Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1332 - Chương 1331: Nguyên Anh Của Chu Nguyên.

Chưa xác định
Chương 1331: Nguyên Anh của Chu Nguyên.

Vù vù!

Nguyên lão trong thiên địa bắt đầu điên cuồng tàn phá, khí thế kinh thiên ẩn hiện mang tới cảm giác áp bách kinh khủng, làm cho các thành viên của năm đại Thiên Vực đều không khỏi biến sắc.

Áp lực khi Chu Nguyên đột phá tạo ra còn mạnh hơn rất nhiều so với lúc trước sáu người Bạch Tiểu Lộc!

Vô số ánh mắt kính sợ nhìn về phía bóng người đang lỗ đen, tưởng như đang trở thành trung tâm của nguyên khí thiên địa kia.

Mỗi lần hắn hô hấp, mọi người như cảm giác được cả chín đạo Tổ khí chủ mạch cũng hơi dao động một chút. Đừng coi thường sóng dao động nhỏ bé này. Cần biết mỗi đạo chủ mạch Tổ khí đều ẩn chứa một lượng Tổ khí cực kì hùng hồn, đủ để cung cấp cho một Thiên sử dụng. Thế mà Chu Nguyên chỉ hô hấp một lần, lại có thể làm cho chúng chấn động nhẹ. Bởi thế cũng có thể thấy được mỗi lần hít thở này của hắn là khủng bố đến thế nào.

Mỗi lần hút vào một ngụm nguyên khí thiên địa mênh mông, thân thể Chu Nguyên lại phồng to ra một chút, ánh sáng lưu ly trên thân không ngừng phun tròa, thân thể buộc chặt ngụm Tổ khí kia vào trong cơ thể.

Thấy cảnh này, vô số người không khỏi tê cả da đầu.

Nếu không có thân thể đủ mạnh mà dám chơi kiểu này, thì kết quả chỉ có một, đó là thân thể nổ tung mà chết.

Nhưng Chu Nguyên lại dựa vào thân thể Thánh Lưu Ly Chi Khu mạnh mẽ của mình, dám làm như vậy.

Chỉ thấy thân thể hắn không ngừng chập trùng, lên xuống không biết bao nhiêu lần, cuối cùng dần dần bình ổn lại, thân thể dần khôi phục bình thường.

“Thân thể biến thái thật!”

Đây là suy nghĩ xuất hiện trong lòng tất cả mọi người giờ khắc này.

Thân thể Chu Nguyên dần bình ổn lại, chỉ thấy trong đôi mắt hắn bắt đầu bắn ra hai chùm sáng mãnh liệt.

Hai chùm sáng kia trực tiếp bắn nổ mọt ngọn núi ở cách đó khoogn xa.

Nhưng không có ai chú ý tới chi tiết này, bởi vì ánh mắt của bọn họ đều đang nhìn về phía sau lưng Chu Nguyên. Chỉ thấy ở nơi đó, có ba vầng Thiên Dương đang dâng lên.

Lần này, ba vầng Thiên Dương hiển hiện vô cùng rõ ràng, hoa văn vuốt rồng trên đó cũng cực kì sắt nét.

Ồ!!!

Thế là đám người lại không nhịn được ồ lên, đặc biệt là một số người có kiến thức, vừa nhìn liền nhận ra đây chính là Long Trảo Thiên Dương, thế là những người này bắt đầu đếm số vuốt rồng…

- Một… hai… năm… bảy… chín?!!

Khi nhìn thấy cây long trảo thứ chín, thì nhiều người không khỏi dụi con mắt, bắt đầu trầm mặc.

- Thiên Dương Cửu Trảo?!!

Sự trầm mặc chỉ kéo dài mấy giây, sau đó thay vào đó là từng tiếng hô kinh hãi.

Long Trảo Thiên Dương chính là loại Thiên Dương cao cấp hơn nhiều so với Thiên Dương Lưu Ly. Mà Thiên Dương Cửu Trảo lại là loại có phẩm chất đứng đầu nhất trong số các Thiên Dương Long Trảo. Phải biết dù là trong dòng lịch sử, cũng rất ít có người có thể đạt tới cấp độ này. Thế mà bây giờ mọi người lại có thể nhìn thấy tận mắt một cái?

Mấy người Bạch Tiểu Lộc, Quan Thanh Long cũng nhìn ba vầng Thiên Dương sau lưng Chu Nguyên với vẻ phức tạp.

Có thể nói, Chu Nguyên đã đi tới cực hạn của cảnh giới Thiên Dương cảnh này rồi.

Oanh!

Ba vầng Thiên Dương Cửu Trảo bắt đầu chấn động, cuối cùng dần khép lại, từ ba nhập một.

Một luồng ba động nguyên khí kinh khủng bắt đầu tràn ra.

Trong Thần Phủ của Chu Nguyên cũng đang có sự biến hóa cực lớn đang diễn ra. Ba vầng Thiên Dương bắt đầu dung hợp, biến thành một vầng mặt trời khổng lồ, sáng chói không gì sánh được. Ở trên mặt trời có ngọn lửa chí dương chí cương đang thiêu đốt, đó chính là Chí Dương chi khí.

Đợi đến lúc ngọn lửa chí dương thiêu đốt tới một điểm cực hạn nào đó…

Biến hóa xuất hiện!

Chỉ thấy từ sâu trong vầng Thiên Dương khổng lồ kia, có một dòng Cực Âm chi khí sinh ra…

Khí Cực Âm sinh ra, Âm Dương tiếp xúc, làm cho toàn bộ Thiên Dương rung động dữ dội, âm dương giao hòa, tọa thành hình thái Âm Dương quấn quýt.

Cả hai đều ở vào trạng thái cân bằng hoàn mỹ.

Âm Dương giao hòa, cũng là lúc Thiên Dương của Chu Nguyên bắt đầu chậm rãi co lại.

Trong quá trình co lại này, vầng Thiên Dương khổng lồ kia cũng liên tục rung động dữ dội, nhưng đều bị Chu Nguyên trấn áp lại.

Đây cũng là một trong những khó khăn phải trả qua để đi tới Nguyên Anh.

Nếu trong lúc ngưng luyện không thể áp chế Thiên Dương, vậy quá trình này sẽ không thể hoàn mỹ, Nguyên Anh được sinh ra cũng sẽ có dấu vết.

Nhưng tình huống như vậy chỉ xảy ra với những người mà nguyên khí pha tạp, nội tình lỏng lẻo. Còn Chu Nguyên, thì hiển nhiên không phải thuộc dạng này.

Cho nên Chu Nguyên dễ dàng trấn áp được quá trình bắn ngược của Thiên Dương.

Theo thời gian trôi qua, Thiên Dương dần co lại thành một viên tinh cầu chỉ lớn chừng nửa trượng.

Ở mặt ngoài tinh cầu có ánh sáng lan tỏa, ở bên trong có âm thanh gì đó như tiếng tim đập, vô cùng thần diệu.

Răng rắc!

Đột nhiên, ở mặt ngoài tinh cầu có vết rạn hiện lên, sau đó nhanh chóng lan tràn ra khắp xung quanh.

Từ trong vết rạn, có vô số tia sáng bắn mạnh ra.

Ầm!

Cuối cùng tinh cầu trực tiếp vỡ ra, theo đó có huyền quang vô tận phun ra ngoài. Huyền quanh chiếu rọi Thần Phủ, làm cho Thần Phủ cũng bắt đầu biến hóa, trở nên càng thêm bao la. Đồng thời cũng có từng tia sáng mơ hồ, xen lẫn tạo thành từng đường vân cổ xưa trong Thần Phủ.

Đây là thế giới của Nguyên Anh!

Khi Nguyên Anh sinh ra, nó sẽ cải tạo Thần Phủ, làm cho Thần Phủ có thể chứa đựng được càng nhiều nguyên khí. Đồng thời đây cũng là một phép phòng ngự cực mạnh, một khi có kẻ muốn tiến vào Thần Phủ phá hoại, vậy sẽ bị Nguyên Anh chi giới ngăn cản lại!

Thậm chí, nếu bản thể gặp nguy cơ chí mạng, thì còn có thể khởi động Nguyên Anh chi giới lộ ra bên ngoài, hình thành một tầng phòng ngự mạnh mẽ, còn Nguyên Anh thì thừa dịp chạy trốn.

Đúng vậy, chỗ tốt lớn nhất khi đạt tới Nguyên Anh cảnh, đó là dù thân thể có bị hủy, thì chỉ cần Nguyên Anh còn tồn tại, vậy vẫn còn hi vọng sống.

Chỉ xét tới điểm này thôi đã thấy Nguyên Anh cảnh huyền diệu hơn quá nhiều so với Thiên Dương cảnh rồi.

Nguyên Anh chi giới hình thành, chỉ thấy ở nơi sâu nhất trong chùm sáng kia, có một thân ảnh nho nhỏ hiển hiện…

Chu Nguyên mở mắt ra, Thần Phủ hoàn thành biến hóa, khí thế của hắn cũng có sự thay đổi cực lớn.

Ba động nguyên khí hùng hồn như trước đây đã không còn, hắn chỉ đứng lặng tại hư không, nguyên khí quanh thân không hiện, nếu nhìn qua tưởng như chỉ là người bình thường.

Đây là vì đạt tới Nguyên Anh cảnh đã có thể khống chế tự thân tới mức độ nhập vi mới có biểu hiện như vậy.

Chỉ bằng một niệm, thiên địa vỡ vụn, cũng chỉ bằng một niệm, lại như kẻ phàm.

Khóe miệng Chu Nguyên nở ra một nụ cười thỏa mãn không gì sánh được. VÌ một ngày này, hắn phải bỏ ra biết bao cố gắng, mà bây giờ, cuối cùng cũng đạt được ước muốn.

Bước vào Nguyên Anh cảnh, giờ đây dù đi tới nơi nào, hắn cũng có thể xếp vào hàng ngũ nhất lưu rồi.

Thậm chí nếu còn tại Thương Huyền tông, thì đã đủ để trở thành chủ của một phong.

Chu Nguyên cúi đầu, nhìn qua vô số ánh mắt mong chờ đang nhìn về phía mình kia, cũng không che giấu, tâm niệm điều động, chỉ thấy nơi đỉnh đầu nở rộ linh quang, một thân ảnh nho nhỏ hiện lên…

Từng ánh mắt hội tụ vào thân ảnh bé nhỏ này, điểm chú ý đầu tiên là độ cao của nó.

Sau đó, khắp thiên địa lại lâm vào trầm mặc…

Bởi vì,

Nguyên Anh của Chu Nguyên,

Cao tới sáu tấc ba…

Bình Luận (0)
Comment