên khuynh hướng chân thật là gì?
Yêu Hoàng nguyên bản mười phần yên tâm đối với Đại Hoàng tử, hiện tại bắt đầu không quá yên tâm.
Có lẽ, Hồ Vương lần này lại nhìn lầm người?
Liên tưởng đến ánh mắt yêu sư đời đầu cùng yêu sư đời hai, loại chuyện này Yêu Hoàng cho rằng xác suất vẫn rất lớn.
Nghĩ đến đây, ánh mắt Yêu Hoàng nhìn về phía Hồ Vương có chút thương hại.
Dù sao, Đại Hoàng tử là cháu ngoại ruột của Hồ Vương.
Nếu thật sự bị Ưng Vương xúi giục, vậy Hồ Vương cũng quá thảm rồi.
Hồ Vương sức quan sát thực sâu sắc, nàng phát hiện ánh mắt Yêu Hoàng nhìn nàng không quá thích hợp.
"Bệ hạ sao dùng ánh mắt như thế nhìn ta?"
Yêu Hoàng nghĩ nghĩ, Hồ Vương vẫn đáng tín nhiệm, hơn nữa giúp hắn rất nhiều, hắn cũng không đành lòng để cho Hồ Vương vẫn cứ không hay biết gì.
Có một số chuyện, vẫn để cho Hồ Vương biết sớm thì tốt hơn.