Từng luồng nguyên khí kinh thiên bộc phát mà lên, chỉ thấy từng đóa từng đóa mây mù xuất hiện trên không trung, khiến cho nguyên khí càng thêm xoay tròn gào thét, uy áp nguyên khí tàn phá bốn xung quanh.
Bên đại quân Thiên Uyên Vực, vô số ánh mắt khiếp sợ nhìn cảnh tượng này. Bọn hắn cũng có thể cảm giác được, rằng những người vừa được chùm sáng thần bí kết nối kia, nay nguyên khí trong cơ thể lại đang nâng cao, thực lực cũng nhanh chóng tăng vọt.
Khuôn mặt Y Thiên Cơ lộ rõ vẻ âm trầm. Bọn họ nhận được tin tình báo quá muộn, bây giờ phía liên minh năm đại thế lực đỉnh tiêm đã có thể lợi dụng một chút lực lượng của Thiên Hỏa Thụ Vương rồi.
Vốn trước đây, Từ Mâu cùng đám Nguyên Anh này vẫn luôn ở vào thế hạ phong khi giao chiến với bên mình, thế nên vẫn luôn tránh chiến. Nhưng nay có lực lượng cua Thiên Hỏa Thụ Vương trợ giúp, nếu lại muốn đấu, thì chỉ sợ khó tránh khỏi một trận đại chiến thảm liệt.
- Phù.
Y Thiên Cơ thở dài một hơi, sát cơ trong mắt càng thêm nồng đậm. Mặc kệ thảm liệt tới mức nào, trận đại chiến này là khó tránh khỏi. Bằng không nếu cứ để kéo dài càng lâu, khả năng đám người Từ Minh có thể lợi dụng được lực lượng của Thiên Hỏa Thụ Vương liền càng mạnh. Cùng với đó thì bên mình sẽ càng ở vào thế yếu, cực kỳ nguy hại.
Y Thiên Cơ ngẩng đầu nhìn qua hư không. Động tĩnh bên này lớn tới thế này, chắc hẳn cường giả Pháp Vực của hai phe đã bắt đầu chú ý tới nơi đây.
Chỉ là bọn họ còn đang giằng co lẫn nhau, cũng tùy thời xuất thủ. Ở cấp độ như bọn họ, muốn đấu, phải xem ai lộ ra sơ hở trước. Một khi sơ hở xuất hiện, phía bên kia sẽ lập tức ra tay, vừa ra tay là trời long đất lở.
Thế nên bên phe mình nhất định phải ổn định, không thể để cường giả Pháp Vực bên mình phải xuất thủ trước mất đi tiên cơ.
- Toàn quân nghe lệnh, tiến công toàn lực, phá hủy Tinh Tháp! -Tiếng quát của Y Thiên Cơ vang lên như sấm rền, vang vọng đất trời.
Oanh!
Vừa ra mệnh lệnh, thân hình Y Thiên Cơ cũng bắn về phía trước, chỉ thấy ông hít sâu một hơi, nguyên khí thiên địa trực tiếp cuồn cuộn tràn vào theo hơi thể, thân thể vốn có vẻ khô gầy kia nay bắt đầu phình to thêm mấy vòng.
- Rống!
Y Thiên Cơ há mồm phun một cái.
Vù vù!
Chỉ thấy vô cùng vô tận Phi Hỏa lao ra, tạo thành cảnh tượng như kiếp nạn diệt thế, trực tiếp bao trùm về phía liên quân năm đại thế lực đỉnh tiêm.
Trong mỗi một đạo Phi Hỏa đều ẩn chứa lượng nguyên khí cực kỳ kinh khủng, khiến cho hư không bị đè nén gần như vỡ vụn.
Ở góc tối, Chu Nguyên cũng nhìn thấy cảnh này, không khỏi tắc lưỡi mấy cái. Đây chính là lực lượng của Nguyên Anh cảnh, có thể thiên biến vạn hóa, thôn thiên diệt địa.
Đó cũng là biểu hiện khi có thể vận dụng lực lượng nguyên khí tới cực hạn.
Cho dù lúc này Chu Nguyên đã bước vào Thiên Dương cảnh, nhưng hắn cũng không thể vận dụng nguyên khí một cách hoàn mỹ như vậy. Bởi vì hắn vẫn còn chưa có cảm ngộ đủ sâu về nguyên khí tự thân.
- Ha ha, Y Thiên Cơ, lần này đừng mơ mà khoe oai trước mặt lão phu!
Đối mặt với thế công khủng bố của Y Thiên Cơ, lào già tên Từ Mâu kia lại cười lạnh một tiếng. Chỉ thấy hắn bãi xuống tay áo, theo đó giữa thiên địa liền nổi lên từng cơn hoàng phong*. Ở những nơi mà hoàng phong thổi qua, thì tất cả cổ thụ che trời đều nhanh chóng hóa thành cát bụi chảy xuống, tựa như sinh cơ bị cướp mất.
*hoàng phong: gió vàng.
Thủ đoạn quả là bá đạo ngoan độc.
Ầm ầm!
Hoàng phong cùng Phi Hỏa va đụng vào nhau, khiến cho toàn bộ thiên địa không khỏi run rẩy, tiếng nổ vang lên không ngừng.
Y Thiên Cơ cùng Từ Mâu giao chiến. Các cường giả Nguyên Anh khác của hai bên cũng phóng lên trận trời, đều ăn ý lựa chọn chiến trường ở cao trên không. Bằng không nếu để dư âm cuộc chiến khuếch tán xuống dưới, có lẽ Thiên Dương cảnh có thể chịu được, nhưng những Thần Phủ cảnh kia thì ắt sẽ tử thương thảm trọng.
- Tiến công!
Khi các cường giả Nguyên Anh khai chiến, Tần Liên cũng tiếp nhận quyền chỉ huy, quát lên.
Bản thân nàng cũng dẫn đầu lao về phía trước, bắn mạnh mà ra.
Ở sau lưng nàng là số lớn Thiên Dương cảnh hậu kỳ đi theo. Nguyên khí người nào người nấy sục sôi dâng trào, một vòng mặt trời nguyên khí hiển hiện sau lưng mỗi người, đa phần những vòng mặt trời này tỏa ra quang mang màu Tuyết Ngân, nhưng cũng có một ít là màu Tử Kim, mà màu Lưu Ly thì càng ít hơn, khó có thể thấy.
Dẫu vậy, khí thế của bọn họ vẫn hừng hực như rồng, chấn động thiên địa.
- Ha ha, Tần Liên, để huynh để chúng ta tới chơi với ngươi.
Hư không trước mặt Tần Liên bỗng dập dờn, hai bóng người hiện ra, trực tiếp chặn lại nàng.
Hai người này giống nhau như đúc, chỉ khác là một người đeo một cái dây chuyền màu lam bên tai phải, người còn lại đeo dây chuyền màu vàng sẫm bên tai trái.
Ở phía sau lưng hai kẻ này cũng có hai chùm sáng thần bí kết nối vào, quanh thân có ba động nguyên khí kinh khủng đang dập dờn.
Hai vòng mặt trời màu Tử Kim như ẩn như hiện.
Hiển nhiên, hai kẻ này chính là hai huynh đệ mà gần đây danh tiếng nổi như cồn ở chiến tuyến Xích Vân Châu – Vương Thanh Hải cùng Vương Hải Uyên.
Tần Liên hững hờ nhìn hai tên này, nói:
- Tưởng rằng mượn nhờ được lực lượng, liền đủ tư cách đấu mới ta à? Còn nhớ hương vị một đao trước đây không?
Hai huynh đệ họ Vương nghe vậy sắc mặt đều biến đổi, vô ý thức cúi đầu nhìn lồng ngực mình. Trong lần giao chiến trước đây, bọn hắn suýt nữa đã bị Tần Liên chém ngang lưng. Thế nên cả hai đều khá kiêng dè vị cao thủ xếp thứ bốn trên Thiên Dương bảng này.
- Nếu bọn hắn còn chưa đủ, vậy thêm ta nữa thì sao?
Đột nhiên có một tiếng cười vang lên, chỉ thấy hư không sau lưng hai huynh đệ họ Vương chập trùng, lại có một bóng người hiện ra.
Đó là một tên nam tử mặc xích bào, cầm trong tay một thanh trường kiếm tựa như đúc thành từ dung nham, toàn thân tỏa ra kiếm khí cực kỳ nóng bỏng.
Thấy người này, Tần Liên cũng không khỏi nhăn lại lông mày, chậm rãi nói:
- Kế Hổ của Xích Vân kiếm phái… tại sao ngươi lại xuất hiện ở đây?
Tên Kế Hổ này cũng không phải là kẻ vô danh, cũng được xếp vào top 40 trên Thiên Dương bảng. Nếu ở thời điểm bình thường, đương nhiên là nàng không cần phải sợ. Nhưng lúc này sau lưng Kế Hổ cũng đang được kết nối bởi một chùm sáng thần bí, khiến cho thực lực của hắn tăng nhiều.
Đối mặt với ba kẻ chặn đường, dù là Tần Liên cũng không khỏi hơi híp mắt lại.
Xem ra đối phương có mưu đồ rất lớn với mình đây.
Hơn nữa, tên Kế Hổ này vốn phải là đang ở chiến tuyến phía nam, chiến trường nơi đó đang do Bạch Vũ chỉ huy. Mắt mũi cái tên này có vấn đề sao mà lại để một kẻ nguy hiểm nhưu Kế Hổ tùy tiện rời đi mà vẫn không phát hiện ra…?
Đối mặt cường địch, Tần Liên cũng không hề sợ hãi, ánh sáng trong mắt càng thêm sắc bén, thậm chí còn xen lẫm cảm xúc hưng phấn cùng khát máu. Nàng nắm tay một cái, chỉ thấy một thanh trường đao màu đỏ sậm đã xuất hiện trong tay.
Trên trường đao có khắc hình Xích Tước bay múa, tỏa ra sóng nhiệt cuồn cuộn.
- Hi vọng ba người các ngươi có thể đỡ được mấy nhát chặt của ta!
Khóe môi Tần Liên cong lên một nụ cười băng lãnh. Trong chớp mắt tiếp theo, thân ảnh nàng bắn mạnh mà ra, trường đao trong tay cũng nổi lên vô số xích quanh, tựa như ráng đỏ, cuốn lên thế công bàng bạc, trực tiếp bao phủ về phía ba người.
Ầm ầm!
Đối mặt với đòn đánh phủ đầu của Tần Liên, dù huynh đệ họ Vương cùng Kế Hổ đã có được lực lượng trợ giúp của Thiên Hỏa Thụ Vương thì cũng không dám coi thường, trực tiếp bộc phát toàn lực, đối kháng chính diện.
Ở một nơi nào đó, trên ngọn cây của một cây đại thụ, bóng hình xinh đẹp của Mộc U Lan thoáng hiện lên, nhìn quan chỗ Tần Liên đang bị vây công, tay nhỏ nắm một cái, chỉ thấy một cây roi mây đã xuất hiện trong tay, hư không sau lưng chập trùng, có một vòng mặt trời hiển hiện.
Tuy nhiên, ngay khi nàng đanh định đi trợ giúp Tần Liên, thì vẻ mặt chợt biến đổi, nhìn chằm chằm vào một cây đại thụ ở phía trước.
Chỉ thấy từ trong bóng cây kia có một bóng người hiện ra.
Đó là một tên nam tử có mái tóc màu xanh bóng, kẻ này vừa xuất hiện đã cười hì hì nhìn chằm chằm Mộc U Lan.
- Tiêu Trùng Tử của Long Cổ Cung? -Khuôn mặt nhỏ nhắn của Mộc U Lan hơi trầm xuống. Người này cũng là cường giả có tên trên Thiên Dương bảng. Mặc dù xếp dưới nàng, nhưng cũng không thể khinh thường. Nhìn lại sau lưng hắn, cũng nhìn thấy có một chùm sáng thần bí xuyên thấu qua hư không kết nối vào trên người hắn, khiến cho ba động nguyên khí của hắn tăng vọt.
Chỉ lạ là, tên này vốn nên ở chiến khu phía Nam, làm sao bây giờ lại xuất hiện ở đây?
Tên khốn Lữ Vũ kia làm gì thế? Chính mình chỉ huy chiến khu, vậy mà lại để lọt hai tên cường giả quan trọng mà cũng không biết! Quản lý lỏng lẻo như cái sàng!
Mộc U Lan hít sâu một hơi, cũng không nói nhảm, cây roi mấy trong tay phất lên, đại thụ bốn phía chợt bắn ra vô số gai nhọn, tựa như lao tù, bao phủ về phía Tiêu Trùng Tử.
- Ha ha…
Tên Tiêu Trùng Tử kia cười một tiếng, vung tay áo lên, bàn tay đã hóa thành môt con côn trùng màu xanh lá xấu xí mà dữ tợn. Con côn trùng giương nanh múa vuốt, phun ra nọc độc màu xanh, trực tiếp hòa tan vô số gai nhọn.
Ánh mắt hai người va đụng, sát khi phun trào.
Trong nháy mắt tiếp theo, hai người đều bắn mạnh ra, chiến đấu bắt đầu. Đại thụ bốn phía bị ảnh hưởng bắt đầu sụp độ, bị chém ngang chặt đứt chỉ trong nháy mắt.
Cùng lúc đó, Thiên Dương cảnh hậu kỳ của hai bên cũng bắt đầu chiến đấu với nhau.
Giờ khắc này, tựa như bầu trời cũng lay lay sắp đổ, đại địa vỡ náy, dòng lũ nguyên khí tàn phá bừa bãi, tiếng chém giết vang vọng chân trời.
Thỉnh thoảng lại có cường giả của hai bên ngã xuống.
Mùi máu tươi ngập tràn.
Chu Nguyên ngưng trọng nhìn khunh cảnh chiến trước, chỉ khi nhìn thấy tận mắt sự thảm liệt của chiến tranh này, mới hiểu được nó tàn khốc tới dường nào. Tại trong cỗ máy xay thịt chiến tranh này, mặc kệ là ai, kể cả những cường giả Thiên Dương cảnh vốn cao cao tại thượng kia, cũng khó thể ngã xuống bất cứ lúc nào.
Chỉ tiếc là, chùm sáng thần bí sau lưng các cường giả liên quân năm đại thế lực đỉnh tiêm có trợ giúp quá lớn.
Thế nên phía bên Thiên Uyên Vực bị tổn thất nặng nề.
Chu Nguyên cau mày, nhìn thoáng qua hư không, mặc dù hắn không cảm nhận được ba động của cường giả Pháp Vực ở đây, nhưng vẫn có thể đoán được, chỉ sợ cường giả của hai bên đều đang quan sát nơi này.
Nếu như cục diện nơi này sụp đổ, chỉ sợ cường giả Pháp Vực của hai bên sẽ không nhin được.
Mà đương nhiên là Chu Nguyên không hi vọng cường giả phe mình không nhịn được trước. Bởi nếu như vậy thì có thể nhóm sư tỷ Si Tinh sẽ gặp nguy hiểm.
Thế là ánh mắt Chu Nguyên lại nhìn về phía tòa Tinh Tháp thần bí nằm sâu tỏng đại doanh kia.
Chu Nguyên biết, đã đến lúc làm việc chính rồi.