Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1064 - Chương 1063: Đột Phá?

Chưa xác định
Chương 1063: Đột phá?

Oanh!

Khi hàng vạn tinh thể nguyên khí sau lưng Triệu Mục Thần bắt đầu có dấu hiệu dung hợp lại, thì dưới tinh không, sắc mặt của đội ngũ các Vực đều không khỏi rung động, trong lòng dâng lên sóng gió ngập trời.

Ai cũng không ngờ tới, thủ đoạn sau cùng của Triệu Mục Thần lại là trực tiếp xông vào Thiên Dương cảnh!

Đợi đến lúc hắn thành công, hắn sẽ trở thành vị cường giả Thiên Dương cảnh duy nhất của nơi đây. Đến lúc đó, bất kỳ một thủ đoạn nào cũng khó có thể bù đắp lại được sự chênh lệch về đẳng cấp này…

Phải biết nội tình nguyên khí của Thiên Dương cảnh là cực kỳ kinh khủng, giới hạn thấp nhất cũng là một vòng Thiên Dương, tương đương với 100 triệu tinh thể nguyên khí!

Mà với nội tình như của Triệu Mục Thần, thì khi hắn đột phá lên Thiên Dương cảnh, phẩm cấp sẽ vượt xa hơn rất nhiều so với những Thiên Dương cảnh phổ thông kia, có thể nói ít nhất là sẽ ở cấp độ cỡ Tuyết Ngân Thiên Dương cùng Tử Kim Thiên Dương. Thậm chí… còn có cơ hội không nhỏ để lấy được Lưu Ly Thiên Dương cao cấp nhất kia.

Đừng vội nhìn trước đó hắn bị Chu Nguyên áp chế liên tục mà coi thường, bởi ngay cả Chu Nguyên cũng không dám khinh thường kẻ được xưng tụng là Vương giả của Thần Phủ cảnh của Hỗn Nguyên Thiên trong nhiều năm này.

Hiển nhiên, một khi Triệu Mục Thần đặt chên lên được cảnh giới Thiên Dương, thì đó cũng sẽ là hồi cuối cho Đại hội Cửu Vực lần này.

Lúc đó, mặc kệ Chu Nguyên có thủ đoạn nghịc thiên tới cỡ nào, thì cũng không còn có khả năng thay đổi cục diện nữa.

Sắc mặt của các thiên kiêu như Vương Hi, Lý Thông Thần, Viên Côn, Cửu Cung cũng tràn đầy phức tạp. Không thể nghi ngờ là tên Triệu Mục Thần này lại đi trước bọn họ một bước, thật khó để có thể vượt qua kẻ này!

Ở chỗ Vạn Tổ Vực, rất nhiều đội viên của Vạn Tổ Vực đã bình tĩnh trở lại, mà sắc mặt của cô ả Liễu Thanh Thục kia thì càng tràn đầy kiêu ngạo. Biểu hiện của Triệu Mục Thần đã không thẹn với danh hiệu Vương giả của Thần Phủ cảnh.

- Chu Nguyên, không thể phủ nhận rằng ngươi rất xuất sắc khi có thể buộc đại sư huynh phải chật vật nhưu vậy. Nhưng thật đáng tiếc, mặc kệ ngươi xuất sắc đến mức nào, cái vị trí thứ nhất của Đại hội Cửu Vực này lại chỉ có một!

Đôi mắt của Liễu Thanh Thục tràn đầy vẻ mê say nhìn thân ảnh Triệu Mục Thần ở xa xa. Hôm nay, một khi đại sư huynh đột phá thành công, thoát ly Thần Phủ cảnh, sẽ khiến cho Thiên Dương bảng của Hỗn Nguyên Thiên này phải bị rung chuyển.

Đó sẽ là điểm khởi đầu cho truyền thuyết về một vị Vương giả.

Trên vùng bình nguyên đã trở nên bừa bãi vì liên tục trải qua đại chiến kia, Võ Dao cùng Tô Ấu Vi đều nhếch nhếch môi, nhìn qua cảnh tượng này. Nếu như nói trong toàn bộ Hỗn Nguyên Thiên, xét về lứa Thần Phủ cảnh, ai có thể có cơ hội đuổi kịp tốc độ đột phá của Triệu Mục Thần thì không thể nghi ngờ chính là hai nàng.

Nhưng thật đáng tiếc chính là, bởi vì đi sai một nước cờ, bây giờ nguyên khí trong cơ thể các nàng đều trống rỗng, dẫu có muốn cưỡng chế đột phá thì cũng lực bất tòng tâm.

Hơn nữa, các nàng cũng không có năng lực như Triệu Mục Thần, trực tiếp cắn nuốt Tiên Thiên Linh Cơ từ trong tượng đá như thế kia.

Thế nên, các nàng cũng chỉ có thể lại chậm một bước sau Triệu Mục Thần.

Trên hư không bên ngoài Vẫn Lạc Chi Uyên.

Khi nhìn thấy cảnh tượng đang diễn ra trong quang kính, các vị cường giả Pháp Vực cũng không khỏi âm thầm kinh dị. Phải nói là tên Triệu Mục Thần này có can đảm không nhỏ. Dẫu sao đây là lâm trận mới đột phá, nguy cơ gặp phải biến cố là rất lớn. Mà một khi lỡ có xuất hiện vấn đề gì, thì không thể nghi ngờ là sẽ phải gánh chịu nguy hiểm to lớn.

Nhưng bây giờ xem ra, hẳn là tên Triệu Mục Thần này đã có chuẩn bị từ trước. Bây giờ các lồng ánh sáng bao phủ bên ngoài thân hắn là do nguyên khí của ba người là hắn, Võ Dao, và Tô Ấu Vi ngưng tụ mà thành, vô cùng bền chắc. Dù cho Chu Nguyên dốc hết toàn lực cũng khó có thể phá hư nhanh chóng được.

Đây chính là một cái vỏ rùa đen chính hiệu khiến cho người ta phải đau đầu.

Lúc này, sắc mặt Triệu Tiên Chuẩn cũng dể nhìn rất nhiều, hắn thản nhiên nói:

- Nguyên lão Si Tinh này, ta thấy nếu Đại hội Cửu Vực lần này mà Thiên Uyên Vực các người có thể thu được vị trí thứ hai, thì đã coi như là tiến bộ rất nhiều so vơi lần trước chỉ xếp hạng bét rồi. Chắc hẳn ngươi cũng đã có cái đề mà bàn giao với các vị trưởng lão khác.

Đôi mắt Si Tinh tràn đầy sắc bén, nàng nói:

- Ngươi đừng vội vui mừng quá sớm. Không sợ tên Triệu Mục Thần này đột phá thất bại, trực tiếp bỏ mình tại chỗ à?

Triệu Tiên Chuẩn cười nhạt nói:

- Vậy là ngươi đã đánh giá thấp nội tình của Triệu Mục Thần rồi! Trong lần đột phá này, chắc chắn hắn sẽ thành công!

Ánh mắt Si Tinh không khỏi hơi trầm xuống, không muốn nhìn khuôn mặt mang vẻ tự đắc kia của Triệu Tiên Chuẩn. Nàng quay đầu nhì về phía quang kính, lúc này lồng ánh sáng nguyên khí quanh thân Triệu Mục Thần đã càng thêm sáng chói, các tinh thể nguyên khí đang bát đầu dung hợp.

Chính như Triệu Tiên Chuẩn nói, cơ sở cùng nội tình của Triệu Mục Thần quá mạnh. Hắn đã sớm có tư cách đột phá từ trước rồi, chỉ là trước đó vẫn cứ áp chế lại. Chắc hẳn cũng là vì chuẩn bị cho giờ phút này đây!

Để bảo vệ vị trí thứ nhất của Cửu Vực, có thể nói Vạn Tổ Vực đã tính tới mọi đường.

Bây giờ cách duy nhất để Chu Nguyên có thể chiếm lại cục diện là ngăn cản không cho Triệu Mục Thần đột phá, bằng không thì bất cứ thủ đoạn gì cũng sẽ vô hiệu.

Chỉ tiếc, bản thân Si Tinh cũng hiểu rõ việc đáng vỡ cái lồng ánh sáng do nguyên khí ba người Triệu Mục Thần, Võ Dao, Tô Ấu Vi ngưng tụ mà thành kia là khó tới cỡ nào. Đây chẳng khác gì như đang lấy sức một người Chu Nguyên mà đấu với ba vị thiên kiêu siêu cấp của Hỗn Nguyên Thiên…

“Chu Nguyên, nhờ cả vào đệ đấy…”

Si Tinh chỉ có thể thở dài trong lòng.

Oanh! Oanh!

Trên hư không, sắc mặt Chu Nguyên nghiêm nghị, dòng lũ nguyên khí cuồn cuộn quanh người, quấn quanh tay áo là từng tia Hắc Bạch Thần Lôi gào thét, tựa như từng con Hắc Bạch Thần Long, liên tiếp lao ra va vào trên lồng ánh sáng nguyên khí kia.

Trên bề mặt lồng ánh sáng liên tục gợn lên từng cơn sóng, nhưng cuối cùng vẫn cứ ngăn cản được từng lần tấn công của Âm Dương Lôi Văn Giám.

Chu Nguyên đứng lơ lửng trên không, dừng lại công kích vô nghĩa. Ngây cả Tiểu Thánh Thuật mà cũng không thể làm được gì, nếu cứ tấn công tiếp thì chỉ lãng phí nguyên khí mà thôi.

“Nhất định phải ngăn cản hắn đột phá…”

Sắc mặt Chu Nguyên âm trầm, thật khó để có thể đánh nát cái lồng ánh sáng nguyên khí kia.

“Ngay cả nội tình 9999 vạn tinh thể nguyên khí này của mình cũng không đủ…”

Ánh mắt Chu Nguyên lấp lóe, chợt cắn răng thầm nghĩ:

“Vậy ta liền dùng thêm chút ‘gia vị’ vào!”

Oanh!

Thân ảnh hắn giáng xuống từ trên trời, trùng điệp rơi xuống trên vùng bình nguyên phía dưới, khiến cho mặt đất hơi rạn nứt một chút.

Hai tay hắn nhanh chóng kết ấn.

“Địa Thánh Văn!” – Một tiếng quát khẽ vang lên trong lòng.

Trong Thần Phủ, đạo Địa Thánh Văn kia lập tức tỏa ra hào quang sáng chói.

Ông!

Một vòng gợn sóng vô hình đột nhiên dâng lên, lấy Chu Nguyên làm đầu nguồn, quét sạch mà ra.

Ầm ầm!

Trong nháy mắt đó, cả pho tượng đá khổng lồ không gì sáng được này lại run rẩy kịch liệt. Ngay sau đó, sắc mặt Chu Nguyên không khỏi biến đổi. Bởi vì hắn cảm giác được đang có một luồng nguyên khí cực kì khủng bố đang vọt tới từ chỗ sâu, tựa như một cơn hồng thủy, xông vào trong cơ thể hắn.

Luồng nguyên khí này tinh khiết đến mức khó có thể tưởng tượng, hơn nữa còn mang theo một loại lực lượng kì dị.

“Là lực lượng đến từ bộ xương ngọc trong tòa tượng đá này!”

Trong lòng Chu Nguyên không khỏi dung động. Nguồn lực lượng này mạnh hơn quá nhiều so với lực lượng của bộ xương trong tòa tượng đá thứ bảy kia. Hiển nhiên, khi còn sống, chủ nhân của bộ xương này là một vi cường giả Pháp Vực!

Ầm ầm!

Dòng lũ nguyên khí tàn phá bừa bãi trong cơ thể, Chu Nguyên không dám làm lơ, nhanh chóng dẫn dắt dòng nguyên khí bàng bạc cường hãn này đi vào trong Thần Phủ, khiến cho Thần Phủ không khỏi rung động kịch liệt, tựa như bị Hồng Thủy ngập trời tràn ngập.

Hơn chín ngàn vạn tinh thể nguyên khí lấp lóe điên cuồng, không ngừng phun ra nuốt vào những dòng lũ nguyên khí kia.

Trên làn da Chu Nguyên bắt đầu xuất hiện những vết rạn nứt, máu tươi chảy ra, toàn bộ thân thể như muốn sụp đổ.

Đúng vào lúc này, một vòng dây chuyền màu xanh lá trên cổ Chu Nguyên đột nhiên bộc phát ra một nguồn lực lượng sinh mệnh đáng sợ. Lực lượng này tràn ra khắp toàn thân, khiến cho thân thể như đang muốn nứt vỡ kia của hắn dần ổn định lại.

Đó là Sinh Sinh Ngọc Tủy mà trước đó nguyên lão Mộc Nghê tặng cho Chu Nguyên!

Trong mắt Chu Nguyên dâng lên từng tia tơ máu, khuôn mặt dần trở nên dữ tợn. Hắn mặc kệ máu tươi còn chảy xuôi khắp người, toàn bộ tâm thần chìm vào trong Thần Phủ, điên cuồng hấp thu luồng nguyên khí mênh mông tinh khiết kia.

Nếu tên Triệu Mục Thần này đã muốn đột phá ngay lúc này…

Vậy Chu Nguyên hắn cũng sẽ không cam lòng chịu yếu thế. Mặc dù với nội tình như hiện tại của hắn thì còn càn chút thời gian lắng đọng mới có thể đột phá lên Thiên Dương cảnh, nhưng điều đó cũng không có nghĩa là Chu Nguyên không có biện pháp nào…

Hắn còn có thủ đoạn!

Đó chính là khiến nội tình nguyên khí tự thân tiếp tục tăng lên!

Chân chính đột phá hạn chế 100 triệu kia!

Một khi có thể đột phá cái hạn chế này, Chu Nguyên có thể dự cảm được, dù cho là nguyên khí ba người Triệu Mục Thần, Võ Dao, Tô Ấu Vi cộng lại cũng sẽ khó có thể chống đỡ được một cái phất tay của hắn!

Con mắt vằn vện những tia máy của Chu Nguyên nhìn chằm chằm cái lồng ánh sáng đang bao phủ Triệu Mục Thần ở nơi xa, sắc mặt nhăn nhó dự tợn.

- Chúng ta cùng chờ xem…

- Xem ai mới là người đột phá cái cực hạn này trước đi!

Bình Luận (0)
Comment