Hắn ngẩng đầu, nhìn qua chỗ sau núi, chỉ thấy được ở chỗ đó có một biển hoa rực rỡ tươi đẹp, mơ hồ có thể thấy được một chiếc quan tài bằng thủy tinh ở trung ương biển hoa.Trong lòng của Chu Nguyên cảm thấy khẽ run lên, bước chân không nhịn được phóng ra, từng bước một bước qua biển hoa, đi tới trước chiếc quan tài bằng thủy tinh.Hắn cúi đầu, nhìn qua gương mặt tuyệt mỹ mà quen thuộc đến đủ để khắc vào linh hồn kia trong chiếc quan tài bằng thủy tinh. Trong quan tài, Yêu Yêu nằm thẳng, đôi tay trắng như ngọc đặt ở trên cái bụng bằng phẳng, một bộ váy trắng càng khiến cho khí chất của nàng thêm thông linh, mờ ảo như là tiên nữ trên chín tầng trời. Chỉ là đôi mắt xinh đẹp lúc này lại đã bế khép.Kinh ngạc nhìn qua dung nhan quen thuộc kia, giờ này khắc này, mặc dù là với tâm tính của Chu Nguyên thì cũng không nhịn được mà cảm thấy chua xót, cảm xúc này trùng kích tận sâu trong tâm linh, vành mắt của hắn dần dần đỏ lên.Hai mắt ướt át.Hắn xòe bàn tay ra, nhẹ nhàng vuốt ve nắp quan tài bằng thủy tinh, giọng nói có chút khàn khàn vang lên.- Thực xin lỗi, ta đã để tỷ chờ quá lâu.
Hi Tinh nhìn qua Chu Nguyên đang đứng ở trong biển hoa, vuốt ve quan tài. Lúc này, cảm xúc người sau toát ra đến khiến cho người ta cảm thấy thương tâm. Trong những năm này nàng chưa bao giờ nhìn thấy qua cảm xúc này ở trên mặt Chu Nguyên. Hiển nhiên, đối với hắn mà nói, người trong chiếc quan tài bằng thủy tinh kia trọng yếu đến mức khắc vào xương, ghi vào lòng.Ngược lại là trong mắt của ba người Triệu Nhạc Phủ, Tiết Thanh Lũng, Y Diêm có chút nghi hoặc, hào khí nơi này hơi có chút quỷ dị, không chỉ có hai vị Thánh giả mà lại còn có chiếc quan tài bằng thủy tinh thần bí, người nằm trong quan tài lại có quan hệ thế nào với Chu Nguyên? Nhìn qua cảnh tượng này, thần sắc trong ánh mắt của Thương Uyên cực kỳ phức tạp.Lúc này, Chuyên Chúc đã đi tới, nói khẽ:
- Sư tôn, tiểu sư đệ dùng tình rất sâu.
Thương Uyên chậm rãi nói:
- Ta cũng không nghĩ tới có thể như vậy, lúc trước ta bị Thánh tộc đuổi sát, chỉ có thể tạm thời giao Yêu Yêu cho Chu Nguyên để tiện tránh né, chỉ có điều bình thường, nàng hẳn không phải là người có thể động tình.
- Nhưng mà cuối cùng. . . Nàng vì cứu Chu Nguyên, thậm chí mở ra phong ấn làm cho bản thân ngủ say.
Chuyên Chúc hít một tiếng, nói:
- Một chữ tình là thứ khó đoán nhất ở trên đời, cho dù đột phá đến Thánh Giả cảnh, có thể khống chế trời đất, nhưng cũng không thể khống chế tình cảm của con người.
- Sư tôn, hiện tại, ngài không sai biệt lắm cũng nên nói rõ cho tiểu sư đệ biết về những tin tức có quan hệ với nàng, để cho hắn có thể chuẩn bị trước tâm lý.
Thương Uyên yên lặng gật đầu.- Lần này thức tỉnh Yêu Yêu có lẽ trốn không được phiền toái.
Thương Uyên nhìn thoáng qua hư không, nói.Chuyên Chúc nhíu mày:
- Lúc con tới đã rất cẩn thận rồi, xóa đi rất nhiều dấu vết, chẳng lẽ còn sẽ bị phát giác hay sao?
Thương Uyên nói:
- Không nên coi thường lão gia hỏa Vạn Tổ kia, dùng năng lực của con sợ là còn không cắt đuôi được hắn. Huống chi, bên phía ủng hộ hắn lại không chỉ có một vị Thánh giả, chỉ sợ khi con còn không có khởi hành thì đã có Thánh giả bày ra hàng tỉ đại trận cảm ứng quanh Thiên Uyên Vực rồi, con rất khó triệt để tránh đi những lão hồ ly kia.
Chuyên Chúc cười cười, nói:
- Vậy xem ra lần này vẫn phải chiến một trận rồi.
Hắn ngược lại cũng không có bao nhiêu e ngại, tuy rằng hắn chỉ là sơ tấn Thánh giả, có chút chênh lệch với những Thánh giả có uy tín lâu năm như Vạn Tổ, nhưng đã đến cấp độ Thánh giả này, chênh lệch do thời gian tu luyện mang đến cũng không có khó vượt qua như vậy.Một bước Nhập Thánh thì đều là đồng đạo.Thương Uyên gật gật đầu:
- Chỉ có điều yên tâm, ta cũng đã làm một ít chuẩn bị, lần đánh cờ này đến tột cùng ai có thể chiếm được thượng phong, không đến cuối cùng ai cũng không nói rõ ràng được.
Hắn cùng với Chuyên Chúc nói chuyện, khóe mắt liếc qua đột nhiên nhìn một bóng hình xinh đẹp bước chậm đến, lúc này thần sắc trên khuôn mặt già nua lập tức cứng đờ, hắn thấp giọng nói:
- Sao con lại đưa cả nàng đến đây?
Chuyên Chúc cũng cảm ứng được Mộc Nghê tới gần, trong mắt xẹt qua ý cười xấu xa, chợt nghiêm mặt nói:
- Lần này không phải cần người đáng tin ấy ư? Trong Thiên Uyên Vực, còn ai có thể càng đáng tin hơn Nghê di đây?
Thương Uyên tức giận, trừng mắt với hắn một cái, cũng biết tiểu tử này cố ý làm mấy chuyện xấu, lúc này không dám dừng lại, vội vàng cất bước đi vào trong biển hoa, tiến đến chỗ Chu Nguyên.Mộc Nghê không vội không chậm đi đến bên cạnh Chuyên Chúc, nàng nhìn dáng đi có chút chật vật kia của Thương Uyên, ngược lại là cũng không buồn không vui, cũng không có đuổi theo mau, chỉ là thản nhiên cười nói:
- Ta ngược lại là muốn xem lão gia hỏa này có thể trốn đi nơi nào.
Dáng vẻ ưu nhã ung dung, chỉ có ở chỗ sâu trong đôi mắt có xẹt qua thần sắc tức giận, hiển nhiên coi như là cường giả Pháp Vực Cảnh cũng chung quy vẫn có tính tình của nữ nhân.Thương Uyên bước vào trong biển hoa. Liếc nhìn thân hình thanh niên đứng ở bên cạnh chiếc quan tài bằng thủy tinh kia, ông có chút trầm mặc, đi tới bên cạnh Chu Nguyên.Một già một trẻ lẳng lặng nhìn bóng hình xinh đẹp nằm trong quan tài kia.Chu Nguyên có thể cảm giác được có sức mạnh vô hình từ trong cơ thể Thương Uyên lan tràn đi ra, phong tỏa, bao phủ không gian xung quanh hai người, bất luận người nào đều không thể nhìn trộm hay nghe trộm bọn họ nói gì.- Chu Nguyên, những năm này con có lẽ cũng biết thân phận của Yêu Yêu không tầm thường đi à nha?
Thương Uyên chậm rãi nói.Chu Nguyên nhẹ nhàng gật đầu, Yêu Yêu không tầm thường, không chỉ là dung nhan tuyệt mỹ xinh đẹp đến gần như không thuộc nhân gian kia của nàng mà khí chất của nàng cũng phiêu miểu khó tìm, hơn nữa dĩ vãng chuyện khiến cho Chu Nguyên cảm thấy sợ hãi, thán phục nhất chính là Yêu Yêu tựa hồ cũng không cần tu luyện, nhưng thực lực của nàng lại thủy chung đều vững vàng vượt qua Chu Nguyên một bậc.Trên người của nàng hiển nhiên mang theo quá nhiều điều thần bí.- Bởi vì thân phận đặc thù, cho nên lần này Yêu Yêu muốn thức tỉnh cũng rất không dễ dàng, đến lúc đó tất nhiên sẽ có Thánh giả chạy đến ngăn trở, bởi vì không phải tất cả mọi người đều cam tâm tình nguyện nhìn thấy nàng thức tỉnh.
Chu Nguyên cau mày nói:
- Tại sao lại có Thánh giả không muốn Yêu Yêu thức tỉnh? Nàng đến tột cùng là có thân phận gì?
Lúc này, giọng nói của Thương Uyên trở nên xa xưa tang thương:
- Chuyện này chỉ sợ muốn liên lụy đến thật lâu trước kia rồi. Con có lẽ đã tiếp xúc qua Thánh tộc rồi, con cảm thấy bọn họ như thế nào?
- Thực lực phi thường đáng sợ.
Nhắc đến Thánh tộc, biểu cảm trên mặt của Chu Nguyên cũng trở nên ngưng trọng, hắn đáp. Mặc dù chư tộc trong Chư Thiên cũng đã liên hợp cùng một chỗ, nhưng mà sức mạnh vẫn như trước là không sánh bằng Thánh tộc, không chút khách khí mà nói, Thánh tộc đích thật là có đủ sức mạnh để diệt sạch Chư Thiên.- Nhưng những gì con nhìn thấy chỉ là một góc của Thánh tộc mà thôi.
Thương Uyên thản nhiên nói:
- Chỉ có điều những thứ này đều thực sự không phải là đáng sợ cùng tuyệt vọng nhất, sợ nhất chính là Thánh tộc có được lấy một vị. . . Thần linh, hắn được Thánh tộc tôn xưng là Thánh Thần, đó mới là chỗ dựa mạnh nhất của Thánh tộc.
- Thần linh sao? !