- Chu Nguyên, huynh .... huynh có thể giúp chúng ta hay không?
Tả Khâu Thanh Ngư do dự một chút, hỏi.
Mặc dù biết được địa vị hiện tại của Chu Nguyên ở trong Thiên Uyên Vực không giống người thường, nhưng việc này cực kỳ trọng đại, một khi tham dự vào thì nói không chừng sẽ phải chống lại Thánh tộc, đây cũng không phải là là chuyện nhỏ.
Cho nên Tả Khâu Thanh Ngư cũng không dám khẳng định, Chu Nguyên có nguyện ý giúp đỡ hay không. Dù sao hắn bây giờ là Nguyên lão của Thiên Uyên Vực, cũng phải phụ trách an toàn cho đội ngũ của Thiên Uyên Vực này.
Lục La cũng không nói gì thêm, chỉ mở to mắt nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên, có chút chờ đợi.
Chung quanh rất nhiều ánh mắt cũng hội tụ ở trên người Chu Nguyên.
Chu Nguyên thì nhìn chằm chằm vào đống lửa đang cháy, cũng không có bao nhiêu chần chờ, cười nói:
- Tuy rằng hiện tại ta là Nguyên lão của Thiên Uyên Vực, nhưng quê hương của ta vẫn là Thương Huyền Thiên, đây là chuyện không thể cải biến. Tình cảm của ta đối với Thương Huyền Tông cũng không hề kém hơn đối với Thiên Uyên Vực.
- Cho nên nếu như mọi người của Thương Huyền Tông gặp phải nguy cơ thì ta tất nhiên là sẽ đi hỗ trợ. Đương nhiên, ta chỉ nói là một mình ta, thực sự không phải là chỉ đội ngũ của Thiên Uyên Vực, còn bọn họ lựa chọn như thế nào, đó là chuyện của bọn họ.
Nghe vậy, hàm răng của Tả Khâu Thanh Ngư cắn chặt cặp môi đỏ mọng, đôi mắt đẹp sáng lên nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên.
- Chu Nguyên, huynh để cho ta thấy quá cảm động. Nhưng mà chỉ có một mình huynh thì có phải là đi chịu chết hay không đó?
Lục La dụi dụi mắt, có chút cảm động nói.
- Muội mới đi chịu chết. Hiện tại, ta cũng rất mạnh.
Chu Nguyên bĩu môi, nói.
- Này. Hiện tại cậu chính là đoàn trưởng của đội ngũ Thiên Uyên Vực chúng ta, sao có thể một mình làm việc vậy?
Ở bên cạnh, Tần Liên trợn mắt lên với Chu Nguyên rồi nói:
- Dù sao cậu cũng là Nguyên lão của Thiên Uyên Vực, nếu như đến lúc đó cậu xảy ra điều gì ngoài ý muốn, chúng ta trở về biết ăn nói như thế nào với Chuyên Chúc Đại Tôn? Với Hi Tinh đại nhân?
- Cho nên mấy lời vô nghĩa này vẫn đừng nói là tốt nhất!
Sau đó nàng nhìn về phía Tả Khâu Thanh Ngư, Lục La, thần sắc cũng hơi hòa hoãn một ít, nói:
- Đội ngũ của Thánh Cung kia có quy mô như thế nào? Thực lực chỉnh thể là cái cấp độ gì? Còn có đội ngũ của Thánh tộc mà bọn họ mời đến kia có quy mô như thế nào?
Sau khi hỏi xong, Tần Liên lại lườm Chu Nguyên một cái, nói:
- Tối thiểu nhất cậu phải tìm hiểu cho rõ những tin tình báo này thì mới có thể xác định chúng ta ứng đối như thế nào chứ?
Tả Khâu Thanh Ngư cũng tranh thủ thời gian trả lời kỹ càng những câu hỏi của Tần Liên một lần, đương nhiên đều giới hạn ở trong những điều nàng biết mà thôi.
Sau khi nghe Tả Khâu Thanh Ngư nói xong, Tần Liên trầm ngâm một lúc rồi nói:
- Thực lực của Thánh Cung kia đúng là không đáng kể, không có nhiều uy hiếp lắm với đội ngũ của chúng ta. Chuyện duy nhất không xác định chính là chi đội ngũ kia của Thánh tộc. Chỉ có điều trước mắt xem ra đó cũng không phải là toàn bộ sức mạnh của một Thiên Vực của Thánh tộc, mà chỉ là một phân đội.
- Chỉ là phân đội hay sao?
Tả Khâu Thanh Ngư không nhịn được nói. Chỉ một phân đội dĩ nhiên cũng có thể làm cho đội ngũ của Thương Huyền Thiên tổn thương thảm trọng. Nếu như cuối cùng nhất không phải là Sở Thanh sư huynh bộc lộ sức mạnh, đứng ra ngăn cơn sóng dữ thì chỉ sợ tử thương của đội ngũ Thương Huyền Thiên sẽ càng thêm thảm trọng.
Tần Liên bình tĩnh mà nói:
- Nếu như thực sự là Thiên Vực nào đó của Thánh tộc dốc tất cả sức mạnh chỉ sợ Thương Huyền Thiên các cô đã bị diệt hết cả rồi.
Lời này có chút tàn khốc nhưng lại cực kỳ chân thật. Ở trong Chư Thiên, thực lực của Thương Huyền Thiên là yếu nhất, hơn nữa thế lực mạnh nhất trong đó là Thánh Cung lại còn là phản đồ. Loại thực lực này mà gặp đội ngũ chỉnh thể của Thiên Vực nào đó của Thánh tộc thì tất nhiên là sẽ bị hủy diệt dễ như trở bàn tay.
Người có thể trốn chạy để khỏi chết chỉ sợ đều có thể đếm được trên đầu ngón tay.
- Chỉ có điều nếu chỉ là một phân đội của Thiên Vực nào đó của Thánh tộc, Thiên Uyên Vực chúng ta hẳn là có thể nuốt trôi.
Tần Liên liếc nhìn Chu Nguyên rồi cười nhạt nói:
- Mong rằng cậu hãy nhớ kỹ thân phận của mình. Hiện tại, cậu chính là Nguyên lão của Thiên Uyên Vực, cậu hoàn toàn có quyền lợi chỉ huy tất cả mọi người trong đội ngũ của Thiên Uyên Vực chúng ta, đừng nghĩ bởi vì đây là chuyện riêng của mình mà lại muốn tự mình đối mặt, xử lý. Chuyện chúng ta để cho cậu một mình ly khai là không thể nào, chúng ta sẽ không đồng ý.
Nghe được câu nói này của Tần Liên, đôi mắt của Tả Khâu Thanh Ngư cùng Lục La lập tức sáng lên. Các nàng cũng nghe ra ý tứ ẩn trong lời nói của Tần Liên. Hiển nhiên là lần này, toàn bộ Thiên Uyên Vực đều sẽ trợ giúp các nàng.
Mà chuyện này xảy ra hiển nhiên toàn bộ đều là nhờ có thể diện của Chu Nguyên.
- Cảm ơn, Sở Thanh sư huynh cũng nói, nếu có người nguyện ý trợ giúp Thương Huyền Thiên chúng ta thì chúng ta có thể chia xẻ một ít chi mạch tổ khí dò xét ra đến trong khu vực kia để làm thù lao.
Tả Khâu Thanh Ngư mừng rỡ nói.
Tuy rằng người của Thiên Uyên Vực viện trợ cơ bản đều vì thể diện của Chu Nguyên, nhưng bọn họ hiển nhiên cũng không thể khiến Thiên Uyên Vực làm không công, dù sao cũng phải trả một cái giá lớn, tất cả mới có thể đều vui vẻ.
Tần Liên gật đầu, đối phương biết điều như vậy, cũng làm cho nàng rất có hảo cảm. Lúc này, nàng tiếp tục nói:
- Chỉ có điều tuy rằng bên kia có lẽ chỉ là một cái phân đội của Thánh tộc, nhưng mà cũng không thể coi thường, ai cũng không biết đến lúc đó chúng ta có thể kinh động đến đội ngũ cuả Thiên Vực nào đó của Thánh tộc hay không, cho nên trước khi chúng ta đi cứu viện thì chúng ta cũng phải báo lại việc này cho các thế lực trong Hỗn Nguyên Thiên, một khi xuất hiện biến cố thì cũng có thể nhanh chóng gọi viện quân.
Nghe xong, Chu Nguyên cũng gật gật đầu. ếu thật là gặp phải đội ngũ cuả Thiên Vực nào đó của Thánh tộc, bằng vào thực lực của Thiên Uyên Vực bọn họ thì hoàn toàn chính xác là không thể nào ngăn cản, kế hoạch của Tần Liên mới là ổn thỏa nhất.
Vì vậy hắn giơ ngón tay cái lên với Tần Liên, trong mắt tràn đầy thưởng thức:
- Vô cùng chu đáo. Tần Liên trưởng lão hiện tại còn không có bầu bạn thì phải? Sở Thanh Đại sư huynh của Thương Huyền Tông làm người cũng không tệ lắm, chỉ là không có tóc, cô có muốn đến lúc đó ta giúp giới thiệu hai người gặp mặt một lần hay không?
Hắn cảm thấy ý nghĩ này cũng không tệ lắm, Tần Liên tính cách giỏi giang, làm việc không dây dưa dài dòng chút nào, nếu như vô tình gặp phải loại người có tính cách lười biếng, không phải là đao gác ở trên cổ thì tuyệt đối sẽ không chủ động làm việc như Sở Thanh sư huynh thì chắc hẳn sẽ rất thú vị nhỉ?
Chỉ là vừa nghe xong đề nghị này của hắn, trên trán của Tần Liên giống như có gân xanh bỗng nhúc nhích.
- Cút!