Vương Hi thấy vậy, càng tức giận hơn, chợt hừ lạnh một tiếng, trực tiếp điều khiển biển máu trùm xuống, cuốn lấy Chu Nguyên vào bên trong, khiến cho cả vùng hư không chấn động.
- Ồ!
Chứng kiến cảnh tượng này, vô số người không khỏi ồn ào lên. Ai cũng không ngờ tới Chu Nguyên lại có thể sơ xuất như vậy, khi đang đối mặt với đối thủ ở cấp bậc như Vương Hi, vậy mà lại tùy ý để cho hắn dùng biển máu cuốn mình vào.
Phải biết là biển máu này có lực ăn mòn cực kỳ kinh khủng, một khi bị bao vây trong đó thì dù là kẻ ngang cấp với Vương Hi cũng khó có thể chịu đựng nổi.
Trong lúc đám người còn đang mải kinh nghi*, thì đột nhiên từ sâu trong biển máu kia có một tiếng Giao Long ngâm dài vang lên.
*kinh nghi: kinh sợ, nghi hoặc.
Trong chớp mắt tiếp theo, biển máu bỗng nhiên chấn động kịch liệt, ngay sau đó có hàng vạn hàng ức cột sáng nguyên khí màu thanh kim bắn mạnh ra từ trong đó. Chỉ qua mấy tức ngắn ngủi đã phá tan biển máu thủng trăm ngàn lỗ.
Vô số ánh mắt khiếp sợ nhìn về nơi biển máu đang dần tiêu tán, chỉ thấy ở nơi đó, nguyên khí màu vàng đen bàng bạc tràn ngập hư không, cùng với đó, vô số tinh thể nguyên khí dâng lên, số lượng như vậy...
Đã đạt tới 93 triệu!
Giờ phút này, toàn bộ tinh không đều trở nên tĩnh mịch.
Mọi ánh mắt đều trở nên đờ đẫn nhìn vô số tinh thể nguyên khí xuất hiện sau lưng Chu Nguyên kia.
- Làm sao lại có thể?!
Viên Côn không khỏi hô lên đầy kinh ngạc. Mà ngay cả người vốn lạnh lùng bình tĩnh như Cửu Cung cũng không khỏi kinh ngạc há hốc miệng.
93 triệu tinh thể nguyên khí!
Chu Nguyên chưa hề có dấu hiệu sử dụng bí pháp, điều này có nghĩa là, đây hoàn toàn là nội tình nguyên khí tự thân của hắn!
Nhưng phải biết, dù là người có Thập Thần Phủ như Tô Ấu Vi thì nội tình nguyên khí tự thân cũng chỉ là 83 triệu mà thôi!
Thế mà Chu Nguyên lại còn cao hơn nàng tới 10 triệu?!
Đến tột cùng thì phẩm cấp Thần Phủ của gia hỏa này cao đến nhường nào?!
Chỗ đám người Vạn Tổ Vực, lúc này sắc mặt Liễu Thanh Thục đã trắng xanh đan xem. Cô ta nhìn lượng tinh thể nguyên khí sau lưng Chu Nguyên, không nhịn được nuốt nước miếng một cái, lẩm bẩm nói:
- Sao lại thế này...
Mặc dù chỉ nhìn cái Thần Phủ tối tăm mờ mịt kia của Chu Nguyên thì ai cũng biết đó là một loại Thần Phủ biến dị, nhưng ai cũng không ngờ tới, sau khi khơi thông cả chín tầng Thần Phủ thì nội tình nguyên khí của Chu Nguyên sẽ tăng vọt tới mức độ này.
Còn nhớ lúc trước khi ở Bát Thần Phủ thì nội tình nguyên khí của Chu Nguyên mới chỉ 38 triệu mà thôi!
Thế mà bây giờ là bao nhiêu?
93 triệu! Chỉ một lần liền trực tiếp tăng thêm 55 triệu?!
Bây giờ Liễu Thanh Thục cảm thấy mình sắp sửa nổi điên. Chưa từng nghe ai nói sau khi khơi thông tầng Thần Phủ thứ chín thì nội tình nguyên khí sẽ tăng lên nhiều như vậy. Dù cho Thập Thần Phủ của Tô Ấu Vi cũng không hề khủng bố như thế!
Rung động hồi lâu, Liễu Thanh Thục cắn răng, vẫn cố mạnh miệng nói:
- Tăng lên 93 triệu thì sao chứ? Khi nội tình đạt tới con số này, đã gần như là đạt tới hạn mức cao nhất của Thần Phủ cảnh rồi!
Lúc trước, nội tình nguyên khí của Tô Ấu Vi cũng càng hơn một bậc so với Triệu Mục Thần, nhưng đến khi hai người đồng thời sử dụng bí pháp thì chênh lệch giữa hai bên lại không lớn. Đến cấp độ này, so thủ đoạn mới là quan trọng nhất.
Cho nên, Liễu Thanh Thục tin tưởng, nếu Triệu Mục Thần đã có thể đánh bại Võ Dao, Tô Ấu Vi, thì tự nhiên cũng có thể đánh bại Chu Nguyên!
Trong vô số ánh mắt rung động ấy, Chu Nguyên cũng không khỏi hơi cảm thán trong lòng. Chính bản thân hắn cũng cực kỳ bất ngờ vì nội tình nguyên khí của bản thân có thể tăng tới cấp độ này.
Lúc đầu hắn chỉ hy vọng có thể đạt tới 80 triệu là đã mỹ mãn lắm rồi, nhưng bây giờ xem ra vẫn là mình đã quá coi thường Hỗn Độn Thần Phủ rồi.
Khi còn ở tám tầng Thần Phủ lúc trước, thì Thần Phủ này cũng chưa hề biểu hiện ra quá nhiều nổi bật. Nhưng ai có thể ngờ đến, khi tầng Thần Phủ thứ chín mở ra, lại nhờ vào nó mà xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất?!
Ánh mắt Chu Nguyên bình tĩnh mà nhìn Vương Hi, dù không nói một lời, nhưng cũng đủ khiến xung quanh gánh chịu áp lực kinh khủng.
Vương Hi hít sâu một hơi, ánh mắt phức tạp. Trước nay hắn vẫn chưa từng để Chu Nguyên vào trong mắt, nhưng nào ai ngờ tới, chỉ qua thời gian hai năm ngắn ngủi, ngôi sao mới nổi của Hỗn Nguyên Thiên này lại có thể đạt tới cấp độ kinh khủng thế này?
- Nội tình 93 triệu nguyên khí...
- Chu Nguyên, ngươi rất mạnh. Có lẽ, ngươi là người duy nhất mà có cơ hội đánh bại Triệu Mục Thần...
- Tất cả mọi người đã xem thường ngươi rồi!
Biển máu quanh thân Vương Hi dần co lại, cuối cùng thu vào trong cơ thể. Vẻ mặt hắn trở nên chán nản, hiển nhiên sự mạnh mẽ đột nhiên của Chu Nguyên khiến cho hắn phải chịu đả kích không nhỏ.
- Đi đi... Hy vọng ngươi có thể khiến cho Đại hội Cửu Vực lần này càng thêm đặc sắc!
Vương Hi nghiêng thân nhường đường!
Dưới trời sao, vô số ánh mắt của người đứng xem cũng trở nên phức tạp.
Ai có thể ngờ tới, lúc này sự cường đại của Chu Nguyên đã đủ để khiến cho ngay cả người hung hãn như Vương Hi cũng phải chủ động chịu thua né tránh.
Tất cả mọi người thầm than một tiếng. Từ hôm nay trở đi, trên Thần Phủ bảng của Hỗn Nguyên Thiên lại nhiều thêm một vị thiên kiêu siêu cấp.
Chỉ không biết là, vị thiên kiêu siêu cấp này va chạm với vị Vương giả cũ của Thần Phủ bảng, thì kết quả là ai có thể càng cao hơn một bậc?
Trong vô số ánh mắt chờ mong ấy, Chu Nguyên gật nhẹ đầu với Vương Hi, thân hình hơi động, tiến vào trong màn sáng nguyên khí.
Mà màn sáng nguyên khí cũng không hề có chút lực cản nào trước Chu Nguyên, chỉ qua thời gian mấy tức ngắn ngủi, đã để hắn xuyên qua.
Trên mảnh đất đỉnh đầu tượng đá rộng lớn như bình nguyên.
Cái bóng cự thú sau lưng Triệu Mục Thần tạm ngừng phun ra hắc vụ*, tạm dừng lại quá trình chuẩn bị để cắn nuốt khí vận Võ Dao, hắn ngẩng đầu lên, nhìn thân ảnh thon dài giáng xuống từ trên trời kia.
*hắc vụ: sương đen.
Triệu Mục Thần than nhẹ một tiếng, nói:
- Cuối cùng thì ta cũng hiểu, vì sao ngay cả Đại Tôn cũng sẽ đích thân chú ý tới ngươi.
Triệu Mục Thần cũng không ngờ tới, con chuột nhỏ mà lúc trước mình tiện tay thả đi này, nay lại trở nên cực kỳ nguy hiểm mà ngay cả hắn cũng không thể không đề phòng.
Điều này khiến cho kẻ mà trước giờ chưa từng biết hối hận là gì như Triệu Mục Thần cũng không khỏi nghĩ lại. Sớm biết thì ngày đó đã không đùa giỡn, mà là trực tiếp giết chết...
Chu Nguyên nhìn thoáng qua hai người Võ Dao cùng Tô Ấu Vi bị phong ấn trong Thánh Liên, sau đó nhìn qua Triệu Mục Thần, nói:
- Thứ không thuộc về ngươi thì cũng đừng có ngấp nghé lung tung.
Ánh mắt Triệu Mục Thần mang theo vẻ kỳ lạ nhìn chằm chằm Chu Nguyên, nói:
- Trước đó ta cũng không hề phát hiện ra, ngươi lại cũng là người có được khí vận...
Hắn cảm thấy khá đáng tiếc, nếu biết sớm thì đã trực tiếp giải quyết Chu Nguyên, đỡ để đến mức phiền phức như bây giờ.
- Chỉ là... cũng không quan trọng lắm.
Triệu Mục Thần mỉm cười với Chu Nguyên, nói:
- Ngươi... cũng đến để đưa tặng khí vận cho ta đấy à?