Nguyên Tố Đại Lục

Chương 65


Gào...!Đám ma thú bên ngoài nghe thấy tiếng động lạ liền mở miệng gầm vang trời.
Dạ Trần dựa vào đặc tính tốc độ của hai hệ Bạch và Ám nhanh chóng tiếp cận mục tiêu.

Ánh mắt hắn sắc bén nhìn về phía trước, kiếm trong tay sáng lên hai màu đen trắng lạnh lùng vô tình chém vào cổ một con ma thú tinh tinh ngay trước mắt.
Ầm Tinh tinh ma thú còn chưa kịp làm gì liền kêu thảm một tiếng ngã xuống.

Đám ma thú bên cạnh thấy đồng bạn của mình đã chết, đôi mắt nhanh nhạy nắm bắt thân ảnh của Dạ Trần liền tức giận xông lên, móng vuốt sắc nhọn kèm theo đó nhanh chóng kéo tới.
Nhìn một đám ma thú đủ loại hình phía trước, bọn chúng chỉ khác các tộc là thiên sinh trên người hình thành một viên đá như bảo thạch tích trữ mọi ma lực căn nguyên của chúng vào trong đó.

Còn được chung các tộc gọi là Ma Tâm.
Ma Tâm cũng chính là điểm yếu của ma thú chỉ cần phá huỷ nó đi thì ma thú sẽ bị phế, vô lực ngăn cản người khác chém giết.

Nhưng nó cũng là điểm mạnh của chúng, Ma Tâm có thể giúp ma thú dễ dàng tu luyện hơn các tộc khác.

Đặc biệt khi vận chuyển sử dụng ma lực cũng nhanh hơn rất nhiều so với các tộc thi pháp và nó đặc biệt cứng rắn, phải chênh lệch thật lớn thì mới có thể phá huỷ được.
Trong chiến đấu chỉ cần hơn đối thủ một chút thời gian thi pháp là đã thay đổi chiến cuộc về nhiều mặt.

Huống chi lên đẳng cấp cao, chớp mắt đã phân ra thắng bại.
Một con hổ ma thú trên trán có một viên bảo thạch màu đỏ, ánh mắt nó chớp nháy ánh lửa, đôi chân di chuyển với tốc độ cao, răng nanh hé ra nhằm phía cổ Dạ Trần mà cắn.
Phập.

Một cắn vào hư không.

Dạ Trần đã sớm thấy nó nhìn chăm chăm vào mình nên đâu để cho nó dễ đắc thủ, thân thể nhanh nhẹn nhanh chóng né sang một bên.
Một con ma thú khác cũng nhanh chóng xuất hiện bên cạnh Dạ Trần, móc vuốt sắc bén cũng đã giơ lên mạnh mẽ cào trúng vào thân ảnh phía trước.

Khoé miệng Dạ Trần mỉm cười.
Ầm Thân ảnh phía trước bị móng vuốt đập tan làm đôi mắt của ma thú không khỏi tròn xoe, đầu xuất hiện dấu hỏi, không khỏi giơ lên móng vuốt để xem con mồi có bị dính ở đây không.
Không cần nhìn.

Dạ Trần lên tiếng.

Thân ảnh hắn xuất hiện ngay phía sau đối phương.

Thanh kiếm cũng đã được giơ ngang trước mặt.

Nghe thấy thanh âm ngay bên tai, sói ma thú sợ hãi xù lông, đôi chân nhún xuống định nhảy về phía trước nhưng tất cả đã muộn.
Dạ Trần mạnh mẽ đâm ngang.

Dạ Trần chi kiếm như đâm vào tờ giấy mỏng, xuyên thủng cổ của ma thú trước mắt.
Gào...!Sói ma thú kêu lên đâu đớn.

Thanh kiếm nhanh chóng được rút ra, máu tươi bắn khắp mặt đất.
Gào Một tiếng gầm thét lại được vang lên.

Hổ ma thú cũng đã thừa cơ nhảy đến trước mặt Dạ Trần, móng vuốt sắc bén tinh mang kèm theo hoả diễm bổ nhào tới.

Hổ ma thú mở miệng dữ tợn như đang cười sự ngu xuẩn của con mồi phía trước.

Chỉ là ngay khi móng vuốt áp tới, chiến thắng sắp đến thì một luồng ánh sáng chớp lên xuyên qua chiếc đầu to của nó.
Thời gian như dừng lại, hổ ma thú như dính phải điện giật, thân hổ run nhẹ một cái liền bay về phía sau nằm gục ở đó.

Sau đó không còn thấy nó đứng lên lần nữa.

— QUẢNG CÁO —
Dạ Trần không khỏi giơ lên ngón tay cái cho Linh Lung phía xa.
Ma pháp thật chuẩn xác.

Dạ Trần thầm khen.
Không có Linh Lung ở phía sau hỗ trợ, hắn cũng không có lá gan một mình xông lên quần chiến giữa một bầy ma thú.
Linh Lung ở phía sau, thấy hắn khen mình không khỏi nở nụ cười tự hào.
Đám ma thú quanh đó nhìn thấy đồng bạn liên tục gục xuống.

Có cả hoả hổ ma thú ngày thường uy mãnh cũng trong đó, bọn chúng không khỏi sợ hãi lui lại phía sau vài bước.
Ầm ầm...!Ở bên trong hang truyền ra những tiếng bước chân to lớn.
Dạ Trần mắt nhìn chăm chăm về phía của cửa hang, bàn tay không khỏi nắm chặt Dạ Trần chi kiếm trong tay.
Đến rồi.

Dạ Trần mở miệng nói.
Bên trong hang, một thân ảnh cao lớn uy vũ cũng lao ra.

Đầu sư tử thân người, thân cao hai thước, cơ bắp cuồn cuộn là loại dị biến tồn tại mạnh mẽ trong đám ma thú.

Đám người ở Sơ Vực gọi nó là Cuồng Sư.

Tên này đã giết không biết bao nhiêu Diệt Ma Giả Sơ cấp rồi.

Nhiều người muốn băm con sư tử này ra làm ruốc nhưng không ai đủ sức.

Cũng có Diệt Ma Giả chuẩn bị lên Trung Vực là người mạnh nhất ở Sơ Vực ra tay nhằm giết nó vì lên Trung Vực thì không còn cơ hội.
Người đó tự tin ngời ngời lên núi săn sư tử vì hắn đã là Trung cấp ma giả rồi.

Ngày mai là ngày hắn lên Trung Vực nếu cầm được đầu con Cuồng Sư này lên thì uy phong phải biết.

Dưới sự chứng kiến của bao nhiêu con mắt đi xem hắn khiêu chiến với Cuồng Sư.
Con sư tử già kia, ma chóng ra chịu chết.

Người đó tự tin hét to trước cửa hang đầy rẫy ma thú.
Đám lâu la ma thú thấy Diệt Ma Giả đến khí tức mạnh mẽ bức người, đâu dám xông lên.

Cuồng Sư cũng chỉ có thể phi ra ngoài tiếp chiến.
Thấy người đến mạnh mẽ, Cuồng Sư hai mắt loé tia sáng, nó gầm vang trời.

Thú tính của sư tử bộc phát mạnh mẽ.
— QUẢNG CÁO —
Thấy Cuồng Sư như vậy mới đó đã gầm gừ kêu rên, Trung cấp ma giả đó càng thêm khinh thường.

Hắn hét to: Xem ta làm thịt ngươi.

Chiến kiếm rút ra, Phong chi lực bức người phụ tố lên bản thân.

Thân hình hắn xé gió lao đến chỗ Cuồng Sư.
Đám người quan chiến thấy thế, không khỏi ho tô: Uy vũ.

Tiếng hô vang trời cũng đủ làm cho đám ma thú phía sau run run.
Bọn hắn chờ ngày này đã lâu.


Con sư tử kia còn sống, bọn hắn còn phải chịu khổ dài dài.

Cuối cùng cũng có người kết thúc chuyện này.
Hai mắt sư tử sắc bén đỏ thẫm lên.

Nhìn Diệt Ma Giả kia vậy mà thật lao tới.

Cuồng Sư khoé miệng cười dữ tợn, thân thể nhún xuống, gân xanh nổi lên từng khúc khiếp người.

Thế vồ mồi được vào, móng vuốt hai tay phóng ra.

Sự sắc nhọn của nó làm cho người ta không rét mà run.
Chết đi.

Người đến xé gió hét to vang trời.

Chiến kiếm được bao phủ bởi Phong chi lực nhanh chóng chém về phía Cuồng Sư.
Gào...! Cuồng Sư thét vang.

Hai chân gân xanh lôi điện tím ngắt nổi lên.

Cuồng Sư bật mạnh về phía Diệt Ma Giả, nó như tia chớp tiếp cận mục tiêu.
Không ổn.

Thấy Cuồng Sư nhanh chóng biến mất trong tầm mắt, Trung cấp ma giả không khỏi biến sắc.
Còn không chờ hắn phản ứng lại.

Một bàn tay sư tử to lớn mà cứng cáp chớp giật lôi điện vỗ mạnh lên lồng ngực hắn, đánh bay hắn lên không trung.
Ọc Trung cấp ma giả trúng chiêu mặt trắng bệch há miệng phun ra một búng máu.

Thân thể hắn bị đánh bay lên, hai mắt tối sầm lại.

Một đòn toàn lực của Cuồng Sư làm hắn ăn không tiêu.

Lôi điện còn làm cho hắn tê tê, mất cảm giác đối với thân thể.
Cẩn thận...
Né mau...
Đám người ở phía xa nhìn thấy Cuồng Sư tiếp theo đang định làm gì không khỏi hô to nhắc nhở.
Trung cấp ma giả nghe thấy tiếng hô.


Hắn cố gắng mở mắt ra liền nhìn thấy đám người đi theo mình khuôn mặt sợ hãi.

Hắn nhìn lại đối thủ của mình phía dưới, hai mắt liền trợn to.
Không xong.

Hắn hét lớn, điên cuồng thúc dục ma lực tránh đi.

Nhưng sợ ngây người của hắn đã làm hắn chậm một bước.
Cuồng Sư ở dưới đã há sẵn miệng to.

Hai chân to đùng lần nữa nhún lại, mạnh mẽ phóng người lên cao.

— QUẢNG CÁO —
Không...!Đám người thét to.
Phập...Rắc...! Tiếng cắn mạnh mẽ va chạm vào xương truyền vào trong tai mọi người.

Đám người đi theo cổ vũ mặt mày xanh như tàu lá chuối.
Ầm Cuồng Sư hai chân mạnh mẹ chạm xuống đất, treo trên miệng nó chính là thân thể của Trung cấp ma giả.
Rắc rắc...!Tiếng nhai ngấu nghiến vang lên.

Đám ma thú phía sau nghe thấy, tâm tính bạo phát như điên dại gào to trợ uy.
Xong...! Đám người ngây dại đứng ở phía xa nhìn về phía Cuồng Sư.

Ước mơ tốt đẹp cứ thế bị một phát cắn tan.

Chuyện xảy ra quá nhanh làm bọn hắn khó có thể tiếp thu.

Người đến chính là Trung cấp Diệt Ma Giả à.
Bịch Cuồng Sư ném cái xác không đầu ra xa.

Hai mắt đỏ thâm nhìn chăm chăm về phía đám người.
Chạy mau...
Chạy...
Đám người bừng tỉnh sợ hãi như ong phá tổ chạy về Giới Thành.
Gào...!Đám ma thú ở phía sau gầm vang trời như đang ăn mừng chiến thắng.
Từ chuyện này mà đám người Diệt Ma Giả trở về sợ hãi đồn thổi lẫn nhau.

Làm cho người khác nghe xong kinh hãi cũng làm cho Cuồng Sư hô mưa gọi gió ở Sơ Vục mấy năm thành lập lên một xào huyệt lớn mạnh.
Dạ Trần đứng đối diện Cuồng Sư như người tí hon so với người khổng lồ, chiến kiếm trong tay chỉ thẳng Cuồng Sư uy phong phía trước.
CHIẾN....

Bình Luận (0)
Comment