Nguyên Thủy Thuần Sinh Thái

Chương 18

“Quang, ở đây có giống cái đó. Ngươi tìm giống cái giao phối không phải tốt hơn sao?”

Quang nắm lấy tính khi của Mục Túc, lại dùng tay tách hai chân y ra.

“Quang không thích giống cái. Quang chỉ muốn cùng Mục Túc giao phối thôi.”

“Ngươi có nhìn thấy con đực nào lại cùng con đực giao phối chưa?”

“Thỏ, còn có hươu nai, nhìn thấy hay chưa nhìn thấy thì có liên quan gì? Mau chổng mông lên cho Quang tới sáp đi.”

Quang lật thân thể Mục Túc lại, lộ ra cái mông. Đột nhiên, Mục Túc cảm thấy có thứ gì đó đang cọ cọ trên mông mình, quay đầu nhìn, hóa ra là một miếng mỡ của con nai bị nướng chín.

“Quang, ngươi làm gì vậy?”

“Ta cảm thấy mông Mục Túc được bôi mỡ rất xinh đẹp, phía dưới Quang càng lúc càng cứng a.”

Mục Túc nhìn một chút, không biết chỗ nào khiến hắn hứng thú đây nữa. Xinh đẹp cái gì, y chỉ thấy cái mông dính đầy mỡ của mình bị ánh trăng rọi xuống, phát sáng lòe lòe thì có.

Quang cúi đầu cắn mông Mục Túc một cái.

“A!”

Mục Túc kêu to một tiếng.

Quang nhanh chóng quay xoay ra phía sau Mục Túc, tách hai cánh mông ra, đem tính khí của mình nhét vào cái lỗ nhỏ đầy vẻ hấp dẫn kia.

“A, a, vù vù! Giao phối với Mục Túc là thoải mất nhất~”

Quang trừu động thân dưới cực nhanh, bắp đùi đập lên mông Mục Túc không ngừng phát ra tiếng bành bạch. Mục Túc cũng không tự chủ được mà hẩy mông ra đằng sau, như muốn cái lỗ của mình nuốt toàn bộ tính khí của Quang.

“Ừ! Quang….. bên trong kia….. dùng sức bên kia chút….. a.”

Mục Túc đã sảng khoái đến mức không biết bản thân đang nói cái gì nữa rồi. Y đưa một tay cầm lấy tính khí của mình không ngừng vuốt ve. Quang cũng đưa một tay bao trùm lấy tay của y, sau lại đẩy tay y ra, để tay hắn thay thế Mục Túc ma sát, thuận thiện bôi mỡ nai lên tính khí của y luôn.

Vẫn bảo trì trạng thái không ngừng xuất nhập hậu huyệt tuyệt vời kia, Quang ôm Mục Túc ngồi thẳng dậy, để cho y ngồi lên đùi, sau đó lại sáp ngược lên khiến cho dương v*t của hắn càng vào sâu hơn.

Một tay ôm lấy đầu Mục Túc, một tay duỗi xuống đánh một phát vào mông Mục Túc, nghe thấy thấy Mục Túc a a kêu loạn, Quang càng thêm đắc ý hứng khởi. Hắn đột ngột lật Mục Túc lại, mặt đối mặt tiếp tục trừu sáp, lại ôm Mục Túc đứng lên, bước một bước liền đánh một phát lên mông Mục Túc. Mục Túc ôm chặt của Quang, bị bức đến nóng nảy, cắn lên bả vai hắn một ngụm. Quang đặt Mục Túc lên tấm da hổ, mắt sáng lấp lánh nhìn y, sau đó ra sức thốc một cái .

Dám cắn Quang, Quang càng đút mạnh, bắt Mục Túc chỉ được phép rên rỉ, chỉ được phép la hét, vô lực phản kích.

Một lần….Hai lần….Ba lần…. Mục Túc ban đầu còn nhẩm tính xem Quang xuất tinh vào trong người y bao nhiêu lần, sau lại sảng khoái tới mức mơ mơ hồ hồ, chỉ còn nhớ rõ Quang liên tục trừu sáp y không ngừng nghỉ.

“Quang, tha cho ta đi, ta mệt quá a.”

“Quang cũng rất mệt nhưng không làm đến cùng thì Quang không cam lòng.”

“Có gì mà không cam lòng?”

“Quang cũng không biết. Chỉ là cảm thấy phía dưới ngươi không ngừng mút lấy ta, làm xong một lần, định đem tính khí lui ra ngoài thì cảm thấy trong lòng ngứa ngáy lại muốn cắm trở vào, không có biện pháp mà, không thể làm gì khác hơn là tiếp tục làm đến khi ngủ gục mới thôi.”

“Quang, ngươi là yêu quái sao? Thân thể Mục Túc muốn rời ra từng mảnh rồi.”

“Phải a, bên trong Mục Túc không ngừng mút lấy yêu quái của ta a. Mục Túc mệt thì để Quang ôm ngươi đi.”

“Tùy ngươi vậy.”

Mục Túc nói xong liền mơ mơ màng màng đi ngủ. Ngày thứ hai tỉnh lại, phát hiện bản thân đang nằm trong ngực Quang. Nhìn chung quanh một chút, lại phát hiện bọn họ đang đi đường, Mục Túc thậm chí còn không biết bọn họ rời khỏi bộ lạc kia từ lúc nào nữa kìa.

“Quang, chúng ta ra ngoài bao lâu rồi?”

“Khi mặt trời lên ta liền rời khỏi. Hiện tại ngươi muốn ăn gì không?”

“Muốn.”

Quang đặt Mục Túc ngồi xuống ven đường, đưa cho y một khối bánh gạo và một miếng thịt nai. Sau đó ngồi xuống bên cạnh nhìn y ăn.

“Quang, chúng ta đi đâu đây?”

Quang lắc đầu.

“Ta cũng không biết. Ta muốn tìm một chỗ ở thích hợp. Có nước có thức ăn dồi dào. Sau đó thì tự thành lập bộ lạc của riêng ta.”

“Có chỗ tốt như vậy sao?”

“Từ từ tìm sẽ có thôi.”
Bình Luận (0)
Comment