Nguyên Tố Đại Lục

Chương 123


Thiên Lão khẽ xua tay, chuyện này đối với lão cũng không có gì là lớn cả.
Dạ Trần và mọi người cũng nên nhớ kĩ câu này.
Sẽ rất hữu dụng với con đường tương lai của đám trẻ các người đó.

Thiên Lão liếc nhìn khí trời, lên tiếng nói.
Đệ tử nhất định ghi nhớ! Dạ Trần nghe vậy, vội đáp lại.
Đám vãn bối không dám lơ là.
Mọi người xung quanh Dạ Trần cũng vội lên tiếng.
Được ma giả cường đại chỉ dạy tiết kiệm được không biết bao nhiêu thời gian tự mình đi tìm hiểu, chả khác gì đi đường tắt cả.

Cớ sao họ lại dám buông lỏng, đánh mất cơ hội ngay trước mắt chứ.
Mọi pháp quy về nguyên.

Nguyên hình thành nên vạn pháp.
Tam pháp thành Trận.

Cửu pháp thành Ma.
Thiên Lão vuốt râu, tấm tắc nói.
Mọi pháp, vạn pháp...!Dạ Trần không ngừng lẩm bẩm, suy nghĩ lại.
Là ý gì? Lân Diễm không hiểu khẽ lên tiếng.
Xoẹt...! Lòng bàn tay Thiên Lão xuất hiện một vòng tròn, bên trong tràn đầy kí tự và chú văn khó hiểu phân bố theo từng đường vòng cung.
Đây là vòng tròn ma pháp, các ngươi cũng không xa lạ đi.
Thiên Lão liếc mắt nhìn mọi người.
Sau này các người sẽ phải tự mình đi ra ngoài khám phá Đại Lục, để không ngừng mài dũa, rèn luyện bản thân trở lên mạnh mẽ.

Mà thứ nguy hiểm nhất đối với các ngươi chính là thứ hình tròn lấp lánh ánh sáng đang ở trong tay ta đây.
Thiên Lão cười đầy thâm ý nói với đám người.
Sư phụ, tam Pháp thành Trận là chỉ thứ này? Dạ Trần nghi hoặc lên tiếng hỏi.
Không sai.

Thiên lão gật đầu nói.
Ba vòng tròn ma pháp sẽ hình thành lên Trận pháp.


Còn chín vòng tròn ma pháp hình thành lên Ma trận.

Con phải nhớ kĩ đó.

Thiên Lão thần tình nghiêm túc nhìn Dạ Trần giải thích.
Rõ.

Đối phương nghiêm túc gật đầu lại.
Bên ngoài kia, Trận pháp và Ma trận ẩn dấu rất nhiều.

Các người phải thật cẩn thận với chúng đó.

— QUẢNG CÁO —
Thiên lão lên tiếng nhắc nhở.
Cũng đừng quá chú tâm tu luyện ma lực.

Nhớ kĩ phải chú trọng cảm nhận Nguyên Tố, đó mới là chính đạo, đường mà các ngươi phải đi.
Điều Tứ Du nói lúc nãy mặc dù đứng nhưng cũng không phải là hoàn mỹ, các ngươi không được chủ quan.

Thiên tài không đáng sợ, quái tài mới là kẻ đáng sợ thực sự! Thiên Lão khép hờ đôi mắt nói tiếp.
Rõ.

Đám người đồng thanh khom mình, ôm quyền thi lễ.
......
Lão già chết tiệt kia lại đang giở trò gì vậy?
Một thân ảnh tóc trắng ngạo nghễ đạp không mà đứng, quần áo theo gió thổi qua mà bay phấp phới, đôi mắt thân ảnh sáng rực mà tràn ngập nghi hoặc nhìn vào màn chắn phòng hộ trước mắt.
Chết tiệt.

Cứ nhìn vào thân ảnh thảm thiết bị đính trên Trận pháp, thân ảnh tức giận không thôi.
Hắn đường đường là lão tổ của Tuyên gia, vậy mà lại phải nhìn tộc nhân của mình bị người khác đánh không nhận ra hình dáng, lại còn bị treo lên trên cao cho mọi người Giới thành chiêm ngưỡng.


Nỗi nhục này làm hắn mặt già không biết phải dấu vào đâu cho được.
Nếu như không phải đối phương là Cao cấp Ma giả đỉnh phong, chiến lực đỉnh phong của gia tộc.

Lão đã sớm ra tay giải quyết từ lâu.
Dù sao để bồi dưỡng lên một vị Cao cấp Ma giả cũng tốn không ít tài nguyên của gia tộc.

Bây giờ chết oan ở đây thì thật uổng phí.
Hắn có chút không hiểu, rốt cuộc trong hồ lô đối phương đựng thứ gì? Mà lại ngang nhiên dựng trận pháp trước cửa Diệt Ma Hội vậy.
Đám người hiếu kì bên dưới cũng đã đứng chật ních sang hai bên, ai nấy cũng háo hức tìm hiểu rốt cuộc đang diễn ra chuyện gì.
Mẹ kiếp, rốt cuộc là ai dựng nên Trận pháp này.

Sau mà mạnh ngang Ma trận Trung cấp vậy.

Có một Diệt Ma giả đứng bên trong Diệt Ma Hội mắng to.
Trước cửa xuất hiện Trận pháp làm bọn họ ngứa mắt không thôi, định ra tay đập bỏ.

Ai ngờ Trận pháp này mềm dẻo như cục bông vậy, đánh không có lực hoàn trả làm bọn hắn đau đầu không thôi.
Tên đầu heo kia là ai vậy? Sao ta chưa từng thấy qua.

Có người nghi hoặc, chỉ tay lên cao hỏi mọi người xung quanh xem đối phương rốt cục là ai.
Người này...!mặt mũi xấu xí thế kia.

Ta cũng không biết à!
Nhưng ngươi nhìn quần áo hắn đang mặc xem, hình như là người của Tuyên gia thì phải.
Có người xung quang nghe vậy vội lên tiếng giải thích.
Sao ngươi biết được.

Một cô nương thanh tú quay đầu lại hỏi.
Nhìn kĩ xem, trước ngực hắn có chứ Tuyên à! Đây không phải là tiêu chí của đám người Đại gia tộc sao.


Đối phương cười nói.

— QUẢNG CÁO —
Mọi người nghe thấy vậy cũng mở to mắt ra nhìn.
Đích thực là chữ Tuyên.

Chà chà...!Rất nhanh đã có người lên tiếng khẳng định.
Trời...!người của Đại gia tộc nha! Vậy mà bị treo lên như vậy.

Ai to gan thế? Không sợ trọc thủng trời sao?
Có người kinh hãi thầm hô.
Thiên Tuyệt Luân...!lão già đáng chết này! Tuyên lão khuôn mặt khó coi, cắn chặt răng gằn giọng thầm thốt.
Ai chà là ai đây.

Là ai đây...!Một giọng nói tràn ngập sự thích thú truyền vào tai Tuyên lão.
Lại thêm một tên đáng chết nữa! Tuyên lão tức giận, ngực phập phồng lúc lên lúc xuống.
Có vẻ như lão sinh khí không nhẹ.
Tuyên Lão Đầu lại chuyện gì nữa đây! Hết cháu trai yêu quý của ngươi bị người ta hành cho ra bã, giờ lại đến tiếp tên mặt quỷ xấu xí này.
Tuyên gia các ngươi chuyên đi mua Hành về ăn sao? Tiếng nói khiêu khích còn hơn cả lần trước lại tiếp tục vang lên.
Lục Mạch lão cẩu ngươi ít nói lại.

Nên nhớ, lần này chúng ta đứng chung một thuyền.

Tuyên lão nén lại cục tức, vội lên tiếng nhắc nhở đối phương.
Một thân ảnh đang cười toe toét cũng mau chóng hiện thân.

Chính là lão tổ của Lục gia, Lục Mạch.
Đừng có nhận người vơ.

Ta khi nào cũng các ngươi Tuyên gia đứng cùng một chiến tuyến rồi.

Lục lão vội lên tiếng đính chính lại.
Không lẽ ngươi cứ để mọi chuyện như thế trôi qua? Tuyên lão quay đầu lại, đôi mắt tràn ngập chế giễu liếc nhìn đối phương.
Lão cùng đối phương đối đầu nhiều năm.

Là bằng hữu cũng là thù, tự nhiên hiểu rõ con người thật của đối phương.
Lục gia ta gia đại nghiệp cũng đại Tự nhiên không thèm để mắt chút ít Ma kim kia rồi! Lục lão ngẩng cao đầu, khinh thường đối phương cười to nói.

Chỉ được cái to miệng! Tuyên lão hừ lạnh một tiếng liền xoay mình ra hướng khác, không thèm đoái hoài đến đối phương một chút nào nữa.
Ngươi đang thẹn quá hoá giận sao? Chậc chậc, Tuyên gia các ngươi chuyến này thật đen đủi à!
Hay là nghe ta, thuê thầy trà tà về trừ yêu đi.

Có khi các người từ đây sẽ sống tốt hơn đó.
Lục lão cũng không vì đối phương không thèm để ý mình mà bỏ qua, ngược lại càng thêm phấn khởi hét to như muốn cho cả Giới thành cùng nghe.
...!Tuyên lão đối diện nghe lão nói mà khoé miệng giật giật.

— QUẢNG CÁO —
Thuê thầy trừ tà về trừ yêu...!con mẹ ngươi mới nói ra được câu này.

Tuyên lão tức giận mắng chửi đối phương trong tâm khảm không thôi.
Là ai...!lại dám ngang nhiên đặt Trận pháp trước cửa Diệt Ma Hội ta.

Một giọng nói uy nghiêm vang vọng trời cao truyền đến.
Trời...!đến cả Hội trưởng Diệt Ma Hội cũng xuất hiện luôn rồi! Có người kinh ngạc hô to.
Bọn hắn ở Giới thành nhiều năm, mặc dù không được gặp mặt.

Những cũng lâu lâu được nghe giọng nói của Hội trưởng Diệt Ma Hội truyền thông cáo ra ngoài, tự nhiên vẫn còn nhớ rõ.
Có nên rời đi luôn không?
Ta thấy nên như vậy nha.

Lỡ như đánh nhau, chúng ta là kiến cỏ, không phải là bị dư âm đánh cho bay xác Có người sợ hãi, lén lút thầm lên tiếng...
Một đám thân ảnh trong đó già có, trẻ cũng có đồng loạt xuất hiện, đứng ngay dối diện với màn chắn trận pháp do Thiên Lão tiện tay bố trí ra.
Nguồn ma lực này...!Thân ảnh uy nghiêm dẫn đầu liếc đôi mắt sắc bén vào Trận pháp phía trước không khỏi kinh ngạc, lâm vào trầm tư.
Thật là một cảm giác quên thuộc.
Hội trưởng để tại hạ phá nát trận này! Có một thân ảnh đứng sau lưng thấy vậy vội xin ra giết giặc.
Ngươi hiểu cái gì? Ngậm miệng.

Hội trưởng Diệt Ma Hội uy nghiêm nhìn hắn nói.
Đối phương sợ hãi vui lui xuống.
Ở đây còn chưa có ai dám trái lệnh của Hội trưởng đại nhân cả.
Các ngươi còn chưa xuống? Không lẽ phải đích thân ta lên tận trên mời xuống mới được.

Hội trưởng Diệt Ma Hội nhíu mày ngước mắt nhìn lên bên trên thầm nói.
Mặc dù hắn nói nhỏ nhưng thanh âm phát ra lại vang vọng một mảnh trời Thiên Phương..

Bình Luận (0)
Comment