Ngắn ngủi không đến mười phút, ba vị Đại Nguyên Anh, một thương hai trốn.
Chu Nguyên nhìn qua thân hình chật vật của hai người kia, nhưng lại chưa đuổi theo, chỉ là mắt thấy bọn hắn trốn ra toà không gian này, bởi vì hắn biết lúc này, trận chiến đấu của ngày hôm nay mới chỉ là bắt đầu, không cần thiết lãng phí khí lực vì những con cá nhỏ này.
Khi trận chiến đấu bên này của hắn kết thúc với tốc độ để cho người ta nghẹn họng nhìn trân trối thì ở trong chiến trường nơi xa kia, ba người Triệu Lạc Phủ, Tiết Thanh Lũng, Y Diêm cùng ba vị Nguyên Anh Cảnh viên mãn đối diện bọn họ đều thất thần nhìn qua cảnh tượng này.
Trong lòng của ba người Triệu Lạc Phủ, Tiết Thanh Lũng, Y Diêm cảm thấy cực kỳ chấn động, đặc biệt là Tiết Thanh Lũng, nàng là người ngạo khí, đơn giản không giống nữ nhân. Trước đây nàng còn lo lắng chiến đấu bên phía Chu Nguyên sẽ xảy ra chuyện, cho nên còn có chút canh cánh trong lòng đối với việc hắn được tới chỗ này. Nhưng hôm nay xem ra, chung quy vẫn là tầm mắt của nàng hơi thấp một chút. Chỉ có điều chuyện này cũng không trách được nàng, bởi vì quái vật cùng loại Chu Nguyên vừa đột phá liền trực tiếp đột phá đến Đại Nguyên Anh Cảnh, sau đó số lượng nguyên khí trong Thần Phủ thậm chí còn đuổi thẳng đến cấp độ Nguyên Anh Cảnh viên mãn này quá hiếm có, tu luyện nhiều năm như vậy, nàng thật không có nhìn thấy qua.
- Vị Chu Nguyên Nguyên lão này thật sự là khó lường, xem ra về sau, nước trong Nguyên Anh Cảnh này cũng sẽ không bình tĩnh như trước nữa.
Ở bên phía đối diện ba người Triệu Lạc Phủ đồng dạng có ba vị cường địch Nguyên Anh Cảnh viên mãn. Lúc này, khi nhìn qua cảnh tượng kia, một người trong đó mở miệng cảm thán nói.
- Có thể được Đại Tôn nhìn trúng và thu làm đệ tử thân truyền, sao có thể là người bình thường cho được.
Một tên nam tử tóc dài thản nhiên nói.
- Chỉ có điều tuy rằng hắn đã đánh lùi ba người kia, nhưng kỳ thật không tính được là chuyện gì tốt, ba người này bị loại, tiếp xuống ra trận chỉ sợ cũng sẽ là chân chính Nguyên Anh Cảnh viên mãn.
- Kết giới Thương Uyên Đại Tôn kia bố trí ở bên ngoài toà không gian này hạn chế số người tiến vào nơi đây, nhưng mà Vạn Tổ Đại Tôn sao không có chuẩn bị cho được, cho nên kẻ này không chống được bao lâu. Hôm nay, trận đấu pháp này, Thiên Uyên vực tất thua không thể nghi ngờ.
Người này tên là Từ Hạo, chính là một Nguyên Anh Cảnh viên mãn trong Vạn Tổ Vực, ở trên Nguyên Anh Bảng kia, hắn xếp thứ mười hai.Hai vị Nguyên Anh Cảnh viên mãn khác ở bên cạnh hắn cũng nhẹ gật đầu, bọn hắn nhìn thoáng qua kết giới trên hư không, ở bên ngoài kết giới này có không ít thân hình thoáng hiện.
- Chỉ có điều đáng tiếc, Lã Thái huynh bị nhằm vào, nếu không thì chỉ cần hắn tiến vào nơi đây, đối phương sẽ không ai cản nổi.
Lời này Từ Hạo cũng không thèm che giấu, cho nên ba người Triệu Lạc Phủ, Tiết Thanh Lũng, Y Diêm cũng nghe thấy được, nhưng sắc mặt của bọn hắn chỉ là biến ảo một chút, mặc dù là người ngạo khí như Tiết Thanh Lũng cũng không lên tiếng phản bác, ngược lại chỉ có thể buồn bực thấp giọng chửi một câu.Chỉ vì Lã Thái mà Từ Hạo nói tới kia chính là nhân vật xếp hạng thứ ba ở trên Nguyên Anh Bảng kia, thực lực vô cùng kinh khủng, cho dù là Triệu Lạc Phủ cũng tự biết rằng mình không địch lại.Nhân vật như vậy hiển nhiên là đã bị Thương Uyên Đại Tôn tính kế, cho nên bị vây ở trong kết giới, không cách nào giáng lâm.
Bằng không, một khi hắn ra sân, bọn hắn bên này chỉ sợ thật sự là không người có thể ngăn cản.Chỉ có điều đối với chuyện sáu người bọn hắn giằng co ở bên này, Chu Nguyên ở xa xa lại cũng không để ý tới, hắn cũng không có định nhúng tay, mà là đứng ở trên một đỉnh núi, chắp tay nhìn qua bên ngoài không gian.Ở nơi đó có sức mạnh khủng bố từng lớp từng lớp va chạm, khiến cho không gian xung quanh như bị hủy diệt.Vạn Tổ Đại Tôn tại cùng Thương Uyên dù đang đấu pháp nhưng tự nhiên cũng vẫn luôn cảm ứng tình hình chiến đấu ở trong không gian kia, cho nên khi ba vị Đại Nguyên Anh kia bị Chu Nguyên đánh tan, bọn họ cũng có chỗ phát giác.- Thương Uyên, ngươi lần này đúng là đã thu được một đệ tử có tiềm lực phi phàm đó.
Vạn Tổ Đại Tôn thản nhiên nói.Thương Uyên cười một tiếng, nói:
- Tương lai nếu như Chu Nguyên thành Thánh, lão gia hỏa nhà ngươi nhìn thấy một mạch này của ta, e rằng cũng chỉ có thể tránh đi.
Vạn Tổ Đại Tôn lắc đầu, nói:
- Thành Thánh nào có dễ dàng như vậy, tuy rằng ngay cả Kim La Cổ Tôn đều từng nhận xét hắn như thế, nhưng nếu như chỉ một câu nhận xét liền có thể thành Thánh, vậy ngươi cũng đánh giá quá thấp Thánh Giả chi cảnh rồi.
Hắn nói xong rồi liếc qua kết giới khổng lồ bao trùm toàn bộ không gian kia.
- Hơn nữa, có thành Thánh được hay không thì đó cũng là chuyện sau này. Muốn nói đến tương lại, hắn trước tiên phải sống sót qua ngày hôm nay đã rồi nói sau.
Ngay khi Vạn Tổ Đại Tôn vừa dứt lời thì chỉ trong một chớp mắt kia, chỉ thấy trong kết giới khổng lồ bao phủ không gian kia đột nhiên có một tia dị động truyền ra, một tên cường giả Nguyên Anh Cảnh viên mãn bị vây ở trong đó lập tức tìm được một kẽ hở, lúc này thân hình mãnh liệt bắn ra, hóa thành vệt sáng đột phá vào trong toà không gian kia.
Người kia vừa hàng lâm thì đã lập tức bộc phát tốc độ đến cực hạn, trực tiếp phá vỡ không gian bay đi, nhắm thẳng đến ngọn núi ở chỗ trung ương nhất của toà không gian này kia, hiển nhiên là dự định trực tiếp phá hư Tổ Long Đăng.Mà ba người Triệu Lạc Phủ, Tiết Thanh Lũng, Y Diêm nhìn thấy bóng người đột phá vào không gian kia, ánh mắt cũng không nhịn được hơi đổi, bởi vì bọn hắn nhận ra được người này.
- Là Tống Hoàng!
Ba người liếc mắt nhìn nhau và đều chau mày, bởi vì người tới cũng không phải là hạng người vô danh, đồng dạng là người nổi danh trên Nguyên Anh Bảng.
Nhưng hiện tại, ba người bọn họ đều bị đối phương gắt gao cuốn lấy, mặc dù có thể chiếm chút thượng phong, thế nhưng khó mà nhanh chóng đánh lui địch được, cho nên ai còn có thể kềm chế được Tống Hoàng nổi danh trên Nguyên Anh Bảng này?
Dù sao người này cũng không phải ba vị Đại Nguyên Anh bị Chu Nguyên giải quyết lúc trước có thể so sánh.Mà trong khi bọn hắn còn đang suy nghĩ thì một dòng lũ nguyên khí dài đến vạn trượng trực tiếp xuyên qua hư không, hung hăng đánh về phía Tống Hoàng kia.Phát giác được đòn tấn công kia, Tống Hoàng cũng chỉ có thể ngừng thân hình lại, tay áo vung lên, hư không vặn vẹo, nguyên khí mênh mông nhanh chóng tạo thành một tòa tháp lớn, tháp lớn trấn xuống, dòng lũ nguyên khí kia lập tức bị trấn thành vô số điểm sáng bay đầy trời.Vào lúc này, thân hình của Tống Hoàng cũng hiển lộ ra, đó là một nam tử mặc áo bào màu trắng, sắc mặt của hắn hờ hững, hắn đưa ánh mắt nhìn qua phía bên phải của mình rồi thản nhiên nói:
- Chu Nguyên, chớ có tìm chết, những chiến tích kia của ngươi không hù dọa nổi ta đâu.
Chu Nguyên đạp lên không trung đi ra, hắn nhìn chằm chằm vào nam tử mặc áo bào màu trắng tản ra khí tức nguy hiểm ở trước mắt kia, khuôn mặt bình thản, cũng không có bởi vì đối phương chính là cường giả Nguyên Anh Cảnh viên mãn mà sợ hãi, ngược lại là thần sắc trong đôi mắt lại có chút lăng lệ lạnh lẽo.Hắn không có nói nhảm bất kỳ câu gì, chỉ là băng lãnh phun ra một chữ.
- Lăn.
Giọng nói kia như sấm rền, ầm vang vang vọng khắp không gian.