Nguyên Tố Đại Lục

Chương 257


Mặc dù Thiên lão không phải là một Ma Khí Sư nhưng bản thân trước đó đã lịch duyệt Đại Lục bấy nhiêu năm trời tự nhiên đã thấy qua hết các loại pháp bảo hi hữu tồn tại trên đời, trong đó cũng có thứ giống như vật đối phương vừa lấy ra, một loại pháp bảo phát ra khí tức ác liệt làm cho không gian quanh nó cũng phải rung động theo, nhiều khi nhìn vào còn sinh ra ảo tưởng ngay tức khắc nó sẽ nổ tung tạo ra một luồng uy lực cực lớn biến tất cả mọi thứ xung quanh đi theo nó tan thành cát bụi vậy!
Đó không phải là Pháp Khí, một dạng đặc thù khác của Pháp Bảo sao? Nếu như Vô Danh đại sư có thể nhìn xuyên qua màn sương mù do Thanh Sắc Giới Nghiêm tạo ra, nhất định có thể nhận ra đôi điều về nó!
Mặc dù Pháp Khí chỉ có thể kích phát duy nhất một lần trong đời nhưng uy lực của nó phát ra thì khủng khiếp không thôi, cùng cấp có thể xem như vô địch, mọi pháp bảo bình thường không thể đem ra so sánh, mọi so sánh đều là vũ nhục, cho dù là Thập Đại Thần Binh cũng vậy, cũng phải kém sắc đôi phân.

Chỉ tiếc giống như hoa mau nở chóng tàn, thời khắc vinh quang không được bao lâu, cuối cùng mọi Pháp Khí đều đi vào quên lãng!
Chỉ là một Pháp Khí cấp năm cũng dám mang ra múa may trước mặt ta! Thiên lão vội thu tay về, ánh mắt có chút nhíu lại khi nhìn về thanh trường kiếm đang phát ra năm đạo tử sắc quang mang kia.
Pháp Khí thủ đoạn vô cùng khó đoán, mặc dù thanh trường kiếm kia uy lực được kích phát ra mạnh nhất cũng chỉ tương đương với cao cấp đỉnh phong 9999 ma lực khi tự bạo, có thể đem đến uy hiếp tính mạng của siêu cấp nhất nguyên - Nhân Thánh Cảnh nhưng đứng trước mặt Thiên lão, một ma giả thực lực sâu không thấy đáy thì bao nhiêu đó vẫn chưa làm nên được được trò trống gì, giống như đứa trẻ nghịch cát, ném bóng mà thôi!
Dù vậy, mọi chuyện trên đời đều khó nói trước được điều gì.

Nhỡ may Pháp Khí được kích phát lại không phải đánh ra ma lực cuồng bạo giống trong tưởng tượng mà là độc tố hay nguyền rủa chú pháp thì sao đây? Mặc dù uy lực nhỏ nhưng bị hai thứ này dính lên người thì vô cùng phiền phức, khó giải quyết!

Sử trưởng lão của Diệt Ma Hội, một thân siêu cấp ma lực mạnh mẽ cùng vì dính phải nguyền rủa mà bao nhiêu năm tháng phải chịu thống khổ, dày vò về mặt tinh thần và cả thể xác đấy thôi.

Cho nên không thể chủ quan được!
Vút! Thiên lão đưa tay ra, nguyên tố trong thiên địa liền bị điều động bao vây không gian xung quanh Tam Ma lại.
Tam Ma nhíu mày vội thả ra thần thức chỉ siêu cấp nhị nguyên mới có được!
Hắn cảm giác được không gian bên cạnh như bị một luồng sức mạnh thần bí gì đó đông kết lại, khiến cho bản thân hắn khó lòng mà di chuyển.
Sức mạnh này..! Tam Ma cố gắng cử động cánh tay nhưng mọi cố gắng của hắn đều là vô ích.
Xuống dưới kia đi! Thiên lão thấy vậy liền phất tay nhẹ giọng lên tiếng.
Soạt! Kình lực vừa được phát ra thì một bóng ảnh đột nhiên xuất hiện phía sau lưng Thiên lão.
Người đó toàn thân ẩn trong bóng tối chỉ để lộ đôi mắt sắc lạnh cùng với loan đao sắc bén cầm trong tay được khắc hình cánh phượng trên thân đao không tì vết!

Tiểu oa nhi, ngươi xem thường lão phu đó! Bóng ảnh di chuyển không hề phát ra tiếng động nhưng Thiên lão ở đối diện thì lại lắc nhẹ đầu cười nói.
Mặc dù phát hiện ra đối phương nhưng lại không thừa cơ bất ngờ phản kích khi kẻ vừa mới xuất hiện chưa có chuẩn bị kỹ càng về việc phòng ngự, thái độ và hành vi của Thiên lão giống như đang chơi đùa với đám người trước mắt vậy, không hề có một chút nghiêm nào trong cuộc chiến của các siêu cấp mà chỉ cần bất cẩn một chút cái giá phải trả liền là tính mạng, thứ quý giá nhất của cuộc đời mỗi người!
...!Ánh mắt được để lộ của đối phương cũng vì thế mà rung động!
Ngươi là ai trong số Diệt Ma Thập?
Ngay khi Thiên lão định quay người lại nhìn xem rốt cuộc là ai lại dám cả gan có ý định đánh lén bản thân thì một thanh âm gầm thét ở phía trước đột nhiên vang lên: Tử Sắc Vân Mây!
Quên mất chưa giải quyết tên này! Vậy mà quên mất ở trước mắt vẫn còn có người cần phải giải quyết, Thiên lão không khỏi một phen tự trách bản thân thật là sơ ý.
Mà thôi cũng không sao.

Ta cho các ngươi một cơ hội đó, dốc toàn lực đi! Chuyện trước mắt đã thành thế này, Thiên lão cũng không sinh tức giận tránh mất luôn cả phong độ liền thuận theo tự nhiên cho hai người trước mắt một cơ hội, cũng tránh để sau này bản thân bị người khác nói là chỉ biết khi dễ đám tiểu bối mà thôi!
Thiên Tuyệt Luân đúng là Nhất Tuyệt Nhân, bản thân bất cẩn lại còn mạnh miệng như vậy!

Xem hắn làm sao giải quyết chuyện này, thứ tiểu tử kia lấy ra cũng không dễ chịu đâu!
— QUẢNG CÁO —
Event
Hai thân ảnh đứng từ xa thấy vậy liền cười nói.
ẦM!
Thiên địa khẽ biến, trường kiếm tử sắc bạo phát hoàn toàn, nó sinh ra lôi điện chớp giật chạy về hai hướng đối diện với nhau rồi lan tỏa ra những tia sét như mạng nhện mau chóng đan thành một tấm lưới lớn vây Thiên lão vào bên trong.
Đoàng đoàng..!!"
Xẹt xẹt..!!
Tử sắc quang mang như ánh chớp chớp giật liên hồi, toàn bộ không gian do nó tạo lên như mặt hồ tĩnh lặng bị tử sắc lôi điện lây nhiễm.

Trước mắt đã có hàng ngàn hàng vạn sợi tơ dài bắc nối hai bên lại với nhau, chúng ánh lên lôi điện chi kích chỉ biết chạy và chạy thật nhanh quang qua để chạm vào thân ảnh đã sớm bị lôi điện chiếm giữ như những vòng dây biết phát sáng đang không ngừng chạy dọc theo thân thể.
Xẹt xẹt..!! Thiên lão toàn thân lôi điện chớp giật không ngừng, mặc dù nó không phải lôi chi lực của bản thân nhưng vẫn mặt dày bám víu mà không chịu buông ra, người khác nhìn vào còn tưởng là hóa thân của lôi thần hàng lâm thế gian đây!

Bàn tay đưa ra rồi thực hiện những động tác đơn giản như nắm vào buông ra cũng đã trở lên chậm chạp hơn trước rất nhiều, Thiên lão khuôn mặt có chút thích thú khi nhìn vào trường lôi điện như đám mây tử sắc do chính Tam Ma tạo ra.
Lôi chi lực mặc dù chưa phải là Lôi nguyên tố mãnh liệt do bản thân Pháp Khí chỉ thuộc phạm trù cao cấp nhưng tích tiểu thành đại, hàng vạn tia lôi điện không ngừng truyền lên bản thân cũng làm cho Thiên lão ban đầu cảm thấy buồn buồn nhưng rất nhanh toàn thân liền trở lên tê cứng khác lạ, đầu óc cũng trở lên u mê, toàn thân vô lực không còn cảm giác được gì từ những giác quan mang lại, đến cả thúc dục ma lực cũng cảm thấy khó khăn hơn nhiều khiến cho việc di chuyển trong phạm vi của đám lôi vân đã thành hình này không thể thực hiện được!
Xem ra Pháp Khí của tên kia không hề có tính công kích thay vào đó là làm ảnh hưởng đến trạng thái của đối phương, khiến cho người dính phải không thể di chuyển ra phạm vi ảnh hưởng cùng với việc thúc dục ma lực phản kích lại, có vẻ như...!Thiên lão ánh mắt khẽ đổi, không ngừng đánh giá tình hình xung quanh, một loại cảm giác thiếu thiếu thứ gì đó không ngừng xuất hiện ở trong đầu nhưng do sự ảnh hưởng của Lôi chi lực làm cho các bộ phận quan trọng dừng hoạt động mà khó lòng trong thoáng chốc nghĩ ra được điều gì quan trọng!
Thiên lão, Lôi Vân của tại hạ không tệ chứ? Thanh âm của Tam Ma truyền đến.
Xoẹt xoẹt xoẹt..!! Hắn đứng đối diện Thiên lão, hai tay thì không ngừng tập hợp Lôi nguyên tố, thứ giống như những đạo tinh quang nhỏ bé sáng lên ánh tử sắc được tồn tại trong phiến thiên địa rộng lớn này!
Vù..!! Thất Ma ở sau lưng Thiên lão cũng không ngừng thúc dục ma lực tạo thành một hư ảnh cự đao bốc lên hắc khí ngùn ngụt.
Hai người đứng ở hai thái cực, xem ra họ muốn một kích đánh bại Thiên lão!
Nếu như chỉ có như vậy thôi? Hai ngươi hạ tràng sẽ rất là khó coi đó!
Tại sao chúng ta lại không cá cược một ván nhỉ?
Đáp lại sự tự tin trong ánh mắt của hai người, Thiên lão đưa ra lời thách thức hai ma giả đứng trong hàng ngũ Diệt Ma Thập..

Bình Luận (0)
Comment