Thế là trong cái nhìn soi mói của các cường giả Pháp Vực, Triệu Tiên Chuẩn cười khẽ một tiếng, nói:
- Mọi người hiểu lầm rồi. Đương nhiên là Vạn Tổ Vực ta không thể tự tiện khai trừ Thiên Uyên Vực ra khỏi Cửu Vực rồi. Điều này là không hề hợp quy củ…
Hơi dừng lại một chút, hắn lại nói tiếp:
- Thế nhưng, như mọi người đã biết, trong mất năm gần đây, thực lực của Thiên Uyên Vực đang nhanh chóng xuống dốc, hơn nữa Thương Uyên Đại Tôn đã mất tích quá nhiều năm rồi, mà lại chẳng hề có tung tích gì cả… Ha ha, cõi đời này vẫn luôn lấy thực lực làm trọng, nếu như Thiên Uyên Vực cứ yếu dần thế này, mà vẫn cứ độc chiếm vị trí một trong Cửu Vực, hưởng thụ tài nguyên khổng lồ kia, thì quá là không công bằng cho các thế lực khác của Hỗn Nguyên Thiên rồi!
Các cường giả Pháp Vực của sáu Vực khác đều đăm chiêu lại, không biết tên Triệu Tiên Chuẩn này lại đang định làm gì. Tuy rằng đúng là trong mấy năm này thực lực của Thiên Uyên Vực đang hạ thấp, nhưng nội tình hùng hậu vẫn còn đó. Trong toàn bộ Hỗn Nguyên Thiên này, trừ tám Vực ra thì có thể nói là không có bất kỳ một thế lực nào có thể có can đảm để đối chiến chính diện với Thiên Uyên Vực.
Đôi mắt lạnh lẽo của Si Tinh nhìn chằm chằm Triệu Tiên Chuẩn, âm thanh lạnh lùng vang lên”
- Nói thế có nghĩa là, ngươi cảm thấy có thế lực nào đó đang muốn phát động chiến tranh với Thiên Uyên Vực ta đấy à?
Triệu Tiên Chuẩn nhìn thẳng lại nàng, nói:
- Ai có thực lực, người đó có tư cách ngồi lên vị trí Cửu Vực này. Thiên Uyên Vực ngày càng ngập sâu trong vũng bùn, nếu đã không có đủ thực lực, có người muốn tiến bộ muốn lên khiêu chiến thì cũng là chuyện dễ hiểu.
- Thế ư? Không biết là thế lực nơi nào muốn khiêu chiến Thiên Uyên Vực ta, mời ra đây đi!
Si Tinh liếc mắt nhìn một vòng. Bây giờ, ở trong vùng hư không này, ngoại trừ các cường giả Pháp Vực của Cửu Vực thì còn có sự có mặt của lãnh tụ của một số thế lực đỉnh tiêm trong Hỗn Nguyên Thiên.
Nếu như nói trong Hỗn Nguyên Thiên này, ngoại trừ bát vực khác ra mà còn có ai có thể có chút uy hiếp, thì cũng chỉ là một trong số mấy người ở đây thôi.
Bầu không khí trên hư không dần dần đông cứng, đè nén khiến cho người ta không thể thở nổi.
Mà ở dưới mặt đất xung quanh, đội ngũ các nơi cũng câm như hến. Bọn hắn cũng đã cảm nhận được bầu không khí căng thẳng ở bên trên. Có vẻ lần này cũng không phải là va chạm bình thường, mà rất có khả năng là chân chính trở mặt…
Những diễn biến tiếp theo đây đã đủ để chấn động toàn bộ Hỗn Nguyên Thiên!
Trong ánh mắt lạnh lùng như có thể đông cứng cả biển cả kia của Si Tinh, chợt có một luồng ba động xuất hiện. Chỉ thấy một bóng người, chân đạp trên quang kiếm màu xích hồng, chậm rãi bay tới đây.
- Ha ha, Hồng Cửu Viện của Xích Vân kiếm phái bái kiếm Nguyên lão Si Tinh. -Người vừa tới là một tên đàn ông trung niên, mặc một bộ áo bào đỏ rực, mặt trắng không râu, thái độ tươi cười. Ở sau lưng hắn, Pháp Vực đỏ rực như ẩn như hiện, trong đó vang lên tiếng kiếm reo quanh quẩn vang trời. Chỉ là sóng âm tỏa ra đã khiến cho hư không thiêu đốt.
Tên Hồng Cửu Viện này chính là Chưởng giáo của Xích Vân kiếm phái!
Ánh mắt lạnh như băng của Si Tinh như đính vào trên người Hồng Cửu Viện, nàng chậm rãi nói:
- Thì ra là Xích Vân kiếm phái… Các ngươi muốn tuyên chiến với Thiên Uyên Vực ta à?
Hồng Cửu Viện đối mặt với ánh mắt khiến người ta sợ hãi kia của Si Tinh, mỉm cười, nói:
- Mặc dù trong mấy năm này Xích Vân kiếm phái ta phát triển rất tốt, thế nhưng nếu như so sánh với Thiên Uyên Vực thì vẫn còn chưa bằng… Ha ha, thế cho nên…
- Cho nên là còn có Long Cổ cung chúng ta!
Đúng lúc này, một âm thanh trầm thấp vang lên, chỉ thấy một lão giả gầy còm, chân đạp trên long ảnh bay tới. Thên thể còm cõi kia lại đang tỏa ra một loại lực lượng kinh khủng.
- Còn có cả Phệ Hồn các chúng ta nữa… Một người giấy mình trong màn hắc khí, không thể nhìn rõ mặt mày, cũng đi ra.
- Kình Lôi sơn. Một tên nam tử, thân thể cường tránh như cự nhân đứng ra hư không, toàn thân lấp lóe lôi quang, khiến cho thiên địa vang rền, đi ra.
Có tới bốn thế lực đỉnh tiêm thể hiện ra địch ý với Thiên Uyên Vực. Giờ khắc này, trong lòng vô số người ở đây không khỏi run rẩy. Chẳng lẽ Hỗn Nguyên Thiên này sắp sửa có chuyện động trời rồi sao?
Thế nhưng, đây vẫn chưa phải là kết thúc, bởi vì vẫn còn có một lão già tóc trắng xuất hiện, dáng vẻ tiên phong đạo cốt, chính khí đường đường. Lão già cười nói:
- Trò vui như vậy, sao có thể thiếu Tam Sơn minh ta?
Ồ!
Giờ khắc này, ngay cả các cường giả Pháp Vực đều không khỏi biến sắc mặt. Bọn họ không ngờ tới, ngay cả Tam Sơn minh cũng nhúng tay vào trong chuyện này. Phải biết, tính trong các thế lực đỉnh tiêm của Hỗn Nguyên Thiên thì có thể nói Tam Sơn minh cũng phải đứng hàng đầu. Bởi vì một mình Tam Sơn minh thôi đã có tới ba vị cường giả Pháp Vực rồi!
Sắc mắt của Lục Huyền Cương, Kim Chung đều trở nên ngưng trọng. Bọn hắn nhìn Triệu Tiên Chuẩn một cái, trong lòng hiểu rõ. Đây rõ ràng là kết quả do Vạn Tổ Vực âm thầm điều khiển.
Xem ra, vị Vạn Tổ Đại Tôn kia đã không còn kiên nhẫn nữa, mà bắt đầu lộ ra răng nanh sắc bén đối với Thiên Uyên Vực…
Chỉ nghĩ tới đây thôi, bọn họ đã có thể ngửi được hương vị của một trận gió tanh mưa máu đang dần nổi lên ở trong toàn bộ Hỗn Nguyên Thiên này rồi.
Năm thế lực đỉnh tiêp liên hợp lại với nhau, đã đủ sức để rung chuyển vị trí của Thiên Uyên Vực rồi!
Năm vị cường giả Pháp Vực đứng giữa không trung, phía sau từng người có Pháp Vực ẩn hiện, tỏa ra khí thế cực kì khủng bố.
Thời khắc này, tưởng như toàn bộ thiên địa đều đông kết lại.
Trên hư không, khuôn mặt Si Tinh vẫn bình tĩnh lạnh lùng, đôi mắt chỉ nhìn chằm chằm đám người Hồng Cửu Viện, Quy Nguyên sơn chủ của Tam Sơn minh, chậm rãi nói:
- Mấy vị, các ngươi xác định phải tuyên chiến với Thiên Uyên Vực ta đấy à?
- Hôm nay, ta trịn trọng thông báo cho các ngươi, hành vi này của các ngươi là đang trực tiếp phát động chiến tranh với Thiên Uyên Vực.
Ẩn chứa dưới âm thanh bình tĩnh của Si Tinh là sát khí khiến cho lòng người run rẩy.
Nếu như năm thế lực đỉnh tiêm quyết tâm muốn liên hợp lại khiêu chiến Thiên Uyên Vực, vậy thì đây chính là một trận chiến tranh chân chính. Quy mô của nó sẽ là to lớn nhất trong một ngàn năm qua ở nơi Hỗn Nguyên Thiên này. Bởi vì trong nhiều năm rồi, đây mới là lần thứ nhất mà có thế lực đỉnh tiêm lại có can đảm khiêu chiến Cửu Vực.
Hồng Cửu Viện cười nói:
- Nguyên lão Si Tinh, ngài cũng phải hiểu, Thiên Uyên Vực khống chế 800 châu, chiếm giữ vô số tài nguyên tu luyện. Đây là không công bằng cho mấy người như chúng ta.
Quy Nguyên sơn chủ cũng nói:
- Nếu như Nguyên lão Si Tinh chịu nhường lại 500 châu cho chúng ta, vậy chúng ta ắt không còn dám mạo phạm.
Khóe môi Si Tinh hơi cong lên, tràn đầy châm chọc. Nàng chậm rãi nói:
- Được, được lắm. Nếu sư phụ trở về, nhìn thấy cảnh này, hẳn là sẽ vô cùng thưởng thức dũng khí của các ngươi.
Nghe thấy Si Tinh nói vậy, sắc mặt của năm người Hồng Cửu Viện, Quy Nguyên sơn chủ đều có chút mất tự nhiên, sâu trong đôi mắt hiện lên sự sợ hãi. Đó là nỗi e ngại với vị Thương Uyên Đại Tôn của Thiên Uyên Vực kia. Dù sao ông ấy cũng từng là một trong những tồn tại mạnh nhất của Hỗn Nguyên Thiên này.