Hồ ngôn loạn ngữ, hậu sinh khả uý (5)
Yêu Hoàng chậm rãi gật gật đầu, cảm khái nói: "Đúng vậy, ví dụ như Ưng Vương năm đó. Ưng Vương thực lực cho dù so với bổn hoàng mà nói, cũng không có kém bao nhiêu, nhưng Ưng Vương tư tâm quá nặng."
Thượng vị giả đều biết, muốn thuộc hạ trung tâm trăm phần trăm, thật ra là chuyện hoàn toàn không có khả năng.
Một thượng vị giả thành thục, cũng sẽ không để ý loại chuyện này.
"Bổn hoàng nhớ Nhân tộc còn có một câu —— nước quá trong ắt không có cá, kẻ quá xét nét không có ai đồng hành. Bổn hoàng không phải một hoàng giả hà khắc, cũng sẽ không yêu cầu rất nghiêm khắc đối với thủ hạ, nhưng bổn hoàng cũng sẽ không bị người che mắt."
Yêu Hoàng nói tới đây, sắc mặt nghiêm túc: "Ái khanh, bổn hoàng là tuyệt đối tín nhiệm ngươi, nhưng còn chưa đủ tín nhiệm Đại Hoàng tử. Chuyện mà hắn nói hợp tình hợp lý, cũng có lưu ảnh châu cùng sự thật làm chứng, nhưng còn chưa đủ, bổn hoàng còn chưa thể hoàn toàn tin tưởng hắn."
Hồ Vương gật gật đầu nói: "Bệ hạ cẩn thận một ít là đúng, Yêu đình chúng ta còn phải tiếp tục kiểm chứng tình huống mà Tử Kiện nói, xem hắn ở Đại Càn đến cùng có đưa mắt đều là địch như hắn nói hay không."
Nghe Hồ Vương nói như vậy, Yêu Hoàng cũng yên tâm, vui mừng nói: "Người hiểu bổn hoàng, chính là ái khanh. Ái khanh không có bị thế công thân tình của Đại Hoàng tử mê hoặc, bổn hoàng thực vui mừng."
"Bệ hạ yên tâm, thần đầu tiên là yêu sư Yêu đình, sau mới là di nương Tử Kiện." Hồ Vương hứa hẹn.
"Tốt."
Yêu Hoàng cảm giác mình không có nhìn lầm yêu.
"Ái khanh, chuyện mà Đại Hoàng tử nói, là từ ngươi đi điều tra, phải nhanh, nhưng phải lấy được chứng cứ rõ ràng, trong mắt bổn hoàng là không thể có hạt cát."
"Vâng, xin bệ hạ yên tâm."
Hồ Vương không biết cái này có phải Yêu Hoàng thử đối với mình hay không, nhưng vô luận có phải hay không, nàng cũng sẽ không làm việc thiên tư trái pháp luật.
Đại Hoàng tử ứng đối thực hoàn mỹ.
Nhưng Yêu Hoàng cùng Hồ Vương cũng không là yêu bình thường, bọn họ không có dễ dàng bị thuyết phục như vậy, bọn họ càng tín nhiệm vẫn là chứng cớ cùng sự thật.
Đại Hoàng tử đã xuất ra không ít chứng cớ, chứng minh hắn nói là sự thật.
Vậy nàng phải đi điều tra sự thật.
Sai lầm yêu sư đời một cùng yêu sư đời hai phạm phải, nàng kiên quyết sẽ không phạm nữa.
Hồ Vương điều tra, cho nàng một cái kết quả hài lòng:
Đại Hoàng tử không có lừa gạt bọn họ.
Ở Đại Càn, Thượng Quan Vân cùng Lục Khiêm xác thực đều có lén phản đối Đại Hoàng tử kế thừa ngôi vị hoàng đế.
Đồng thời học sinh Quốc Tử Giám thậm chí đang âm thầm xâu chuỗi, muốn liên danh thượng thư du hành, phản đối Đại Hoàng tử kế vị.
Cái này trong đó không thể thiếu Nho gia thôi động.
Không chỉ như thế, bên trong văn võ bá quan, đối với chuyện Đại Hoàng tử thượng vị này cũng biểu hiện tương đương không thể tiếp nhận.
Vấn đề huyết mạch của Đại Hoàng tử, chung quy là vòng không qua.
Cho dù là trong quân, Đại Hoàng tử cũng không được ai ủng hộ.
Một người cũng không có.
Ngược lại người phản đối Đại hoàng tử có một đống.
Chính như Đại Hoàng tử nói, hắn đưa mắt đều là địch, ở trong triều căn bản không có viện thủ.
Đương nhiên, cũng không phải nói toàn bộ quan viên Đại Càn đều phản đối Đại Hoàng tử kế vị, vẫn có một chút cỏ đầu tường, nhưng những người đó người nhỏ, lời nhẹ, căn bản là thành không được chuyện, thậm chí chỉ có kéo chân sau Đại Hoàng tử.
Sau khi lấy được báo cáo điều tra này, Hồ Vương bất chấp vui mừng, liền đi gặp Yêu Hoàng.
Yêu Hoàng đọc một lượt báo cáo điều tra của Hồ Vương, sau đó trầm trầm nói: "Không khác lắm đối với kết quả điều tra của bổn hoàng."
Hồ Vương trong lòng cả kinh.
Quả nhiên, bệ hạ cũng không phải là một kẻ ngốc, bệ hạ rất có chủ ý.
Cũng may nàng hoàn toàn không nghĩ tới lừa gạt Yêu Hoàng, cho nên thẳng thắn thành khẩn của nàng làm cho Yêu Hoàng mười phần vui mừng.
"Xem ra Đại Hoàng tử quả thật không có nói sai, ở Đại Càn người không hy vọng hắn kế thừa ngôi vị hoàng đế quả thật rất nhiều. Chu Phân Phương đã bế quan, nàng ta vừa mới tấn thăng Bán Thánh không lâu, rất khó lại càng tiến một bước, cho nên bế quan càng có khả năng là chữa thương. Nho gia Bán Thánh có thể lưỡi nở hoa sen, đạt tới trình độ nhất định có thể có hiệu quả ngôn xuất pháp tùy, nhưng thực lực bổn hoàng ở trên Chu Phân Phương, nàng ta nếu muốn thiết kế bổn hoàng, bản thân không chịu phản phệ là không có khả năng."
Yêu Hoàng tập hợp tình báo một chút, cho rằng cơ bản không có tật xấu.
Tình báo mà Hồ Vương điều tra không khác lắm so với tin tức mà chính hắn phái người điều tra có được, mà hắn cùng Hồ Vương dùng không phải là một đám người.
Cái này chỉ có thể nói rõ tất cả đều là sự thật.
"Ái khanh, ngươi tốt lắm, ngươi hoàn toàn không có phụ tín nhiệm của bổn hoàng. Hiện tại xem ra, Đại Hoàng tử tuy bất trung đối với bổn hoàng, nhưng hắn không ly khai Yêu đình chúng ta."
Hồ Vương gật gật đầu, ca ngợi: "Bệ hạ thánh minh, thật ra Yêu đình chúng ta không cần Tử Kiện mang ơn đối với chúng ta, chỉ cần hắn có thể cuồn cuộn không ngừng cung cấp ưu việt cho chúng ta Yêu đình là được. Rất nhiều thời điểm, liên kết năng lượng ích lợi đủ để cho hai bên liên hệ càng thêm chặt chẽ, bởi vì ích lợi mới là vĩnh hằng."