Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 132 - Chương 131: Thiên La Kích

Chưa xác định
Chương 131: Thiên La Kích

Ba người cuối cùng đều thuận lợi tiến vào Kiêu Tử Lâu, đồng thời thị nữ cũng đã sắp xếp ổn thoả phòng cho bọn họ.

-Xem ra có người đang nhằm vào chúng ta.

Vừa vào phòng, Lục La nhíu mày, hiển nhiên với sự nhạy bén của nàng, nàng đã phát hiện ra thái độ của Tiêu La có vấn đề.

Chu Nguyên nhíu mày, bọn hắn mới đến, ai cũng không biết, tại sao lại có người muốn chĩa mụi nhọn nhằm vào bọn hắn?

Đoạn đường tới đây, bọn hắn trêu chọc duy nhất chỉ có Cổ Gia.

Nhưng cánh tay của Cổ gia có thể vươn tới tận nơi này sao?

-Phía sau Kiêu Tử Lâu là Thánh Tích thành của Thành Chủ Phủ, Cổ Gia e rằng không đủ năng lực sai khiến bọn họ.

Lục La dường như đoán được suy nghĩ của Chu Nguyên suy nghĩ, lắc đầu nói.

Chu Nguyên ánh mắt trầm ngâm, Thánh Tích thành của Thành Chủ Phủ? Tại sao lại nhằm vào bọn họ?

Ba người suy nghĩ một lát đều là không có đáp án, chỉ có thể tạm gác lại.

-Cũng không cần quá lo lắng, Thánh Tích thành của Thành Chủ Phủ thực lực mặc dù không yếu, nhưng cũng không dám tùy ý làm bậy, sau lưng của chúng ta, cũng không phải không có bối cảnh.

Lục La nhăn mũi, nói.

Chu Nguyên khẽ gật đầu.

-Ta đi hỏi thăm tin tức một chút, thuận tiện nhìn xem rốt cuộc Hồn Minh Quả cùng Chu Huyết Thảo là do nơi nào bán.

Lục La cười hì hì nói, tính tình của nàng hiển nhiên là không thể ngồi yên được.

Chu Nguyên cùng Yêu Yêu nhẹ gật đầu, bây giờ trong Kiêu Tử Lâu này, rồng rắn lẫn lộn, bọn hắn cũng không muốn bị dính líu vào, tình nguyện trong phòng tu luyện.

Thế là Lục La chính là một mình ra ngoài, nhưng không bao lâu, nàng lại chạy trở vể, khuôn mặt nhỏ hưng phấn.

-Có tin tức!

Chu Nguyên hơi kinh ngạc, nhanh như vậy?

Lục La hưng phấn nói:

-Đêm nay tại trong Kiêu Tử Lâu này sẽ có một trận đấu giá, vật phẩm có Hồn Minh Quả cùng Chu Huyết Thảo, mà lại nơi này hội tụ thiên kiêu trên khắp Thương Mang đại lục, bất luận bảo bối có nguồn gốc lai lịch thế nào, đều có thể ở đây rao bán, cho nên bảo bối sợ là không ít đâu.

Xem ra, nàng đối với tình hình náo nhiệt ly kỳ này cực kỳ vui vẻ.

Chu Nguyên nghe vậy, trong lòng cũng là hơi vui, rốt cuộc cũng có tin tức của Hồn Minh Quả cùng Chu Huyết Thảo.

Chỉ cần có được hai loại món bảo bối này, thần hồn của hắn có thể đột phá đến Hư Cảnh hậu kỳ, tiến tới tu hành tam phẩm nguyên văn, tới lúc đó, chạm mặt đối thủ Thiên Quan Cảnh hậu kỳ, hắn cũng sẽ không tiếp tục kiêng kị.

Bây giờ nơi đây, thiên kiêu tụ hội, trong đó không ít người đã đạt tới Thiên Quan Cảnh hậu kỳ thực lực, nếu Chu Nguyên không tăng thực lực lên, đến lúc giao chiến, sợ là khó tránh khỏi chịu thiệt thòi.

-Vậy chúng ta đêm nay, liền đi mở mang kiến thức một chút cuộc bán đấu giá này.

Chu Nguyên giải quyết dứt khoát, hắn hôm nay, nhất định phải đạt được Hồn Minh Quả cùng Chu Huyết Thảo.

Thời gian trôi qua, bóng đêm bắt đầu bao phủ toàn bộ Thánh Tích thành. Ngoài thành tối đen nhưng trong thành đèn đuốc sáng trưng.

Phía dưới Kiêu Tử Lâu có tầng hầm rộng mênh mông, tạo thành một gian phòng đấu giá vô cùng lớn.

Mà lúc này, có không ít thiên kiêu ở khắp nơi lũ lượt kéo vào, hiển nhiên là có rất nhiều người đều cảm thấy rất hứng thú đối với cuộc bán đấu giá này, dù sao trước mắt Thánh Tích Chi Địa sắp mở ra, tất cả mọi người đều muốn tăng thực lực, nếu như có thể ở tại đây chiếm được một ít Nguyên binh, Nguyên bảo lợi hại, thì đối với bản thân sẽ mang lại lợi ích cực lớn.

Tên tuổi của Lục La hiển nhiên còn có tiếng tăm hơn Chu Nguyên nhiều, cho nên dễ dàng chiếm được một gian khách quý trong phòng đấu giá này. Từ trên cao nhìn xuống, phía trước trong suốt như pha lê, có thể nhìn xuống toàn sân khấu, đồng thời cũng nhìn rõ bàn đấu giá.

-Những gian khách quý khác chỉ sợ đang đợi chúng ta, những thiên kiêu hàng đầu trên khắp Thương Mang đại lục này.

Lục La nhìn Chu Nguyên cười giảo hoạt, nói:

-Nói không chừng Võ Hoàng cũng ở một trong những gian kia.

Chu Nguyên đang nhấc ly rượu, bàn tay hơi khựng lại, không nói gì, chỉ là ánh mắt kia trở nên sắc bén hơn một chút.

Hắn biết, lời nói của Lục La rất có thể có khả năng.

Chu Nguyên khẽ nhấp một ngụm rượu trong ly, cổ họng nóng bỏng, hắn lờ mờ có một loại cảm giác, có lẽ, hắn cùng với Võ Hoàng không lâu nữa thực sẽ phải chạm mặt nhau.

Cầm vận mệnh Thánh Long của ta, những năm này, ngươi sống không tệ đi…

Boong!

Trong khi Chu Nguyên đang chìm trong suy nghĩ, ở phòng đấu giá, chợt có tiếng chuông vang lên, một mảnh ồn ào giữa sân cũng lập tức liền trở nên an tĩnh lại, những ánh mắt thèm thuồng, nóng rực nhìn chằm chằm lên đài đấu giá.

Trên đài có ánh sáng rực rỡ phát ra, sau đó trên đài có một bóng người già nua đi tới, mà lần đầu tiên hiện thân lại có nguyên khí chập chờ từ trong người phát tán ra.

Lão giả này, rõ ràng là một cường giả Thái Sơ Cảnh.

-Vậy mà phái một cường giả Thái Sơ Cảnh chủ trì, thật là mạnh tay.

Chu Nguyên thấy thế, cũng là kinh ngạc lên tiếng.

-Phía sau buổi đấu giá này tất nhiên là Thánh Tích thành của Thành Chủ Phủ chủ trì, tên này cường giả Thái Sơ cảnh này hẳn là người của Thành Chủ Phủ.

Lục La nói.

Chu Nguyên gật đầu.

Khi bọn hắn đang khi nói chuyện, lão già trên đài đấu giá kia cũng là nhìn xung quanh, thanh âm già nua lại là vang vọng bên tai mỗi người:

-Chư vị ở xa tới, lời khách sáo cũng không muốn nói nhiều, buổi đấu giá lần này đã chuẩn bị từ lâu, nghĩ đến những món đồ trong đó, có thể làm cho mọi người có chút hứng thú.

-Bắt đầu đi.

Theo lão già vừa dứt tiếng, bầu không khí trong phòng đấu giá đều là ngưng đọng, mọi ánh mắt đều nhìn chằm chằm vào người trước.

Mà lão già kia cũng là phất phất tay, lập tức có mười mấy tên hán tử khiêng một vật đi ra, bọn hắn dáng vẻ nặng nề, tựa như là khiêng một ngọn núi cao.

Lão già duỗi ra bàn tay gầy guộc, vén tấm vải đen trên vật kia lên, lập tức một thanh Trùng Kích u ám xuất hiện trước mắt mọi người.

Thanh Trùng Kích này, ước chừng mấy trượng, trên đó hiện đầy đường vân, một cổ sát khí kinh người phát ra , làm cho người khác cảm thấy rùng mình, chỉ là có chút đáng tiếc là, tại trên thanh Trùng Kích kia, có một vết rạn hiển hiện. Hiển nhiên, thanh Trùng Kích này chỉ còn là tàn phẩm.

-Đây là một thanh tàn phẩm Chuẩn Thiên Nguyên binh, tên là Thiên La Kích.

Lão giả chậm rãi nói.

Xột soạt!

Trong phòng đấu giá, một trận xôn xao, buổi đấu giá này, vậy mà vừa lên lại là một Chuẩn Thiên Nguyên binh, mặc dù đây là tàn phẩm, nhưng có thể được xưng là Thiên Nguyên binh, cho dù là Chuẩn Thiên Nguyên binh, vậy cũng tuyệt đối không phải là vật bình thường.

-Lợi hại, vừa lên đã là Chuẩn Thiên Nguyên binh, xem ra là muốn một một đám người ở đây kinh hãi.

Chu Nguyên cũng không nhịn được thán phục lên tiếng, phải biết, toàn bộ Đại Chu vương triều bọn hắn, đẳng cấp Nguyên binh cao nhất, cũng chính là Cửu Viêm Thương trong tay phụ vương hắn.

Nhưng này nó cũng chỉ là một món thượng phẩm Huyền Nguyên binh.

Cho nên đừng nhìn Chuẩn Thiên Nguyên binh trước mắt chỉ là tàn phẩm, nhưng nghĩ đến uy năng của nó, tất nhiên cũng sẽ ghê gớm hơn thượng phẩm Huyền Nguyên binh, có thể nói là lợi khí sát phạt.

Một người Thiên Quan Cảnh hậu kỳ sử dụng kích này, có thể xem như cường giả Thái Sơ Cảnh Nhất Trọng Thiên, có thể chiến một trận.

Nhớ ngày đó, Tô Ấu Vi dựa vào chút sức lực còn sót lại trong "Dương Minh Kiếm", đã trực tiếp giết một vị Thái Sơ Cảnh, vậy nên có thể biết được uy lực của Thiên Nguyên binh.

Đương nhiên, phẩm cấp của "Dương Minh Kiếm" khẳng định cao hơn nhiều so với"Thiên La Kích" trước mắt.

-Vật này giá khởi điểm, năm mươi vạn nguyên tinh.

Lão già ánh mắt liếc nhìn phòng đấu giá, thanh âm hùng hồn vang lên.

Trong phòng đấu giá lại trở nên an tĩnh, sau đó trong nháy mắt liên tiếp có thanh âm vang lên.

-Sáu mươi vạn!

-Ta trả bảy mươi vạn!

-Tám mươi vạn! Còn xin các vị cho Lô Đại Mông ta chút mặt mũi!

-Cái thứ ôi thiu gì, cũng chưa nghe qua, một trăm vạn!

". . ."

Khoảng khắc ngắn ngủi, giá của Thiên La Kích kia đã lên tới một trăm năm mươi vạn.

Chu Nguyên nhìn qua cục diện náo nhiệt kia,tâm có chút động, nhưng cuối cùng thở dài bất đắc dĩ một tiếng, trong túi không có tiền, cho tới bây giờ, hắn mới biết được, năm mươi vạn nguyên tinh của hắn cũng không đủ dùng.

Khi giá cả đạt tới một trăm năm mươi vạn, người ra giá cũng ít đi, cuối cùng lại là trải qua mấy vòng tranh đoạt, giá dừng lại tại hai trăm mười vạn.

Thiên La Kích được bán ra với giá chốt là hai trăm mười vạn, trong phòng đấu giá, lập tức vang lên tiếng than tiếc nuối, càng nhiều người nghiến răng nghiến lợi, bởi vì ai cũng không biết, cái Thiên La Kích này sẽ rơi vào người nào trong tay.

Bất quá, mặc dù đám người tiếc hận, nhưng bầu không khí phòng đấu giá lại đầy lửa nóng, vô số ánh mắt sáng rực, nhìn chằm chằm trên đài.

Buổi đấu giá này đều là kiện vật phẩm hạng nhất, chính là cấp quan trọng như vậy, xem ra cấp độ thật là không thấp, chỉ là không biết, ở phía sau kia sẽ xuất hiện những đồ tốt gì. . .

Thế là, trong vô số ánh mắt mong chờ kia, hội đấu giá tiếp tục hừng hực khí thế.

Bình Luận (0)
Comment