Chương 3:Đối Chiến Yêu Thú Cùng Cơ Duyên
………………….
Thâm Uyên Sơn Mạch.
Lúc này một bóng đen đang đi chuyển nhanh chóng qua giữa những tán cây.Mà thân ảnh này lại chính là Hoàng Tuyền
Chợt một bóng đen xuất hiện kế bên người hắn mà đánh xuống.Chỉ thấy dưới một kích này cây cối sau lưng hắn liền đổ nát
Hắn may mắn kịp né sang một bên nhìn con yêu thú trước mắt bắt đầu đánh giá:”Theo trong ký ức đây là một con Hắc Giáp Hùng,chắc đang ở kỳ ấu niên,tu vi chỉ là Luyện gân sơ kỳ,da dày thịt béo,là một bao cát hoàn hảo”
Hoàng Tuyền tiên hạ thủ vi cương,giậm chân một cái,lực đạo kinh khủng khiến mắt đất nứt toát ra,cả người như một mũi tên lao về con Nguyên thú
Hắc Giáp Hùng sao khi thấy bản thân tập kích không thành,cũng nhanh chóng ứng biến,tung một đấm về thân ảnh của Hắn đang lao tới
Hoàng Tuyền cũng theo đó tung một quyền đối lại
Oanh!
Cả hai điều bị đẩy lùi về phía sau ba bước,Hoàng Tuyền định hình lại nhìn về Hắc Giáp Hùng mà bắt đầu đánh giá:”không ngờ tu vi của ta cao hơn nó một tiểu cảnh giới vậy mà không chiếm được tiên cơ.Chỉ có thể tốc chiến tốc thắng thoiii”
Hoàng Tuyền nhắm mắt lại bắt đầu vận chuyển Ngũ Hành Khai Thiên Nguyên Thuật dẫn động nguyên khí trong cơ thể hắn nhẹ nhàng đạo:”Hoả tới!”
Chỉ thấy hoả diễm bắt đầu bọc lấy năm đấm của hắn toả ra nhiệt độ cực cao,khiến nhiệt độ xung quanh kéo lên một mảng
“Gràooo”
Con Hắc Giáp Hùng thấy tình hình không ổn liền xuất thủ tấn công về phía hắn.Nhưng tiếc là đã quá muộn
Hắn lúc này mở mắt ra,vung quyền về phía trước
“Hoả Quyền”
Hoả diễm từ cánh tay hắn bắt đầu điên cuồng mà tuôn trào ra.Ngọn lửa như một làn thuỷ triều nuốt chửng mọi thứ nó đi qua
Cả người con Hắc Giáp Hùng lúc này cũng bị biển lửa bao trùm nó gào lên trong tuyệt vong,âm thanh cũng dần yêu ớt đi
Sau đòn công kích đó chỉ thấy cả người con Hắc Giáp Hùng đã bị cháy đen,trên người nó mãnh giáp cũng bị đốt cháy thành tro
“Không ngờ tới uy lực của một kích này lại kinh khủng như vậy”
Hắn lúc này cũng đầy cảm thán trước kiệt tác của mình gây ra một không biết,một con Hắc Giáp Hùng cả người cao hơn nắm mét đang đừng gần đó
Chợt con Hắc Giáp Hùng đó gào lên nhanh chóng lao về phía hắn
Nhờ tiếng gào Hoàng Tuyền có sự cảnh giác nhảy lùi về sau.Chỉ thấy dưới cơn giận dữ con Hắc Giáp Hùng kia liền đánh xuống khiến mặt đất chia năm xẻ bảy
“Đây có lẽ là Hắc Giáp Hùng mẹ.Vừa rồi ta đã giết con hắn,bây giờ chỉ có mau chóng rời khỏi đây”
Hắn cả người lông tơ dựng đứng lên,không nói một lời quay đầu liền bỏ chạy mất tích.Con Hắc Giáp Hùng mẹ gầm lên rồi cũng truy sát sau hắn
1 giờ sau.
“Khốn kiếp,chạy hơn một giờ rồi mà con gấu này vẫn truy sát sau lưng ta thế này,phải nghỉ biện pháp cất đuổi nó”
Hoàng Tuyền lúc này cả người thể lực lẫn tinh thần đều mệt mỏi do phải hao hụt chạy một giờ đồng hồ
Mà con Hắc Giáp Hùng mẹ lúc này vẫn truy sát hắn không dứt,nó mặc kệ cơ thể con nó mà vẫn cứ mãi rướt theo hắn
Hoàng Tuyền lúc này đang vận dụng toàn bộ bộ não để suy nghĩ nhưng chợt trước mặt hắn là cả
một thâm uyên sâu không thấy đáy
Hắn dừng lại trước thâm uyên lòng nghĩ:”Chẳng lẽ ta xui tới vậy sau,tới trời cũng muốn diệt đường ta”
Hắn quay đầu nhìn về phía con Hắc Giáp Hùng mẹ sau lưng đang lao nhanh tới mà mang chóng suy nghĩ tìm ra đáp án
“Thôi thì,phó mặt cho trời vậy”
Hoàng Tuyền không hề có chút do dự nào mà nhảy thẳng xuống thâm uyên trước mặt mình không hề đắn đo
. . .
Không biết qua bao nhiêu lâu mà Hoàng Tuyền dần mở mắt ra chỉ thấy hắn bắt đầu quan sát cơ thể mình
“Không hê có vết thương,tại sao có thể?”
Chợt hắn bắt đầu cảm thụ thể nội mình chỉ thấy một đoàn lục quang đang uẩn nhưỡng cả thân thể hắn
Hoàng Tuyền quay sang một bên chỉ thấy một cái cây nhỏ bé trên thân toả ra vô số lục quang đang nằm ở đó
“Chẳng lẽ là ngươi đã cứu ta sao?”
Hắn bước lại gần giơ cảnh tay sát lại cái cậy,chie thấy vừa chạm vào lục quang đó,hắn liền cảm thấy một cỗ ấm áp ở đan điền chợt liền ngồi xuống vận chuyển Kim Thiên Chân Ngã
Khoảng ba giờ sau,hắn mở mắt ra cả người khí tức toả ra đầy mạnh mẽ vui mừng mà nói:”Đúng là trong hoạ có phúc,không ngờ vậy mà đột phá bước vào Luyện gân hậu kỳ
Ngoài ra ta còn có một chút cảm ngộ ở Mộc nguyên tố,e là chỉ trong một khoảng thời gian ngắn liền có thể sử dụng được”
Hắn đứng dậy vươn vai rồi nhìn về phía cái cây chỉ thấy lục quang trên người cái cây lúc này đã rất yêu ớt
“Đa tạ ngươi rất nhiều”
Hắn dù biết cây không thể nghe được hắn nhưng vẫn nói để đáp tạ
“Hiện tại bây giờ trước mắt với ta mà nói việc quan trong là rời khỏi đây trước đã”
Hoàng Tuyền đi một vòng cuối cùng cũng tìm thấy được đường đi lên,hắn nhanh chóng mà đi lên trên mặt đất
Vừa bước lên hắn liền bắt đầu hô hấp nhưng không khí mới mẻ này rồi nói:”Tiếp tục lịch luyện thoi,trước mắt đặt cho mình mục tiêu là không bước vào Luyện huyết không ra khỏi sơn mạch này”