Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 982 - Chương 982. Bên Ta Hứa Hẹn Không Dùng Vũ Khí Hạt Nhân Trước (6)

Chương 982. Bên ta hứa hẹn không dùng vũ khí hạt nhân trước (6) Chương 982. Bên ta hứa hẹn không dùng vũ khí hạt nhân trước (6)

Bên ta hứa hẹn không dùng vũ khí hạt nhân trước (6)

Ba đầu sỏ đều là người thông minh tuyệt đỉnh, nháy mắt đã phản ứng lại, nhất tề mắt sáng ngời.

"Đương nhiên là chỉ trích Đại Càn chúng ta chứa chấp Ma Quân."

Ngụy Quân cười nói: "Thời điểm Liên minh người tu chân chỉ trích chúng ta chứa chấp Ma Quân, chúng ta tốt nhất thật sự có chứa chấp Ma Quân. Thực không khéo, điều kiện này chúng ta thỏa mãn."

Cái này nếu đổi thành kiếp trước, đó là thời điểm ưng trọc chỉ trích ngươi vụng trộm nghiên cứu chế tạo vũ khí hạt nhân, ngươi tốt nhất thật sự có vũ khí hạt nhân.

Không có, vậy chỉ có xui xẻo.

Nếu có mà nói. . . tất cả đều có thể nói chuyện.

Nhưng hiện tại Đại Càn không thể nói chuyện cùng Liên minh người tu chân.

Muốn nói chuyện, đánh trước mới được.

Đánh đau đối phương, chuyện mặt sau mới dễ nói.

Lục Khiêm thử thăm dò nói với Ma Quân: "Ma Quân đại nhân, ngài nguyện ý ra tay sao?"

Ma Quân cao ngạo nâng đầu mèo lên: "Đương nhiên không muốn."

Bổn tọa là đả thủ của các ngươi sao? Sao có khả năng phối hợp các ngươi?

Bổn tọa đường đường là Ma Quân, nghèo hèn không thể dời, phú quý bất thể dâm, uy vũ không khuất phục.

Tuyệt đối sẽ không cúi đầu với thế lực ác nào.

Lúc này trong tay Ngụy Quân hiện ra một đoàn Hạo Nhiên Chính Khí màu trắng ngà.

Ma Quân nuốt một ngụm nước miếng, lập tức giọng điệu chợt chuyển: "Nhưng xem ở Đại Càn các ngươi có thành ý phần như vậy, bổn tọa sẽ cố mà giúp các ngươi một tay."

Ba đầu sỏ đều có chút mê mang?

Thành ý?

Bọn họ còn chưa có triển lãm thành ý của mình mà.

Giảng đạo lý nếu thật có thể nói động Ma Quân ra tay, tất cả ba đầu sỏ đều nguyện ý ra máu thêm một đám.

Dù sao đây cũng là Ma Quân.

Ma Quân đỉnh phong, dẹp ngang Liên minh người tu chân cũng không phải không có khả năng.

Cho dù là Ma Quân bị thương, cũng tuyệt đối không thể khinh thường.

Kết quả không nghĩ tới Ma Quân dễ nói chuyện như vậy.

Nhưng ba đầu sỏ lập tức nhìn thấy Ngụy Quân đưa Hạo Nhiên Chính Khí vào trong cơ thể Ma Quân.

Ba đầu sỏ là người thông minh như vậy, tự nhiên có thể từ trên chuyện này đoán được rất nhiều.

Thượng Quan Thừa tướng vui mừng liếc mắt nhìn Ngụy Quân một cái, cảm khái nói: "Ít nhiều Đại Càn có Ngụy đại nhân."

"Ngụy đại nhân xác thực vất vả." Lục Khiêm gật đầu nói.

Đây là Ma Quân đó.

Loại tồn tại cấp bậc này, cho dù là rơi vào tay hắn, hắn cũng không biết nên ứng đối như thế nào.

Nhưng Ngụy Quân thế mà có thể mượn sức Ma Quân đến trận doanh bên ta.

Chỉ bằng điểm này, Ngụy Quân vì Đại Càn lập công lao đã không kém bất luận kẻ nào.

Luận công ban thưởng mà nói, Ngụy Quân công lao phong công cũng không có vấn đề.

Cơ Soái không có nói cái gì cả, chỉ là yên lặng gật gật đầu với Ngụy Quân.

Đồng thời trong lòng yên lặng làm ra một quyết định.

Ngụy Quân chức quan quá thấp.

Chỉ mới ngũ phẩm.

Đương nhiên, kết hợp tuổi của Ngụy Quân mà nói, cái này cũng không thấp chút nào.

Hơn nữa ngũ phẩm chỉ là nghe thấp, thật ra tuyệt đối cũng không thấp.

Nhìn xuống phía dưới, quan viên ngũ phẩm đó là trưởng quan cao nhất một thành thị.

Đổi thành kiếp trước, đã tương đương với một người mới tuổi hai mươi tuổi đã làm thị trưởng địa khu.

Đây là thành tích kinh thế hãi tục.

Nhưng Cơ Soái vẫn cảm giác cái địa vị này đối với Ngụy Quân mà nói vẫn quá thấp.

Nhất là dưới tình huống Ngụy Quân đã buộc định cùng Ma Quân.

Ngụy Quân địa vị quá thấp, không xứng với công lao của Ngụy Quân, cũng không xứng với địa vị của Ma Quân.

Phân biệt đối xử, đó là thời điểm tầm thường.

Chiến thời vốn nên không bám vào một khuôn mẫu mà đánh giá nhân tài.

Cơ Soái quyết định sau đó sẽ thương lượng một chút cùng Thượng Quan Thừa tướng, phải tìm một chức vị thích hợp, xứng với công huân của Ngụy Quân.

Lấy thanh danh của Ngụy Quân, không nên lại ở phải ở dưới người khác.

Ngụy Quân không cần, đó là chuyện của Ngụy Quân. Bọn họ không nhắc tới, là bọn họ không đúng.

Ngụy Quân không biết Cơ Soái suy nghĩ cái gì, hắn quả thật cũng không quan tâm.

Đại Càn chính là để cho hắn làm Hoàng đế hắn cũng chướng mắt.

Sau khi thông báo cho ba đầu sỏ xong, Ngụy Quân liền mang theo Ma Quân chạy đi sơn môn Thần Đao môn một chuyến.

Vốn Ngụy Quân là muốn dẫn theo Ma Quân đi tổng bộ Liên minh người tu chân, nhưng Ma Quân rụt.

Dùng cách nói của Ma Quân: "Ta không phải sợ Đao Thần, chẳng qua trên người Đao Thần hẳn mang theo thứ gì đó có thể thương đến ta, ta có thể cảm giác được uy hiếp từ trên người của hắn. Chúng ta phải đi thị uy, không cần thiết liều chết cùng Đao Thần, vẫn là đi Thần Đao môn đi, bứng hang ổ riêng này của Đao Thần."

Nói đến cùng Ma Quân vẫn là rụt.

Nhưng Thần Đao môn là môn phái Đao Thần trước khi phi thăng đã một tay thành lập, thật là hang ổ của Đao Thần.

Hơn nữa Thánh nữ Thần Đao môn chính là chánh chủ năm đó lui hôn Đại Hoàng tử, có cừu nhục nhã cùng Đại Hoàng tử. Ngụy Quân làm hội trưởng Thiết huyết cứu quốc hội, xuất đầu vì tiểu đệ cũng là nên làm.

Cho nên Ngụy Quân nghe theo đề nghị của Ma Quân, đổi mục tiêu thành Thần Đao môn.

Thần Đao môn đây là chân chính người ngôi ở trong nhà, họa từ trên trời tới.

Tuy Thần Đao môn cũng có đại trận hộ sơn, nhưng còn chưa kịp mở ra, Ma Quân đã được Ngụy Quân nạp điện xong, trong cơ thể tràn ngập Hạo Nhiên Chính Khí đã trực tiếp vận dụng thủ đoạn sấm sét.

Bình Luận (0)
Comment