- Khoan đã, có ba tầng không gian, mỗi tầng chiếm lấy hai phần trong tổng số lượng Tổ khí, tổng cộng là sáu phần, vậy bốn phần còn lại đi đâu? – Chu Nguyên đột nhiên nhớ ra, tò mò hỏi.
Chuyên Chúc nghe vậy, sắc mặt nghiêm lại, nói:
- Bốn phần còn lại thì phải dựa vào Đại Tôn của các phe…
Chu Nguyên ngưng lại ánh mắt. Quả nhiên, phải dựa vào Đại Tôn để tranh đoạt phần lớn nhất kia. Nhưng đây cũng bình thường, dù sao chính Đại Tôn mới là tồn tại mạnh nhất trong Chư Thiên này.
- Chư Thiên khí vận chi tranh, quả nhiên là danh xứng với thực. Lên tới Đại Tôn, xuống tới Thiên Dương, đều có thể tham gia, thậm chí có thể coi đây là cuộc đại quyết đấu giữa Chư Thiên vậy! – Chu Nguyên chậc chậc nói.
Chuyên Chúc cười khẽ nói:
- Đệ nghĩ hơi quá rồi. Mặc dù Chư Thiên khí vận chi tranh rất quang trọng, nhưng còn chưa đạt tới mức độ như đệ nói. Đệ nên nhớ, trước đây, Thiên Nguyên giới cũng không chỉ có chín Thiên thôi đâu…
Nghe vậy, con ngươi Chu Nguyên không khỏi co rụt lại, nhìn chằm chằm Chuyên Chúc. Nói vậy nghĩa là trước đây Thiên Nguyên giới có nhiều hơn chín Thiên, vậy những Thiên nhiều hơn kia đi đâu rồi?
Lại kết hợp với lời nhắc nhở trước đó của Chuyên Chúc, có thể đoán ra các Thiên này đã bị hủy diệt trong những trận quyết chiến năm xưa…
Hiển nhiên, nhân vật chính trong các trận quyết chiến này, chính là Thánh tộc cùng chư tộc trong các Thiên khác.
Lúc này, Si Tinh cũng nhìn Chu Nguyên, nói:
- Trong trận Chư Thiên khí vận chi tranh này, về tổng thể thì các Thiên đều được coi như người cạnh tranh. Nhưng nếu suy xét ở cấp độ sâu hơn, thì hẳn là chỉ chia làm hai phe cánh, một bên là Thánh tộc, một bên khác là các tộc còn lại, bao gồm cả Nhân tộc, trong Ngũ Thiên…
- Nói đơn giản là, nếu gặp phải tình huống bất đắc dĩ, thì chúng ta thà để các tộc khác trong năm Thiên lấy được nhiều Tổ khí hơn, cũng quyết không để Thánh tộc chiếm được lợi!
Sắc mặt Chu Nguyên cũng hiện lên vẻ ngưng trọng. Có thể nói Thánh tộc cùng chư tộc là đại địch sinh tử. Một khi để cho Thánh tộc lấy được càng nhiều hơn Tổ khí, một bên lên, một bên xuống, thì trong tương lai bọn hắn sẽ xuất hiện thêm càng nhiều cường giả.
- Gánh nặng lớn lao quá thôi!
Chu Nguyên cảm thán một tiếng, lại bất đắc dĩ nói:
- Nhưng dẫu rằng Thiên Dương cảnh sẽ tham chiến, nhưng người tham gia hẳn phải là những Thiên Dương cảnh cấp cao nhất trong Hỗn Nguyên Thiên ta chứ?
Mặc dù trước đó Chu Nguyên từng có chiến tích đánh bại Lục Khánh, nhưng nếu xét trong Thiên Dương cảnh của toàn bộ Hỗn Nguyên Thiên thì Lục Khánh lại chẳng là cái thá gì cả. Tổi thiểu nhất, chỉ xét trong Thiên Uyên Vực thì đã có mấy người như Tần Liên, Bạch Vũ, Biên Bất Cập manh hơn hắn. Đó là còn chưa kể trên Thiên Dương bảng của Hỗn Nguyên Thiên thì còn có những thiên kiêu cường đại còn xếp trên cả Tần Liên. Bên cạnh đó, các thiên kiêu Thiên Dương cảnh đỉnh tiêm của các Thiên khác cũng không phải là kẻ thường.
Đương nhiên, quan trọng nhất là…những Thiên Dương cảnh đến từ Thánh tộc thần bí mà cường đại kia.
Đây quả thực là quần ma loạn vũ.
Thế nên Chu Nguyên cũng biết tự mình biết mình. Hiện giờ dù đối mặt với Tần Liên thì phần thắng của hắn cũng cực kì nhỏ.
Mà dựa theo ý của Chuyên Chúc, thì cũng muốn cho hắn tham gia? Thế này thì có quá đề cao hắn không?
Chuyên Chúc sờ cằm, cười nói’
- Đệ cũng không cần phải coi thường mình, phả tin tưởng tiềm lực của mình chứ! Chưa kể đây cũng là lời dặn dò mà sư phụ để lại cho ta.
- Sư phụ? – Chu Nguyên sững sờ, không ngờ đây lại là ý của Thương Uyên.
Nhưng mà… với thực lực Thiên Dương cảnh sơ kì như hắn, mà muốn tham gia loại tranh đấu ở cấp bậc như thế này, thì đúng là quá sức quá! Nếu chỉ dựa vào văn Tấn Thăng của Thiên Nguyên Bút cũng không ổn
- Sư phụ còn bảo ta nhắc đệ, là… có thể nơi đó sẽ có thứ đệ cần. – Chuyên Chúc từ từ nói/.
- Thứ mà ta cần? – Chu Nguyên hơi nghi hoặc, ánh mắt lấp lóe, ngay sau đó hô hấp như ngưng lại.
Có thể khiến cho Thương Uyên phải nhờ Chuyên Chúc chuyển lời thì ắt là thứ cực kì quan trọng. Mà theo Chu Nguyên suy nghĩ thì cũng chỉ có một thứ mà thôi:
Huyết nhục Tổ Long!
Một trong hai thứ cần để chữa trị cho Yêu Yêu!
Lúc trước Thương Uyên từng nhắc tới, để cho Yêu Yêu thức tỉnh thì cần có Tổ Long Đăng cùng huyết nhục Tổ Long. Tổ Long Đăng thì đã có manh mối rồi, nhưng huyết nhục Tổ Long thì lại quá thần bí, chưa từng tìm tới.
Trong mấy năm kể từ khi đi vào Hỗn Nguyên Thiên này, Chu Nguyên vẫn luôn toàn lực tìm kiếm manh mối liên quan tới huyết nhục Tổ Long, nhưng tiếc là không có chút thành quả nào.
Chu Nguyên cũng đã từng gần như tuyệt vọng, nhưn không ngờ tới manh mối lại là ở cái gọi là Chư Thiên khí vận chi tranh kia!
Hô hấp Chu Nguyên bắt đầu trở nên dồn dập.
Nhưng hắn lại chợt nhíu mày. Bởi vì nếu tính Tổ Long Đăng, thì rõ ràng là hắn đã giúp Thiên Uyên Vực đoạt được vị trí thứ nhất trong Đại hội Cửu Vực, thế mà Vạn Tổ Vực lại tìm đủ loại lý do để không giao Tổ Long Đăng ra, quả là khiến cho hắn vô cùng phẫn nộ.
“Tên Vạn Tổ Đại Tôn đáng chết…” - Trong lòng Chu Nguyên thầm hận.
- Đừng mắng…
Chuyên Chúc ở trước mặt đột nhiên cười khẽ một tiếng, dường như biết Chu Nguyên đang suy nghĩ gì, thế là duỗi một ngón tay ra, vạch nhẹ vào hư không trước mặt. Chỉ thấy hư không lập tức vỡ ra, sau đó Chu Nguyên vô cùng hoảng sợ khi nhìn thấy một ngọn đèn có phong cách cổ xưa bay ra từ khe hở hư không.
Ngọn đèn dầu vừa xuất hiện, một luồng uy áp kinh khủng đã tan ra, khiến cho hư không không ngừng sụp đổ. Ngay cả mấy người Si Tinh, tông chủ Huyền Côn cũng không nhìn được lùi lại phía sau, mà thân thể Chu Nguyên thì đã cứng ngắc lại, nhục thân run nhè nhẹ, xuất hiện dấu hiệu sắp vỡ vụn.
Si Tinh nhẹ vỗ lên bả vai Chu Nguyên, một luồng lực lượng bao trùm lấy hắn, mới khiến cho hắn thoát khỏi luồng uy áp kinh khủng kia, thân thể vội lùi lại phía sau, ánh mắt chấn động.
- Đây là…?
Chu Nguyên nhìn ngọn đèn bao phủ bởi từng lớp lân phiến cổ xưa kia, thanh âm run rẩy, hỏi lên.
- Đây chính là Tổ Long Đăng. – Chuyên Chúc cười nhạt nói.
- Ta đã tự mình đi Vạn Tổ Vực một chuyến, Vạn Tổ Đại Tôn cũng không còn lý do nào để ngăn cản tiếp nữa, bằng không thì chính hắn đã làm trái với Thánh ước.
Trên gương mặt Chu Nguyên hiện lên vẻ kích động, quả nhiên là Tổ Long Đăng!
Từ khi vào Hỗn Nguyên Thiên, hắn vẫn luôn vì giành được vật này về mà cố gắng. Mà bây giờ, trải qua bao vất vả, cuối cùng cũng đạt được!
Nhưng Chu Nguyên cũng hiểu, đây cũng là nhờ Chuyên Chúc. Nếu như không phải hắn nhập Thánh trở về, làm cho Thiên Uyên Vực lại vững như bàn thạch, thì Vạn Tổ Đại Tôn sẽ không dễ giao ra Tổ Long Đăng, mà Thiên Uyên Vực cũng sẽ không có tư cách đi đòi.
Thế mới nói, thực lực mới là hết thảy.
- Cảm ơn, đại sư huynh! – Chu Nguyên hít sâu môt hơi, ôm quyền trinh trọng thi lễ với Chuyên Chúc.
Chuyên Chúc cười híp mắt nói:
- Bây giờ đã muốn đi tham gia cái Chư Thiên khí vận chi tranh kia chưa?
Chu Nguyên nhếch miệng cười một tiếng, trong mắt dâng lên chiến ý hừng hực.
Tổ Long Đăng đã tới tay, chỉ còn thiếu huyết nhục Tổ Long kia. Nếu đã khó khăn lắm mới có manh mối, vậy mặc kệ thế nào, hắn cũng phải đi tìm kiếm một phen!
Chuyên Chúc thấy thế, thu lại Tổ Long Đăng, chậm rãi nói:
- Nhưng lúc nãy đệ nói cũng không sai, với thực lực bây giờ của đệ mà đi tham gia Chư Thiên khí vận chi tranh thì đúng là chỉ có nước bị đánh…
Dánh tươi cười trên mặt Chu Nguyên lập tức cứng đờ lại, hắn “u oán” nhìn chằm chằm Chuyên Chúc. Nếu đã biết vậy, vậy còn nói nhiều với ta như vậy, còn khích lệ ta nhiệt huyết dâng trào như thế làm gì?
Thấy Chu Nguyên lộ ra vẻ mặt đau khổ, Chuyên Chúc cười hắc hắc, duỗi lưng một cái, đứng dậy vỗ vai Chu Nguyên, cất bước đi ra ngoài.
- Tiểu sư đệ, vì để ngươi không bị đám quái vật Thiên Dương cảnh của các Thiên các Vực khác đánh nổ, vậy trong khoảng thời gian tới đây đích thân sư huynh ta sẽ “chăm sóc” cho ngươi… Nhớ phải chuẩn bị sẵn sàng nha…
Nghe thấy tiếng nói không có hảo ý kia của Chuyên Chúc, Chu Nguyên lập tức sợ run cả người, một cơn khí lạnh từ lòng bàn chân xông thẳng lên đầu…