Từ xưa anh hùng không lương thiện (3)
Chu Phân Phương chỉ tiếc rèn sắt không thành thép giải thích: "Gần quan được ban lộc, không nghe nói qua sao? Thái tử mời ta gia nhập Thiết huyết cứu quốc hội, chính là muốn tiếp cận ta, theo đuổi ta, nhưng ta ánh mắt cao, chướng mắt hắn."
Đại Hoàng tử: ". . ."
Những người khác: ". . ."
Chuyện xưa của tiền Thái tử cùng Chu Phân Phương, không là bí mật gì, bọn họ cũng đều biết.
Ban đầu tiền Thái tử xác thực nhất kiến chung tình với Chu Phân Phương, đó thuần túy là thấy đẹp mà theo.
Sau đó hàn huyên một lần cùng Chu Phân Phương, tiền Thái tử thầm yêu đã chết non.
Nhất kiến chung tình bắt nguồn từ giá trị nhan sắc, nửa đường chết non nguyên từ cái miệng thối của Chu Phân Phương.
Cho nên năm đó thời điểm tiền Thái tử mời Chu Phân Phương gia nhập Thiết huyết cứu quốc hội, đó là thuần thuần vì sự nghiệp.
Căn bản không phải như Chu Phân Phương nói.
Đại Hoàng tử luôn luôn xen tiền Thái tử là thần tượng của mình, kiên quyết không cho phép thần tượng bị nói xấu.
Cho nên Đại Hoàng tử lúc này muốn mở miệng tranh cãi cho thần tượng.
Nhưng sau đó, Đại Hoàng tử nhìn thấy Chu Phân Phương tay phải nắm lại, nhẹ nhàng thổi một hơi lên trên.
Đại Hoàng tử nháy mắt trên mặt xuất hiện nụ cười: "Chu Tế tửu nói đúng, ngài thiên sinh lệ chất, Thái tử ca ca thích ngài cũng là bình thường."
Chu Phân Phương hài lòng gật gật đầu: "Ta nhớ Đại Hoàng tử rất quen thuộc cùng tiền Thái tử, không sai, ngươi quả nhiên vẫn hiểu biết hắn."
Bổn cô nương cho tới giờ cũng không thiếu người theo đuổi.
Là như thế đó.
Ngươi thấy Đại Hoàng tử cũng cho rằng như thế mà.
Đại Hoàng tử trong lòng tràn ngập áy náy đối với tiền Thái tử.
Nhưng hắn vẫn lựa chọn làm theo lòng mình.
Dù sao, Chu Phân Phương là Nho gia Bán Thánh.
Hắn thật sự đánh không lại.
Đại Hoàng tử chỉ có thể cứng ngắc nói sang chuyện khác: "Vậy Chu Tế tửu vì sao hiện tại lại gia nhập Thiết huyết cứu quốc hội?"
"Rất đơn giản, hiện tại hội trưởng không phải Ngụy Quân sao. Ngụy Quân giống tiền Thái tử, cũng thầm mến ta."
Ngụy Quân nghe không nổi nữa: "Lão sư, ta không có."
Chu Phân Phương khoát tay áo, giọng điệu chân thật đáng tin: "Giải thích chính là che dấu, che dấu chính là sự thật, sự thật chính là bắt đầu của tội ác, có cần ta phổ cập khoa học cho mọi người một chút năm đó ngươi đối với bức họa của ta. . ."
"Lão sư nói đều đúng."
Ngụy Quân lựa chọn nam tốt không đấu cùng nữ.
Cứ kệ nàng đi.
Bằng không ai mà biết còn có thể nói ra cái gì.
Ngụy Quân là muốn chết, không phải muốn tử vong về mặt xã hội.
Chu Phân Phương cười đắc ý.
Lão nương mị lực chính là lớn như vậy, mọi người đều không thể phản bác.
Đại Hoàng tử: "Nếu đều là thầm mến ngài. . . vậy ngài sao đáp ứng lời mời của Ngụy Quân?"
Ngụy Quân rất muốn nói mình căn bản không có mời, là Chu Phân Phương tự yêu cầu gia nhập.
Chu Phân Phương giải thích là như vậy: "Tuy bản thánh xinh đẹp như hoa học phú năm xe, nhưng ta cũng là một cô gái thực nông cạn, đây cũng là một thế giới nhìn mặt mũi. Cho nên, ngươi biết đó."
Tiền Thái tử fan não tàn Đại Hoàng tử hít sâu một hơi, lại yên lặng nhịn xuống.
Sự thật chứng minh, fan não tàn cũng có thể có lý trí.
Chỉ cần người vũ nhục thần tượng bọn họ nắm tay đủ cứng rắn.
Chu Phân Phương nắm tay cũng rất cứng rắn.
Cho nên Đại Hoàng tử nhịn.
Thật ra Bạch Khuynh Tâm dùng một loại ánh mắt không hiểu liếc mắt nhìn Chu Phân Phương một cái.
Nhưng Chu Phân Phương dù sao cũng là lão sư truyền đạo thụ nghiệp của Ngụy Quân, Bạch Khuynh Tâm nghĩ nghĩ, cũng quyết định trước nhịn đã.
Nhưng Bạch Khuynh Tâm kéo đề tài về quỹ đạo.
"Điện hạ, Ngụy Quân nói cho ta biết, là ngươi tìm chúng ta có việc?"
"Đúng, ta có việc cần mọi người hỗ trợ, ta khả năng có phiền toái."
Đại Hoàng tử nói ra chuyện Hồ Vương yêu cầu hắn tới Yêu đình, sau đó thành khẩn nói: "Chuyện này có chút không thích hợp, mọi người giúp ta phân tích một chút, nghĩ biện pháp. Trực giác nói cho ta biết, lần này đây đi Yêu đình chỉ sợ không có chuyện tốt, ta đến cùng có nên đi hay không, bây giờ còn chưa nghĩ ra."
Nghe xong Đại Hoàng tử miêu tả, Ngụy Quân cũng không có vội vã đưa ra đề nghị, mà nhìn về phía Nhâm Dao Dao.
Những người khác phản ứng cũng không sai biệt lắm.
Dù sao Hồ Vương là mẫu thân của Nhâm Dao Dao, cái này không là bí mật gì.
Chỗ Hồ Vương ra chuyện gì, Nhâm Dao Dao tin tức hẳn là linh thông nhất mới đúng.
Nhâm Dao Dao sắc mặt đổi đổi, nói với mọi người: "Chờ ta một chút, ta cần logout đi hỏi, lập tức quay lại."
Nhâm Dao Dao cũng không có lập tức quay lại.
Nàng là một khắc chung sau mới trở về.
Nhưng xác thực mang về tin tức hữu dụng:
"Tẩm cung Yêu Hoàng bị vụng trộm tiềm nhập." Nhâm Dao Dao nói.
"Cái gì?"
"Điều đó không có khả năng?"
"Ai có thể né qua cảnh giác của Yêu Hoàng?"
. . .
Nghe được Nhâm Dao Dao nói, mọi người phản ứng đầu tiên chính là không thể tin tưởng.
Nhưng Nhâm Dao Dao vẻ mặt rất chân thật.
"Ta có nội ứng ở Yêu đình, ở bên cạnh mẫu thân ta cũng có nội ứng, tin tức sẽ không sai."
Ngụy Quân: ". . ."
Hiếu nữ này, hiếu quá mạnh mẽ.
"Ta tin tưởng tình báo Nhâm cô nương cung cấp." Ngụy Quân đứng ra lên tiếng ủng hộ Nhâm Dao Dao một chút: "Loại chuyện này, Nhâm cô nương khẳng định sẽ không bắn tên không đích."
Thật ra thời điểm nghe Nhâm Dao Dao nói nàng cũng có nội ứng ở bên cạnh Hồ Vương, những người khác cũng tin tính chân thật của tình báo này, chẳng qua vẫn có chút không thể tin mà thôi.
Bạch Khuynh Tâm phản ứng nhanh nhất, nàng nhanh chóng tiếp nhận chuyện này, sau đó nghi hoặc nhìn về phía Đại Hoàng tử, kỳ quái nói: "Cho dù tẩm cung Yêu Hoàng bị vụng trộm tiềm nhập, lại có quan hệ gì với Đại Hoàng tử? Không lẽ Yêu Hoàng cùng Hồ Vương hoài nghi là Đại Hoàng tử xâm nhập hay sao?"