Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 969 - Chương 969. Từ Xưa Anh Hùng Không Lương Thiện (6)

Chương 969. Từ xưa anh hùng không lương thiện (6) Chương 969. Từ xưa anh hùng không lương thiện (6)

Từ xưa anh hùng không lương thiện (6)

"Muốn lấy tín nhiệm của Hồ Vương cùng Yêu Hoàng mà nói, phải có đủ thành ý, hoặc là để cho Hồ Vương cùng Yêu Hoàng ý thức được Đại Hoàng tử thiếu bọn họ nửa bước khó đi." Thượng Quan Tinh Phong có chút suy nghĩ nói: "Phương diện thành ý này rất khó biểu đạt, chúng ta cũng không có khả năng tổn hại lợi ích Đại Càn đi đổi lấy tín nhiệm của Hồ Vương cùng Yêu Hoàng. Nhưng để cho Hồ Vương cùng Yêu Hoàng ý thức được Đại Hoàng tử thiếu bọn họ nửa bước khó đi, chuyện này nhưng thật ra không khó, chỉ cần để cho Yêu Hoàng cùng Hồ Vương nghĩ Đại Hoàng tử ở trong triều tứ cố vô thân là được rồi, chuyện này ta có thể giúp đỡ."

Lấy năng lượng của Thượng Quan Thừa tướng, tạo thành hiện tượng Đại Hoàng tử một mình cô đơn, cái này cũng không khó.

Lục Nguyên Hạo lúc này chỉ số thông minh cũng login, chủ động nói: "An toàn ti có thể thả ra một ít tư liệu đen của Đại Hoàng tử, nhằm vào Đại Hoàng tử mà bắt vài người."

Ngụy Quân bổ sung: "Cơ Soái bên kia ta đi nói."

Cứ như vậy, ba đầu sỏ đều có thể phản đối Đại Hoàng tử thượng vị.

Đại Hoàng tử ở nội bộ Đại Càn sẽ hoàn toàn tứ cố vô thân.

Như vậy mượn dùng lực lượng Yêu đình, là biện pháp duy nhất Đại Hoàng tử có thể sống yên.

Đại Hoàng tử trên mặt rốt cuộc xuất hiện nụ cười: "Đa tạ các vị."

Thiết huyết cứu quốc hội không có để cho hắn thất vọng, ở thời điểm hắn gặp khó khăn, các thành viên khác của Thiết huyết cứu quốc hội là thật dụng tâm giúp hắn. Hơn nữa thành viên Thiết huyết cứu quốc hội xác thực đều có được lực lượng không bình thường, mọi người không phải đang an ủi vô dụng, mà là đang thật sự nghĩ biện pháp cho hắn, cũng có được thực lực đến giúp hắn.

Hiện tại Thiết huyết cứu quốc hội để cho Đại Hoàng tử cảm nhận được cảm giác hướng về.

Giúp đỡ hỗ trợ, không hề giữ lại, đây mới là tổ chức có thể tín nhiệm.

"Làm như vậy còn chưa đủ." Nhâm Dao Dao nhắc nhở: "Là ai tiết lộ tin tức này? Đối phương đến cùng muốn làm cái gì? Mặt khác, biểu ca phải thuyết phục mẹ ta cùng Yêu Hoàng như thế nào? Nếu không có một lời giải thích, mẹ ta cùng Yêu Hoàng cũng sẽ không dễ dàng tin tưởng biểu ca."

Bạch Khuynh Tâm bình tĩnh phán đoán: "Lấy thực lực Yêu Hoàng, nếu bị động biết được việc này, vậy hẳn không có nhìn thấy người, nếu không Yêu Hoàng có thể lưu lại đối phương. Trong thiên hạ trừ bỏ Ma Quân, ai có thể qua lại tự nhiên ở trước mặt Yêu Hoàng? Cho nên, nếu Yêu Hoàng thật sự bị động biết được tin tức Ưng Vương còn sống, vậy phương thức để Yêu Hoàng biết được việc này hẳn là cùng loại với phương thức thu được một phong thơ."

Bạch Khuynh Tâm không biết cụ thể đã xảy ra cái gì, nàng hoàn toàn là căn cứ vào rèn luyện chức nghiệp của mình mà thôi diễn ngược quá trình.

Chính nàng cũng không biết phán đoán của mình có chính xác hay không.

Nhưng hiện tại nếu đều là suy đoán, vậy vốn là làm ngựa chết trở thành ngựa sống mà.

Bạch Khuynh Tâm phán đoán, mọi người đều tán đồng.

Căn cứ vào phán đoán này, Nhâm Dao Dao linh cơ chợt động: "Mang cái nồi này chụp lên trên đầu hung thủ phía sau màn kia được không?"

Những người khác mắt sáng ngời.

"Ý tưởng này không tệ."

"Chuyện thành Thiên Nguyên, vốn đã thoát không được quan hệ cùng hung thủ phía sau màn. Lần này lại để đối phương gánh nồi, hợp tình hợp lý."

"Nói không chừng chính là đối phương làm."

Ngụy Quân ho nhẹ một tiếng, đưa ra ý nghĩ của mình: "Yêu Hoàng không phải đi lộ tuyến khí phách vô địch sao?"

Những người khác không hiếu ý của Ngụy Quân.

Nhưng Bạch Khuynh Tâm là người đầu tiên đáp lại: "Hẳn là không phải, một Yêu Hoàng bá đạo không có khả năng mang tất cả quyền lực đều đưa cho Hồ Vương."

Đại Hoàng tử bổ sung nói: "Ưng Vương chết sau lưng cũng có Yêu Hoàng tham dự, cái này không phải là chuyện một Yêu Hoàng bá đạo có thể làm được."

"Cho nên, nếu hung thủ phía sau màn có thể qua lại tự nhiên ở tẩm cung Yêu Hoàng mà nói, vậy có thể sẽ dọa đến Yêu Hoàng hay không?" Ngụy Quân hỏi.

Những người khác hai mặt nhìn nhau.

Một lát sau, Bạch Khuynh Tâm đưa ra phán đoán của mình: "Lấy phong cách hành sự của Yêu Hoàng trước nay mà nói, xác thực có khả năng bị dọa."

Nhâm Dao Dao cũng gật đầu nói: "Yêu Hoàng có khả năng sẽ đâm lao phải theo lao, Yêu tộc thiên tính thần phục cường giả. Cúi đầu với cường giả, ở trong văn hóa Yêu tộc không tính dọa người."

"Cho nên, cái nồi này không thể để cho hung thủ phía sau màn đến gánh." Ngụy Quân nói: "Chúng ta phải nghĩ biện pháp khác."

Chu Phân Phương nhấc tay: "Vậy chụp ở trên đầu ta đi."

Ngụy Quân nhìn về phía Chu Phân Phương, nhíu mày, bất ngờ lại cảm giác thực thích hợp.

"Lão sư mà nói, hình như thật sự có thể, vừa lúc lão sư vừa công khai soạn văn mắng Đại Hoàng tử, hoàn toàn có động cơ nhằm vào Đại Hoàng tử. Nho gia cũng mười phần coi trọng đối với huyết mạch, có lý do ly gián Đại Hoàng tử cùng Yêu đình." Ngụy Quân nói.

Nhâm Dao Dao nghi ngờ: "Ta không phải khinh thường thực lực của Chu Tế tửu, nhưng Chu Tế tửu vừa rồi nói nàng không phải đối thủ của Ưng Vương, Yêu Hoàng chỉ có càng mạnh hơn so với Ưng Vương. Chu Tế tửu là làm thế nào đến vô ảnh đi vô tung ở tẩm cung Yêu Hoàng? Chuyện này nói không thông."

Chu Phân Phương phì cười một tiếng, kiêu ngạo nâng cằm lên: "Tiểu hồ ly, ngươi hoàn toàn không biết gì đối với thực lực bản thánh."

Nhâm Dao Dao nhắc nhở: "Chu Tế tửu, vừa rồi là ngươi nói, thực lực của ngươi không bằng Ưng Vương."

Chu Phân Phương khinh thường nói: "Ta nói là đánh nhau, Nho gia đệ tử chúng ta đều là văn nhân, người đọc sách, không phải là không nên am hiểu đánh nhau sao?"

Nhâm Dao Dao: ". . ."

Người đọc sách các người đánh lên còn bạo lực hơn cả những người luận võ, chỗ nào là không nên?

Nhưng nàng thực thông minh không có phản bác Chu Phân Phương.

Không có biện pháp, nắm tay không có lớn bằng Chu Phân Phương.

Nàng chỉ dùng ánh mắt quật cường thể hiện sự nghi ngờ của bản thân.

Chu Phân Phương không có tức giận, chỉ ha ha cười: "Các ngươi đều vô tri lợi hại, cũng chỉ có tiểu Ngụy Quân mới biết thủ đoạn đệ tử của Nho gia."

Ngụy Quân biện bạch: "Lão sư, ta không nhỏ, người chưa thấy qua."

Chu Phân Phương mặt già đỏ lên hiếm thấy.

Nàng thật đúng là chưa thấy.

Dù sao vừa rồi cũng nói qua Ngụy Quân hướng tới là đối với bức họa của nàng.

Bình Luận (0)
Comment