- Chính là cái đồ chơi này à…
Ẩn nấp vào trong bóng tối, Chu Nguyên nhìn qua tòa Tinh Tháp to lớn mọc lên từ trên mặt đất ở nơi không xa kia. Phí tên tòa Tinh Tháp này hiện đầy những hoa văn cực kì phức tạp thâm ảo, chứng tỏ người chế tạo ra tòa Tinh Tháp này có trình độ Nguyên văn cao tới mức khủng bố.
Thậm chí có một vài Nguyên văn mà khi Chu Nguyên chỉ nhìn thoáng qua cũng đã cảm thấy thần hồn đau nhói, khiến hắn phải vội vàng dời mắt.
Ở đỉnh tháp thì đang có từng chùm sáng chui qua hư không, bay tới trên thân các binh lính của quân đội liên quân.
Từ trong mỗi chùm sáng chảy ra lực lượng tưởng như vô tận.
Chu Nguyên nhìn chằm chằm Tinh Tháp một lúc, nhưng cũng không tiến lên phía trước ngay. Bởi vì hắn đã cảm nhận được có tới mười mấy tên cường giả mà thần hồn ở đẳng cấp Hóa cảnh vẫn luôn duy trì canh gác ở xung quanh ngọn tháp, thậm chí trong đó hắn còn cảm nhận được một đạo khí tức cực kì cường đại.
Đó là khí tức của cường giả Nguyên Anh cảnh!
Không ngờ liên minh năm đại thế lực đỉnh tiêm vẫn còn để lại một tên cường giả Nguyên Anh ở chỗ này trông coi.
Có thể thấy bọn hắn coi trọng nơi đây đến mức nào.
- Phiền phức rồi đây…
Chu Nguyên thì thầm một tiếng, ánh mắt trở nên ngưng trọng. Nghe nói là lực lượng của tòa Tinh Tháp này đến từ Thiên Hỏa Thụ Vương, mà nếu hắn muốn vô hiệu hóa được hoạt động của tòa tháp này thì cần cứu, hoặc trộm được Thiên Hỏa Thụ Vương ra bên ngoài.
Hiển nhiên, đây cũng chẳng phải là chuyện dễ dàng.
Nhưng mặc kệ khó khăn thế nào, Chu Nguyên cũng phải tìm cách giải quyết. Bởi vì hắn không thể ngồi không nhìn chiến tuyến tại Xích Vân Châu của Thiên Uyên Vực tan vỡ, khiến cho cục diện chỉnh thể xuất hiện lỗ hổng được. Bởi vì nếu như điều đó xảy ra thì khả năng lấy được Tổ Long Đăng là rất xa vời.
- Phù.
Chu Nguyên thở nhẹ một hơi, thầm thì nói:
- Thiên Tru Thánh Văn.
Ông!
Chợt có một vòng Pháp Vực lớn nửa trượng, với Chu Nguyên là trung tâm, chợt xuất hiện.
Pháp Vực vốn vô hình, nhưng Chu Nguyên lại có thể cảm nhận được sự tồn tại của nó. Thân ở trong vòng Pháp Vực nửa trượng này, khiến cho Chu Nguyên có cảm tưởng như mình là Thần Đế Chúa Tể của cả không gian này. Nhưng hiển nhiên, đây chỉ là một loại ảo giác. Không nói đến việc Pháp Vực này được xây dựng từ lực lượng thần kì của Thiên Tru Thánh Văn chứ không phải là của hắn, thì chỉ việc tận dụng được mọi chức năng của Pháp Vực nửa trượng này thôi cũng đã là rất khó khăn với thực lực hiện tại của Chu Nguyên rồi.
Thế nên Pháp Vực nửa trượng này cũng không phải là vô địch toàn năng.
Tuy vậy, nếu biết tận dụng tốt, thì cũng có thể coi là một kiện Thần Khí.
Ví như lúc này, với sự bao phủ của Pháp Vực nửa trượng, lại dựa vào tính ẩn nấp của Ảnh Tiên Thuật, thì dù hắn có nghênh ngang đi qua trước mặt của cường giả Nguyên Anh thì chỉ sợ là cũng khó bị phát hiện…
Đương nhiên, cũng chính bởi vì có thủ đoạn này, Chu Nguyên mới dám đặt mình vào trong vòng nguy hiểm.
Thân ảnh Chu Nguyên khẽ động, dần dung nhập vào trong bóng tối, sau đó nhanh chóng nhảy vọt, tiếp cận tòa Tinh Tháp kia.
Càng tiếp cận gần, Chu Nguyên phát hiện tần suất quét nhìn của các đạo thần hồn lại càng dày đặc. Nhưng khi những đạo thần hồn này quét qua thì đều không hề cảm ứng được hắn. Bởi vì lúc này dưới sự trợ giúp của Pháp Vực thì Chu Nguyên đã gần như dung hòa vào trong thiên địa.
Sau khi đến được một phạm vi nhất định gần Tinh Tháp, Chu Nguyên giẫm bàn chân một cái, thân ảnh đã hóa thành một tia hắc quang nhỏ xíu, tựa như một con hắc xà, trực tiếp chui vào lòng đất.
Vừa chui vào lòng đất, Pháp Vực lại triển khai, bùn đất tự động tách rời, Chu Nguyên nhanh chóng tiến sát về Tinh Tháp.
Trong cảm nhận của hắn, hẳn là lực lượng của Tinh Tháp là đến từ sâu trong lòng đất.
Quá trình xâm nhập kéo dài chừng mấy chục giây.
Cuối cùng Chu Nguyên phá vỡ một lớp bùn đất, đã thấy xuất hiện trước mắt là một tòa đáy tháp to lớn trống rỗng. Ở xung quanh là vô số những cây xiềng xích to lớn giăng chằng chịt, những cây xích được khắc đầy Nguyên văn cổ xưa này lại hội tụ vào cùng một chỗ ở trung tâm, nơi đó có một chùm sáng khổng lồ.
Chùm sáng xen lẫn với ánh lửa, mà từ trong ánh lửa ấy có thể thấy được bóng dáng của một cây đại thụ, đang tỏa ra khí tức cổ xưa mà mênh mông.
Từng lượng nguyên khí mênh mông vô tận đang bị rút ra không ngừng, sau đó được vận chuyển ra ngoài thông qua xiềng xích.
Loại nguyên khí này cực kì tinh thuần, hơn nữa trần đầy sinh cơ, gần giống như lực lượng chùm sáng đang kết nối sau lưng những cường giả của liên quân kia.
- Đây chính là Thiên Hỏa Thụ Vương?
Trong lòng Chu Nguyên không khỏi rung động, chỉ nhìn lực lượng mà nó tỏa ra thôi cũng đã thấy vô cùng phi phàm rồi. Thiên Hỏa Thụ Vương không hổ là kỳ vật của thiên địa, sinh ra từ trong Thiên Hỏa, tuổi thọ kéo dài, nếu như chỉ cân nhắc tới chất lượng tinh khiết của nguyên khí thì đã có thể sáng ngang với cường giả Pháp Vực rồi.
Nhưng cũng tiếc là kỳ vật như vậy là rất khó sinh ra linh trí, thế nên nó mới không thể chuyển hóa những nguyên khí tinh thuần này thành lực lượng tự thân.
Nhưng đổi lại, nó lại có được thiên phú xu cát tị hung*, nhớ khi xưa ngay cảnl Mộc Nghê cũng khó có thể tìm ra nó. Cũng không biết đám người liên minh này làm thế nào mà có thể bắt được nó.
*xu cát tị hung: tránh cái hại, tìm cái lợi.
Chu Nguyên cảm thán trong lòng, sau đó ánh mắt nhìn về phía từng cây xiềng xích kia, ở bên trên chúng đang có từng tòa bệ đá lơ lửng. Trên mỗi tòa bệ đá đều có người đang ngồi xếp bằng. Dựa trên ba động nguyên khí thì đa phần đều là cường giả Thiên Dương cảnh.
Mà ngồi xếp bằng ở trên bệ đá ở vị trí trung ương nhất kia thì là một lão già áo xám, thình lình là một tên cường giả Nguyên Anh cảnh!
Có thể nói là phòng thủ sâm nghiêm.
Hiển nhiên, liên quân năm đại thế lực đỉnh tiêm đã dồn lực lượng vào chiến tuyến Xích Vân Châu với số lượng vượt quá tưởng tượng, chứng tỏ ở lúc vừa mới bắt đầu, bọn hắn đã đang ngấp nghé Thiên Hỏa Thụ Vương rồi. Đây cũng chính là mục đích mà bọn hắn lựa chọn vùng chiến trường này.
Thế nhưng hiển nhiên phía bên Thiên Uyên Vực lại không có ai kịp thời phân tích ra được điểm này. Có lẽ là bởi vì năm xưa ngay cả Nguyên lão Mộc Nghê cũng không thể tìm thấy Thiên Hỏa Thụ Vương, thế nên mọi người mới vô ý thức cho rằng đương nhiên là những cường giả Pháp Vực kia của năm đại thế lực đỉnh tiêm cũng không làm được.
Thế nhưng sự thật lại hoàn toàn trái ngược.
Không những liên quân năm đại thế lực đỉnh tiêm tìm được, mà còn lần ra được phương pháp vận dụng được Thiên Hỏa Thụ Vương nữa…
Ánh mắt Chu Nguyên có chút lấp lóe. Nếu như nói chỉ với nội tình của năm đại thế lực đỉnh tiêm mà lại làm được tới tận bước này thì hắn không hề tin. Chỉ sợ nguyên nhân chủ yếu nhất là vì sự nhúng tay của vị Vạn Tổ Đại Tôn kia… Cũng chỉ có lão ta mới có đủ năng lực để tìm ra Thiên Hỏa Thụ Vương.
- Lão già khốn kiếp!
Chu Nguyên hận đến cắn răng nghiến lợi. Hết thảy kế hoạch của hắn đều đã gần như thành công rồi, thế mà tới lúc sắp đạt được thành quả thì lại bị lão già này làm hỏng.
Nhưng Chu Nguyên cũng hiểu, đối mặt với loại tồn tại như Vạn Tổ Đại Tôn, bây giờ bản thân mình chỉ là sâu kiến mà thôi. Dù có phẫn nộ như thế nào thì cũng chỉ là chuyện vô bổ. Chuyện qua trọng trước mắt vẫn là giải quyết phiền toái là hơn.
Chu Nguyên nhìn thoáng qua những người canh giữ đang ngồi trên bệ đá kia, trong lòng cũng không hề lo lắng làm thế nào để tới gần Thiên Hỏa Thụ Vương. Bởi vì nhờ sự trợ giúp của Pháp Vực nửa trượng cùng Ảnh Tiên Thuật, thậm chí là hắn có thể đi thảnh thơi đi qua trước mặt của đám người này mà không hề bị phát hiện.
Thế nhưng cái khó là làm thế nào để mang được Thiên Hỏa Thụ Vương đi?
Chu Nguyên trầm ngâm một lúc, cuối cùng vẫn hóa thành bóng ma lặng yên lướt qua, leo lên một cây xiềng xích, sau đó nhanh chóng men theo, tiếp cận cây Thiên Hỏa Thụ Vương kia.
Chỉ qua một lát, hắn đã tới gần vị trí trung tâm rồi.
Nhưng đến nơi này, Chu Nguyên lại không dám tiến gần phía trước. Bởi vì ở nơi cuối của cây xiềng xích kia, hắn lại cảm nhận được dấu vết của một loại Nguyên văn cực kì cường đại. Loại Nguyên văn này có chứa một loại lực lượng cực kỳ đặc thù… đó là… Thánh Hỏa!
Đúng vậy, chính là loại lực lượng mà chỉ có Thánh Giả mới có – Thánh Hỏa!
Lúc trước, Chu Nguyên cũng từng cảm nhận được loại lực lượng tương tự từ trên người Thương Huyền lão tổ.
Loại Thánh Hỏa này thậm chí cũng có thể thiêu đốt được lực lượng Pháp Vực.
“Quả nhiên là lão già Vạn Tổ Đại Tôn kia!”. Chu Nguyên mắng một tiếng trong lòng.
Chu Nguyên có chút nóng nảy. Dẫu rằng tia Thánh Hỏa kia chỉ là một sợ lực lượng ít ỏi, thế nhưng hắn dám khẳng định, chỉ cần mình đến gần thì khả năng cao là Pháp Vực nửa trượng của mình sẽ bị phát hiện.
Nên làm sao bây giờ?
Chẳng lẽ đành phải rút lui? Không thể nào!
Trong lúc Chu Nguyên còn đang đắn đo suy nghĩ, hắn chợt cảm nhận được có mọto loại lực lượng mịt mờ đang lan tràn về phía mình.
Bị phát hiện rồi ư?
Trong lòng Chu Nguyên không khỏi run lên, Pháp Vực phát động, chuẩn bị nhanh chóng lùi lại.
Chỉ là trong nháy mắt khi hắn chuẩn bị lùi lại, ánh mắt của hắn lại đột nhiên lóe lên vẻ kinh ngạc.
Bởi vì hắn phát hiện, lực lượng mịt mờ kia đang truyền tới một đoạn thông điệp… đó là thông điệp cầu cứu…
Mà đầu nguồn của thông điệp này…
Ánh mắt Chu Nguyên nhìn về nơi cuối cùng của xiềng xích, chính là cây Thiên Hỏa Thụ Vương đang bị trói buộc kia!