Nguyên Thủy Tái Lai

Chương 160

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Mimi – Beta: Chi

*****

Nghe được lời nói của Halu, đầu tiên Solid Lunsar sửng sốt mất vài giây, sau đó…

Sau đó, hắn liền nở nụ cười →^_^

Đó là một nét cười vô cùng khó hiểu, nó chứa đựng cả vui mừng, xót xa, hạnh phúc cùng đủ loại cảm xúc lẫn lộn khác nữa. Bỗng dưng, Halu ngây ngẩn cả người, trong lòng dâng lên một cảm giác áy náy không rõ lý do, cuối cùng, một câu cũng chẳng thốt lên được!

Nhất định chúng ta phải khen ngợi khả năng diễn xuất của Solid Lunsar!

Hắn không hó hé một tiếng nào, thế nhưng vẻ mặt hắn lại biểu lộ muôn vàn ý tứ, giờ phút này, nụ cười kiên định trên môi Solid Lunsar đã nói lên tất cả rồi!

Đẩy đẩy cái mông tròn ú của A Bái, Halu khổ sở nói: “A Bái, đó là ba ba nha.”

A Bái: (⊙o⊙)

Nhìn nhìn Solid Lunsar đang giả bộ xót xa trong lòng, lại ngó ngó vẻ mặt vô cùng cô đơn của Halu, A Bái lăn xuống khỏi bụng Solid Lunsar theo bản năng, cắn chặt một góc áo Halu, đồng thời dùng ánh mắt tràn đầy cảnh giác lườm Solid Lunsar.

Halu có lòng trả con về cho cha nó, Solid Lunsar cũng có ý muốn nhận đứa nhỏ này, nhưng vấn đề là, con non lại không chịu phối hợp nha~

Vì thế —

“Tôi quyết định ở lại đây để nuôi gà.” Đêm đó, sau khi trở lại bộ lạc dùng bữa tối với người nhà, Solid Lunsar chậm chạp ăn hết một nhánh cỏ crunch rồi thình lình bày tỏ quyết định của mình.

Lúc ấy, Mạnh Cửu Chiêu đã cắn gãy luôn một miếng xương đang gặm dở.

Mới một ngày trôi qua thế mà ông bác nhà cậu đã xác định được nghề nghiệp muốn theo đuổi rồi? Bảo một người thích ăn “gà” nhất đi nuôi “gà”, những con “gà” đó có thể sống sót nổi không?

“Gru gru ~~~” Con trai, nhớ trộm trứng về nhá! ← Ông nội vô cùng vui vẻ đón nhận quyết định này, tuy không phải con non nhưng ông rất thích ăn canh trứng đó.

“Loại trứng màu trắng có đốm đen là ngon nhất.” Quẹt quẹt miệng, Black phát biểu ý kiến của mình.

“Bác à, nếu trộm trứng thì đừng trộm trứng trắng trong khoảng thời gian này, trứng của Sita và Wieser vẫn chưa được tìm ra đâu.” Cảm thấy sự tình không thể cứu vớt được nữa, Mạnh Cửu Chiêu chỉ đành khuyên can một chút.

Bọn họ nói xong, Solid Lunsar liền liếc xéo cả đám một cái.

“Ai bảo tôi đi nuôi gà là để trộm trứng? Tôi chỉ muốn học hỏi kinh nghiệm nuôi gà mà thôi.”

Dùng cái đuôi lau lau miệng, Solid Lunsar nói ra những lời chính nghĩa cực kỳ.

“Hôm nay đến chuồng gà, tôi đã học được rất nhiều thứ từ Halu, cậu ấy vô cùng lợi hại, chẳng những biết khi nào gà sắp đẻ mà còn có thể nhận ra con nào đẻ quả trứng nào, chỉ sử dụng cỏ khô và đá tảng thông thường, cậu ấy cũng có thể ấp nở ba con gà con, tôi thật sự muốn học những kỹ năng đó nên mới quyết định ở lại đây.”

Vẻ mặt của hắn rất là chính trực.

Bảy Kantus trong gia đình đều bị hắn làm cho chấn động, sau đó —

Solid Lunsar mở cái ba lô nho nhỏ, lấy ra – tám quả trứng ở bên trong!

“Tôi cũng đã biết trứng trắng đốm đen là ngon nhất, lát nữa A Trọc nấu lên đi.”

Mạnh Cửu Chiêu: … Quả nhiên, đối với Kantus mà nói, thuận tay nhặt trứng ấy mà, chính là đặc tính trời sinh đã ngấm sâu vào xương cốt!

Halu, cậu đã thu nhận một nhân công cực kỳ nguy hiểm!

Yên lặng suy nghĩ trong chốc lát, khi đảo mắt nhìn mấy quả trứng một lần nữa, Mạnh Cửu Chiêu bỗng cảm thấy tâm tình tốt hơn: trứng trắng đốm đen ăn ngon lắm đó ~ George và Alice chưa được ăn bao giờ đâu, đem luộc cho bọn chúng đã!

Và thế là, từ đó về sau, Solid Lunsar liền ở lại bộ lạc, mỗi ngày nghiêm túc theo Halu học tập phương pháp nuôi gà.

Có điều, mặc dù mỗi ngày hắn đều chăm chỉ học hỏi, mà Halu cũng kiên nhẫn truyền thụ, song dường như Solid Lunsar có số “khắc trứng” bẩm sinh, cứ động đến quả nào là vỡ luôn quả ấy. Trái lại, cũng trong cùng một khoảng thời gian, Halu lại thu hoạch thành công hai mươi đến ba mươi quả trứng, đồng thời còn ấp nở bốn con khủng long Linh Ẩn non, thậm chí, dưới sự chỉ bảo tận tâm của Halu, đứa nhỏ A Bái cũng ấp được một con khủng long Linh Ẩn!

Σ( ° △ °|||)︴

“Có gì lạ đâu, từ nhỏ A Bái đã nuôi gà cùng với tôi rồi, nó rất biết cách chăm sóc đàn gà, mỗi tháng đều có thể ấp được trên dưới mười con non đấy.” Dường như nhìn thấu sự kinh ngạc của Solid Lunsar, Halu giải thích với hắn như một thói quen.

Ấu, quả thực là quá lợi hại rồi!

Ngay từ đầu, Solid Lunsar ở lại là vì muốn lấy lòng A Bái, hắn định chờ khi đứa nhỏ kia tiếp nhận mình rồi sẽ lập tức rời đi, bởi vì chỉ có sớm tách khỏi Halu, con non mới chịu vun đắp tình cảm với người nuôi dưỡng mới. Thế nhưng, nhìn vào tình huống ngày hôm nay, hắn cảm thấy kế hoạch ban đầu của mình hơi bị không ổn rồi.

Ở đây, A Bái có cơ hội tiếp nhận một nền giáo dục rất tốt!

Nhỏ như vậy đã ấp trứng thành công, về sau chắc chắn nó sẽ trở thành một chuyên gia ấp trứng trong giống loài Kantus!

Chẳng trách A Trọc và Louis mới đi sinh sản lần đầu đã có được hai đứa con non, thì ra thú non trong bộ lạc lại được hưởng một nền giáo dục tiên tiến từ khi còn nhỏ xíu như vậy!

 ̄▽ ̄

Vì thế cho nên, Solid Lunsar quyết định mình phải cắm chốt ở chỗ này!

Mục tiêu không chỉ là A Bái, hiện giờ hắn đã nhắm vào cả Halu. Ngẫm lại mà xem, nếu sau này hắn có thể dắt Halu đi tới vùng đất sinh sản, dựa vào khả năng trộm (cướp) trứng không gì sánh được của mình và năng lực ấp trứng ít ai bì kịp của Halu, lại có A Bái am hiểu cách chăm sóc gà con, vậy thì gia đình bọn họ (?) nhất định có thể trở thành gia tộc Kantus lớn mạnh nhất!

Solid Lunsar thật sự là một Kantus có khát vọng có ước mơ có hoài bão đó ~(≧▽≦)/~~

Ban đêm, hắn kể lý tưởng vĩ đại của mình cho Mãnh nghe.

“Gru Gru ~” Cố lên a! Con trai nhất định sẽ làm được ~

Liếm liếm cái đầu của đứa con mình, Mãnh bày tỏ sự ủng hộ nồng nhiệt đối với lý tưởng của đối phương, sau đó, liền lăn ra ngủ.

Mãnh là một Kantus làm việc và nghỉ ngơi cực kỳ có quy luật, sáng mai rất có thể nó còn phải dậy sớm để chơi bịt mắt bắt dê với đám nhóc nhà mình!

Đáng tiếc, lại có người cố tình không cho nó ngủ —

Nói xong ý nguyện lớn lao của mình, Solid Lunsar vừa cúi đầu liền phát hiện ba ba đã ngủ say. Sao có thể chứ?! Hắn còn chưa nói đến những bước thực hiện lý tưởng đâu!

“Gru gru!!!!” Ba ba mau thức dậy, tiếp tục nghe con nói chuyện đi!

Solid Lunsar là một gã thích tỏ vẻ ngầu lòi, vì không muốn thành một kẻ lắm lời trước mặt em trai và những Kantus khác nên hắn chỉ dốc gan dốc ruột với một mình ba ba. Do đó, thùng tác tâm hồn duy nhất của Solid Lunsar – Mãnh – đã định trước sẽ phải vượt qua đêm dài trong tiếng lảm nhảm của con trai.

Sau khi trút hết tâm sự trong lòng, Solid Lunsar mới bắt đầu ngáy ngủ, mà mí mắt của Mãnh cũng sụp xuống ngay lập tức. Đáng tiếc, nó được Solid Lunsar buông tha quá muộn, cho nên chưa ngủ được bao lâu thì trời đã sáng rồi.

Hôm nay là ngày đưa đám thú non ra ngoài dạo chơi ← Mãnh thầm nghĩ trong lòng!

Liếm liếm đứa con lớn một cách chan chứa yêu thương, Mãnh sải chân bước qua người hắn. Đáng tiếc, hiện giờ con trai đã quá lớn, một bước căn bản là không thể đi qua, do đó Solid Lunsar bị nó giẫm cho một cái.

Đấy cũng không phải là một cú giẫm bình thường, mà là một cú chân dốc toàn lực của một Kantus đã thành niên!

Mãnh chột dạ quay đầu lại nhìn thoáng qua đứa con trai, phát hiện đối phương vẫn không có phản ứng gì.

Vì thế nó lại liếm liếm đối phương mấy cái rồi mới vui vẻ đi ra ngoài ~(≧▽≦)/~

Đầu tiên, Mãnh đầu nhảy vào hang ổ của hai đứa con khác, không chút khách khí tách đám thú non ra, cẩn thận ngậm George lên, cho nó nằm trên đỉnh đầu mình, sau đó, lại thật cẩn thận ngậm thêm Alice…

Ấy — Con non này nặng quá!

… Con non nhà mình thực sự rất cường tráng đó! Đứa sau lại nặng hơn đứa trước nè.

Cũng may mình càng cường tráng càng khỏe mạnh hơn, cho nên con non nặng cỡ nào cũng vẫn tha đi được ~

Âm thầm cảm khái một chút, rốt cuộc Mãnh cũng thành công tóm được hai đứa chắt, sau đó vui vẻ ngậm chúng rời đi.

À thì… Bởi vì quá vội vàng và cuống quít, cho nên nó lại bất cẩn giẫm lên người White.

Bị ba ba giẫm mạnh, đương nhiên White rất là đau, đáng tiếc độ thốn này còn chưa đủ sâu để khiến hắn phải tỉnh dậy. Mùi của ba ba vô cùng quen thuộc, hắn biết xung quanh không có kẻ thù, cho nên cũng chỉ giật giật cẳng chân bị giẫm rồi lại khò khò ngủ tiếp.

Không thể không nói, những Kantus non nớt có thể sống sót và trở thành con trai của Mãnh đều là những Kantus rất rất kiên cường! Mà nếu không phải Kantus rất rất kiên cường, vậy thì chắc chắn bọn họ là loại Kantus trì độn nhất o(╯□╰)o

Ngậm được George và Alice đang nằm cạnh đám con cháu của mình ra, Mãnh lại xách thêm nhóc thỏ Hill cùng nhóc Microraptor gui (*) Hausen của nhà Ames, đánh thức ba bé người cây nhà Tuyết Hoa dậy, cuối cùng cõng cả A Bái nhà Halu lên, liếm mỗi đứa một lượt, rồi mới mang tất cả ra ngoài chơi!

(*) Chú thích lại: Microraptor gui: một trong số những loài khủng long bay 4 cánh, có lông vũ trắng, mặt cú, mình khủng long (hình)

Kt quả hình ảnh cho Microraptor

Ngồi trên tấm lưng rộng của ông nội Mãnh, A Bái cảm thấy vô cùng lo lắng trong lòng.

Hôm nay – là một ngày đi chơi đầy nguy hiểm.

Halu từng nói, nó là thú non lớn nhất trong cả bọn, cho nên nhất định phải chăm sóc cho những thú non khác, cũng như chăm sóc cho đám gà con ở chuồng gà vậy đó.

A Bái nhớ rõ lời căn dặn ấy, cũng thực hiện đến nghiêm túc cực kỳ.

Khi ông nội Mãnh muốn chơi với bọn nhỏ, A Bái luôn là người đầu tiên xông lên, cố gắng vọt tới miệng đối phương để Mãnh buông tha cho những con non khác; khi ông nội Mãnh cử động mạnh, làm đám thú non trên lưng suýt rơi, A Bái sẽ liều mạng dùng chính thân thể mình để chặn lại, giúp bọn chúng ngồi trên lưng ông nội Mãnh thật an toàn; khi ông nội Mãnh lạc đường, bỏ những thú non khác bơ vơ trơ trọi, nó cũng sẽ nỗ lực tìm cả đám trở về.

Mỗi lần ra ngoài với ông nội Mãnh đều là một thử thách vô cùng gian khó.

A Bái quay đầu nhìn cái ba lô nhỏ trên lưng mình một lần nữa, tốt lắm, hôm nay cũng chuẩn bị đầy đủ rồi!

Và thế là A Bái dũng cảm ngồi trên vai ông nội Mãnh, sẵn sàng tiến vào trạng thái tốc hành.

Song, hình như hôm nay ông nội Mãnh đi hơi bị chậm (vì Alice quá nặng đấy mà  ̄▽ ̄)!

Xem ra, nhiệm vụ hôm nay có thể nhẹ nhàng hơn chút xíu, thường ngày ông nội Mãnh chạy rất nhanh, nhóc thỏ Hill thấp bé nhẹ cân nên rất dễ lăn xuống đất ~

Có điều, thực tế cho nó biết, nó đã buông lỏng cảnh giác quá sớm rồi.

George thức dậy.

“Chiếp ~” Tiếng kêu khi vừa tỉnh dậy của đám thú non chính là đòn trí mạng với người lớn tuổi, hôm nay George đáng yêu vô cùng.

“George, buổi sáng tốt lành!” A Bái lập tức ân cần chào hỏi nó, cùng lúc ấy, những thú non bên cạnh cũng sôi nổi đánh tiếng với George.

“Chiêm chiếp ~” Nhận được những tiếng chào hỏi thân thiện từ bạn bè, George lại khoan khoái kêu lên hai tiếng.

Sau đó, nó bắt đầu đảo đôi mắt nhỏ nhìn đám thú non ở xung quanh. Là một đứa nhỏ mới sinh không bao lâu, George rất quen với việc được ôm ấp, khác với đám nhóc chỉ hận không thể tự nhảy xuống đất mà chạy qua chạy lại, George lại thích cảm giác được ôm, chỉ cần rời khỏi vòng tay người lớn để tự thân vận động, nó sẽ cảm thấy mệt mỏi cực kỳ.

Lưng của cụ nội cứng quá, George muốn tìm một ai khác ôm mình, nhìn tới nhìn lui giữa đám thú non, cuối cùng nó chọn nhóc thỏ Hill để làm ngai vàng mới.

︿( ̄︶ ̄)︿

Chớp chớp đôi mắt to tròn, George dang hai cái cánh nho nhỏ về phía Hill. Đây là một tư thế đòi ôm tiêu chuẩn! Nhưng, là con cháu nhà thỏ, dự cảm trước nguy hiểm của Hill mạnh mẽ cực kỳ, nhìn vào thân hình tròn quay cun cút của George, cảm thấy nguy hiểm đang rình rập, vì thế, chẳng những nó không tiến tới ôm đối phương mà ngược lại còn lùi về phía sau một bước.

“Chiếp?” George lại chớp chớp đôi mắt, nó dang cánh đến phát mỏi rồi!

Hill lại lùi thêm một bước.

“Chiếp…” Cô đơn kêu lên một tiếng, George ủ rũ buông cánh xuống. Hausen nhìn mà cảm thấy không sao chịu nổi, nó thích Louis cho nên với con của Louis, nó cũng yêu quý như là bản năng.

Vẫy vẫy tay với George, Hausen nói: “Nào! George, đến đây với anh, anh ôm em!”

“Chiếp!” Vì thế, George lập tức vui vẻ trở lại, dùng cái móng vuốt nho nhỏ của mình để lấy đà nhảy lên một cái. Nó nhảy thẳng vào trong ngực Hausen, sau đó —

Hausen bị nó đè bẹp.

Hill: quả nhiên giác quan thứ sáu của mình chuẩn không cần chỉnh!
Bình Luận (0)
Comment