Nhưng mà khi đẳng cấp của Thiên Nguyên Bút càng ngày càng cao, muốn nó thức tỉnh tiến hóa cũng càng ngày càng khó khăn. Hiện tại, không ngờ Tổ khí kỳ bảo của Cổ Nguyên Thiên này lại có thể trợ giúp Thiên Nguyên Bút tiến hóa, chuyện này để cho ánh mắt của Chu Nguyên sáng lên.
Giống như cảm ứng được ánh mắt của Chu Nguyên, Thiên Nguyên Bút chấn động, phát ra âm thanh ù ù.
Chu Nguyên minh bạch ý của nó, đó chính là nó muốn thêm nhiều Tổ khí kỳ bảo hơn nữa.
Chu Nguyên trầm ngâm một lát xong rồi dứt khoát gật đầu.
Được, xem ra tiếp theo hắn phải vất vả tìm kiếm thêm nhiều Tổ khí kỳ bảo để cung cấp nuôi dưỡng vị tiểu tổ tông này rồi.
- Được rồi! Ta sẽ giúp ngươi kiếm thêm mấy món.
Chu Nguyên bất đắc dĩ nói.
Mặt ngoài thì bất đắc dĩ nhưng thực ra trong lòng Chu Nguyên lại cực kỳ vui mừng, dù sao nếu như Thiên Nguyên Bút có thể thức tỉnh tiến hóa thì cũng sẽ tăng cường thực lực của hắn lên một mức độ cực cao.
Nói xong, thần hồn của Chu Nguyên ý định rời khỏi Thần Phủ.
Nhưng mà chỉ trong một cái chớp mắt này, hắn bỗng nhiên dừng lại, trong lòng có cảm xúc nghi hoặc thoáng hiện qua, bởi vì một giây này, hắn lại cảm thấy trong cơ thể truyền ra một chấn động khác thường.
Chỉ là chấn động này cực kỳ yếu ớt, nếu không phải cẩn thận cảm giác thì hắn cơ hồ sẽ bỏ qua.
Chu Nguyên là người cẩn thận, cũng không có bỏ qua chấn động kỳ lạ này, mà bắt đầu tĩnh tâm cảm ứng.
Mà khi hắn cẩn thận cảm ứng như vậy, sự chấn động khác thường này quả nhiên lại lần nữa xuất hiện. . .
Mà khi chấn động kia xuất hiện, thần hồn của Chu Nguyên lập tức quét qua và chợt phát hiện ở trong Thần Phủ có rất nhiều chất lỏng màu bạc hội tụ đến, dần dần biến thành một quả cầu màu bạc ở phía trước mặt hắn.
Quả cầu màu bạc bóng loáng như kính, ngẫu nhiên có chấn động rất nhỏ ở phía mặt ngoài.
Nhìn qua quả cầu màu bạc này, Chu Nguyên hơi sững sờ.
- Cái này. . . Ngân Ảnh? !
Vào lúc này, sắc mặt của Chu Nguyên trở nên cực kỳ phấn khích. Hắn cũng không nghĩ tới, chấn động yếu ớt kia vậy mà sẽ là Ngân Ảnh truyền ra!
Đây chính là chuyện dĩ vãng chưa bao giờ xuất hiện qua.
Đây là lần đầu tiên Ngân Ảnh chủ động truyền tin tức cho hắn, đương nhiên, nguyên nhân cũng là do phẩm giai của Ngân Ảnh kém hơn Thiên Nguyên Bút quá nhiều.
- Ngươi cũng sinh ra một tia linh trí rồi hay sao?
Chu Nguyên hiếu kỳ vươn tay, nắm quả cầu màu bạc vào trong tay, xem ra hắn uẩn dưỡng nhiều năm như vậy, cũng làm cho Ngân Ảnh có một loại liên hệ với mình.
Ngân Ảnh khẽ rung động biểu hiện linh tính, nhưng loại linh tính này hiển nhiên kém hơn Thiên Nguyên Bút rất nhiều.
- Ngươi muốn làm cái gì?
Chu Nguyên hỏi.
Ở thời điểm này, Ngân Ảnh đột nhiên phát ra chấn động, tất nhiên là có nguyên nhân.
Ngân Ảnh không có cách nào để biểu đạt ý nghĩ của mình một cách quá mức rõ ràng, chỉ có thể không ngừng chấn động.
Chu Nguyên trầm ngâm một lát, bỗng nhiên giống như nghĩ đến điều gì đó, hắn nhìn về phía Thiên Nguyên Bút đang lơ lửng ở cách đó không xa, chần chờ một lúc rồi nói:
- Ngươi cũng muốn Tổ khí kỳ bảo hay sao?
Hôm nay, nếu như trong Thần Phủ có cái gì khác thường thì cũng chỉ có Tổ khí kỳ bảo kia rồi.
Chu Nguyên vừa nói xong, Ngân Ảnh đã lập tức kịch liệt rung động.
Chu Nguyên cười cười, vội vàng trấn an:
- Được rồi! Được rồi! Ta đã biết! Yên tâm đi, ta sẽ không bạc đãi ngươi.
Đối với Ngân Ảnh đã đi theo hắn từ lúc Dưỡng Khí Cảnh, Chu Nguyên cũng có tình cảm sâu đậm, đã không biết bao nhiêu lần ở trong khoản khắc sinh tử, hắn đều dựa vào sức mạnh của Ngân Ảnh để ngăn cơn sóng dữ.
Chỉ có điều, hiện tại, khi thực lực của hắn không ngừng tăng lên, Ngân Ảnh lại có khó có thể đuổi kịp cước bộ của hắn, nhưng Chu Nguyên cảm giác có lẽ Tổ khí kỳ bảo trong Cổ Nguyên Thiên này cũng sẽ là cơ hội cho Ngân Ảnh tiến hóa.
Trong hố sâu, Chu Nguyên mở mắt ra, nhìn qua lòng bàn tay rỗng tuếch, không nhịn được cười khổ một tiếng.
Xem ra cung cấp Tổ khí kỳ bảo nuôi dưỡng một vị tiểu tổ tông còn chưa đủ. . . Bây giờ hắn phải vất vả nuôi dưỡng hai vị rồi.
Chu Nguyên nhảy ra hố sâu, thân hình lóe lên là đã xuất hiện ở bên cạnh Tần Liên.
Mà lúc này ánh mắt của Tần Liên nhìn lướt qua bên trong hố sâu, cười đùa:
- Chu Nguyên, cậu thật sự là tàn bạo đấy!
Nghe thấy câu nói trêu chọc của Tần Liên, Chu Nguyên cũng bất đắc dĩ, dù sao tràng cảnh chỗ đó đích thật là hơi máu tanh. . . Cho nên hắn không có cãi lại, ánh mắt nhanh chóng chuyển hướng, nhìn về phía vài gốc thạch nhũ kia, trong ánh mắt như có lửa nóng bốc lên.
Trong hang động rộng rãi này có không ít thạch nhũ, nhưng số lượng thạch nhũ có thể ngưng luyện ra Tổ khí kỳ bảo lại cực nhỏ, Chu Nguyên đếm qua một lượt, ngoại trừ cái trước đó bị Phi Thiên Kim Thử này nuốt mất thì chỉ còn dư lại năm cái.
- Không có nghĩ tới ở đây vậy mà sẽ có nhiều Tổ khí kỳ bảo như thế.
Tần Liên vẫn còn cảm thán, hiển nhiên nàng rất rõ ràng giá trị của số Tổ khí kỳ bảo này.
Nhưng đột nhiên nàng đưa mắt nhìn về phía Chu Nguyên, nghi hoặc hỏi:
- Chẳng lẽ đây chính là lý do mà cậu bảo cho ta lựa chọn khu vực này hay sao?
Chu Nguyên cười cười và cũng không có phủ nhận, bởi vì từ lúc bắt đầu là hắn bảo Tần Liên làm lựa chọn, hơn nữa còn từng thề son sắt. Hiện tại, nhìn thấy loại thu hoạch này, với sự khôn khéo của Tần Liên tự nhiên sẽ có liên tưởng.
- Là át chủ bài Đại Tôn lưu cho cậu hay sao?
Tần Liên có chút hưng phấn nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên.
Theo nàng thấy, bản thân Chu Nguyên tất nhiên là không thể nào có được loại thực lực này, giải thích duy nhất có lẽ chính là Chuyên Chúc Đại Tôn lưu cho hắn một vài lá bài tẩy mà thường nhân không biết được.
Chu Nguyên nở nụ cười tươi tỏ vẻ cao thâm mạt trắc, có Đại sư huynh làm lá chắn, hắn cũng đỡ phải giải thích thêm, miễn cho bại lộ Phá Chướng Thánh Văn.
- Trước đoạt bảo đã.
Chu Nguyên khoát tay áo, sau đó cong ngón tay búng ra, quầng sáng bên trên năm cái thạch nhũ kia lập tức bay ra, lắc lư trôi nổi ở trước mặt hai người.
Sau khi rời khỏi thạch nhũ, quầng sáng cũng nhanh chóng tản ra, lộ ra Tổ khí kỳ bảo ở bên trong, đúng là năm viên tinh thể có hình dạng không đồng nhất, nhưng lại đều ẩn chứa đạo vận cổ xưa.
Nhìn qua chúng, Chu Nguyên cảm giác được Thiên Nguyên Bút trong cơ thể lại đang hoan hô tung tăng như chim sẻ rồi, hơn nữa còn có một chấn động yếu hơn rất nhiều, chắc là đến từ Ngân Ảnh.
Chu Nguyên trầm ngâm một lúc rồi nhìn về phía Tần Liên, hỏi:
- Cô cảm thấy nên phân phối số Tổ khí kỳ bảo này như thế nào?
Tần Liên nghĩ nghĩ, sắc mặt bình thản nói:
- Vật ấy tạm thời không cần lấy ra phân phối, dù sao số lượng quá ít, nếu như phân phối không đồng đều ngược lại dễ dàng khiến cho trong lòng một vài người cảm thấy không công bằng.
- Hơn nữa, có thể lấy được số Tổ khí kỳ bảo này chủ yếu dựa vào cậu, tiếp đó mới tính đến ta, những người khác còn chưa có tư cách phân phối đến bảo bối như vậy.
- Cho nên ta đề nghị cậu lấy bốn viên, còn ta sao. . . Nếu như Chu Nguyên Nguyên lão cam lòng thì phân cho ta một viên là đủ hài lòng rồi.
Nghe được lời nói của Tần Liên, Chu Nguyên không nhịn được mà mỉm cười, chỉ có điều lời Tần Liên nói cũng không sai, bên ngoài có hơn hai ngàn người, năm viên Tổ khí kỳ bảo này cũng hoàn toàn không có cách nào để phân phối, quan trọng nhất chính là bàn về cống hiến, bọn họ còn chưa đủ để đạt được bảo vật quý giá như vậy.
- Về sau tất nhiên còn sẽ có Tổ khí kỳ bảo, đến lúc đó có thể dùng chúng là vật khen thưởng những người có cống hiến cao trong đội ngũ.
Chu Nguyên cong ngón tay búng ra, hai trong năm viên Tổ khí kỳ bảo chậm rãi bay đến trước mặt Tần Liên, hắn nói:
- Ta dù gì cũng là Nguyên lão của Thiên Uyên Vực, nếu chỉ phân cho cô một viên thì đúng là hơi xấu hổ.
Tần Liên cũng không biết hắn đã nuốt mất viên Tổ khí kỳ bảo mà con Phi Thiên Kim Thử kia đã nuốt, nhưng Chu Nguyên lại cũng không ý định chiếm chút tiện nghi này, sau này còn có rất nhiều cơ hội.
Nhìn thấy hai viên Tổ khí kỳ bảo đang lơ lửng ở trước mặt, Tần Liên cũng hơi ngẩn người, nàng đúng là không nghĩ tới Chu Nguyên sẽ hào phóng như thế, dù sao cả hai người bọn họ đều rất rõ ràng giá trị của Tổ khí kỳ bảo.