Ngón tay ngọc thon dài của Yêu Yêu liên tục bấm pháp quyết, hư không chấn động, có từng đường Nguyên văn cổ xưa đến cực điểm lăng không thành hình, sau đó lạc ấn đến phía trên cái đỉnh lô kia. Lập tức, biển dung nham ở trong đó lại càng thêm sôi sùng sục. Nhìn thấy thế, Chu Nguyên cũng cảm giác được có chút không ổn, bởi vì nhiệt độ bên trong cái đỉnh lô kia quá khủng khiếp, dù chỉ đứng bên ngoài nhưng thậm chí ngay cả người đã tu thành Thánh Lưu Ly Chi Khu như hắn đều cảm thấy bỏng rát. - Chúng ta đây là muốn làm cái gì?
Chu Nguyên cẩn thận từng li từng tí hỏi. Trong con ngươi của Yêu Yêu xẹt qua thần sắc trêu tức:
- Cậu cho rằng ta nói đặc huấn chỉ là thuận miệng nhắc tới thôi hay sao?
- Mặt khác, Thánh Long khí vận của cậu còn chưa hoàn toàn được thu hồi hay sao?
Chu Nguyên nhớ tới Võ Dao, gật gật đầu, nói:
- Vẫn còn ở chỗ Võ Dao mà chúng ta đã gặp tại đô thành của Đại Võ Vương Triều lúc trước. Ở trong Hỗn Nguyên Thiên, ta cũng đã giao thủ cùng nàng, đoạt lại phần Thánh Long khí vận của Võ Vương mà cướp được trong tay chúng ta.
- Chỉ có điều, phần Thánh Long khí vận của bản thân nàng thì ta lại còn chưa thu hồi.
Yêu Yêu mặt lộ vẻ do dự, nói:
- Vị Võ Dao kia đích thật là một mỹ nhân hiếm có, hơn nữa khí chất phi phàm, chắc là nam nhân nào cũng khó lòng xuống tay.
Nàng nói được tùy ý, nhưng Chu Nguyên lại phát giác được khí tức nguy hiểm, hắn lập tức nghiêm mặt nói:
- Nói nhảm, ta còn chưa từng thấy qua nữ tử đẹp hơn tỷ.
- Ta chưa thu hồi một phần Thánh Long khí vận kia của nàng vừa bắt đầu là vì Võ Thần Đại Tôn của Võ Thần Vực quấy nhiễu, rồi sau đó tuy rằng có cơ hội, nhưng ta đích thật là không có lựa chọn ra tay.
Chu Nguyên gãi gãi đầu, thời điểm cuối cùng ở Cổ Nguyên Thiên kia, nếu như hắn muốn ra tay thì có thể dễ dàng lấy Thánh Long khí vận ra khỏi cơ thể của Võ Dao, nhưng hắn vẫn không có làm như vậy. Bởi vì hắn cảm giác lúc đó mà mình lấy Thánh Long khí vận, Võ Dao hơn phân nửa là sẽ vẫn lạc. Nhưng mà ở thời điểm đó, mọi người còn vừa mới liên thủ phá địch, hắn đột nhiên ra tay có chút không thích hợp. Chỉ có điều hoàn toàn chính xác là hắn không hận Võ Dao như đối với Võ Vương, Võ Hoàng vậy. Phần Thánh Long khí vận kia hắn cũng nhất định phải thu hồi, nhưng về thời điểm thu hồi thì hắn định là kéo dài hơn một ít. Bởi vì hắn cũng cảm ứng được Võ Dao đã và đang dần dần thoát ly khỏi sự ỷ lại đối với Thánh Long khí vận, nàng lựa chọn đi lên con đường của chính mình. Cho nên, thu hồi chỉ là vấn đề thời gian. Vậy cũng có thể bán cho Võ Thần Đại Tôn một cái nhân tình, hắn tin tưởng người sau hẳn là có thể nhận ra. Sắc mặt của Yêu Yêu vẫn cực kỳ bình tĩnh. Chu Nguyên nhìn nàng rồi đột nhiên cười nói:
- Tỷ đang ghen phải không?
Vốn dĩ hắn chỉ là đang giễu cợt, nhưng không ngờ tới Yêu Yêu sau khi nghĩ nghĩ một lúc lại rất nghiêm túc gật nhẹ đầu, nói:
- Tựa hồ có một chút.
Chu Nguyên hơi há miệng, trong nội tâm cảm thấy có chút không thể tưởng tượng nổi, đồng thời lại có chút vui mừng, cười hắc hắc. Yêu Yêu tiếp tục loay hoay khắc Nguyên văn vào đỉnh lô bằng dung nham kia, làm như không đếm xỉa tới nói:
- Tâm tình không tốt, ta có thể lỡ tay đó, đến lúc đó bố cục của đỉnh lô kia xuất hiện sai lầm, đốt cậu thành tro sẽ không tốt.
Chu Nguyên lập tức rùng mình một cái, vẻ mặt đau khổ nói:
- Vậy làm sao bây giờ?
Yêu Yêu ở một bên vừa khắc Nguyên văn vào đỉnh lô bằng dung nham kia vừa nghiêng đầu nói:
- Vậy thì cậu nói mấy câu dễ nghe đi, để cho tâm tình của ta tốt hơn một chút.
Chu Nguyên chớp chớp con mắt, trong nội tâm thì mừng như điên. Hắn tiến lên một bước, đứng đối diện với Yêu Yêu, nhìn thẳng vào đôi mắt thanh tịnh không linh của nàng rồi nói:
- Ánh mắt của tỷ thật là đẹp, bên trong như cất giấu sông núi hồ biển, ngôi sao, mặt trăng và mặt trời. . .
- Chỉ có điều ánh mắt của ta càng đẹp, bởi vì bên trong có hình bóng của tỷ.
Giọng nói của Chu Nguyên ép tới khàn khàn, tràn đầy từ tính, ngữ điệu cũng tràn ngập thâm tình. Chỉ trong một sát na cái kia, Chu Nguyên cảm giác chính hắn đều bị ngọt đến lợm giọng. Chỉ có điều hắn phát hiện sau khi mình nói xong, sắc mặt của Yêu Yêu vẫn bình thản như cũ, nàng lạnh nhạt nhìn thẳng vào mắt hắn tựa như là đang nói... chỉ thế thôi sao? Sự đắc ý của Chu Nguyên không khỏi hóa thành tâm thần bất định, trong nội tâm kêu rên, mỹ nhân ở trước mắt thật là quá khó hầu hạ rồi! Vì vậy, hắn chỉ có thể thở dài một hơi, bi thống nói:
- Tỷ vẫn nên đánh ta một trận thì hơn.
Nghe xong câu nói đó của Chu Nguyên, khuôn mặt bình thản của Yêu Yêu rốt cục cũng giãn ra, nàng mỉm cười nói:
- Ý kiến này hay đó.
Chu Nguyên nhận mệnh rồi, nhắm mắt lại:
- Vậy tỷ đánh đi!
Trong lòng thầm nhủ xem ra trong thời gian ngắn thì quan hệ của chúng ta thật đúng là vợ mạnh chồng yếu rồi. Nhưng mà không có sao, trước chịu đựng, chờ đợi một ngày kia xoay người làm chủ nhân! Mà khi ở trong nội tâm của Chu Nguyên đang nghĩ đến những loạn thất bát tao này, hắn cảm giác được có mùi thơm ngát đập vào mặt, lại sau đó, hắn cũng cảm giác được bên môi có chút mát lạnh, tựa như đụng phải Ôn Ngọc. Hắn lập tức mở to mắt, biểu cảm khiếp sợ mà cuồng hỉ nhìn qua người ngọc ở trước mắt. Chỉ có điều Yêu Yêu lại không có nhìn hắn nữa, chỉ là chuyên chú nhìn chằm chằm vào cái đỉnh lô bằng dung nham sắp sửa thành hình kia, bàn tay không ngừng kết ấn, khắc từng đường Nguyên văn cổ xưa lên trên đó. Chu Nguyên vuốt bờ môi, mở trừng hai mắt:
- Tỷ vừa rồi đã hôn trộm ta sao?
Nhưng mà Yêu Yêu cũng không thèm để ý đến hắn. Chu Nguyên cảm thấy ảo não, vì sao vừa nãy bản thân lại nhắm mắt cơ chứ? Chỉ có điều trong nội tâm lập tức cảm thấy mừng thầm, Yêu Yêu hiển nhiên là rất hài lòng đối với những lời tâm tình lúc trước đó của hắn, hết lần này tới lần khác còn muốn ngạo kiều một phen, thật sự là. . . là quá đáng yêu. Ông! Mà nhưng vào lúc này, đỉnh lô bằng dung nham kia đột nhiên chấn động, từng làn sóng nhiệt nóng bỏng, cuồng bạo không ngừng khuếch tán, dẫn tới nguyên khí trong thiên địa cũng sôi trào lên. Yêu Yêu thở nhẹ ra một hơi, nói:
- Hiện tại, mặc dù cậu đã đột phá đến Nguyên Anh Cảnh, nhưng Nguyên thuật sở hữu hay tu luyện lại có đẳng cấp không cao, bộ Thánh Nguyên Thuật duy nhất có thể tính toán làm Thất Thải Trảm Thiên Hồ Lô do Thương Huyền bảy thuật dung hợp mà thành.
- Hiện tại, thứ cậu thiếu chính là Nguyên thuật đẳng cấp cao.
Chu Nguyên không biết mình nên nói cái gì cho phải, kỳ thật Nguyên thuật hắn sở hữu hay tu luyện cũng không tính kém, chỉ là tầm mắt của Yêu Yêu quá cao, chỉ sợ ngay cả Thánh Nguyên Thuật phổ thông cũng không nhập được vào mắt của nàng. - Thánh Nguyên Thuật đương nhiên là đồ tốt, nhưng trước đây một mực không có cơ hội tu hành, Thiên Uyên Vực ngược lại là có, chỉ có điều bởi vì chuyện ở Cổ Nguyên Thiên cho nên cũng không có thời gian.
Hắn nói. Nghe vậy, Yêu Yêu khẽ mỉm cười:
- Thánh Nguyên Thuật của Thiên Uyên Vực có lẽ không tệ, nhưng không cần phải cưỡng cầu, bản thân cậu đã mang theo bảo tàng lớn nhất, tự nhiên không cần bỏ gần tìm xa.
- Có ý tứ gì?
Chu Nguyên khẽ giật mình. Yêu Yêu đưa mắt nhìn về phía Chu Nguyên, nói:
- Ta đưa cho cậu Tổ Long Kinh, chính là công pháp đệ nhất trong thiên địa. Hiện tại, cậu đã tu luyện đến Bát phẩm Thiên Long khí, nhưng cậu lại chưa từng đào móc được ra những bộ Nguyên thuật chất chứa trong đó.
- Tổ Long Kinh?
Chu Nguyên giật mình. Hắn cũng biết là có Nguyên thuật trong Tổ Long Kinh, đồng thời còn khai phá được mấy môn. Đáng tiếc, tuy rằng uy lực của chúng cũng không tệ, nhưng lại thủy chung khó có thể đạt tới cấp độ làm át chủ bài cho hắn. - Những bộ Nguyên thuật mà cậu tìm hiểu được trước đây cũng không thể tính toán được là Nguyên thuật chân chính của Tổ Long Kinh, chỉ có thể coi là mấy bộ Nguyên thuật cấp thấp được diễn sinh ra mà thôi.
Yêu Yêu nghiêng đầu, khóe miệng nhếch lên tạo thành một nụ cười vui vẻ. - Người bình thường cho dù đã nhận được Tổ Long Kinh thì cũng không tìm hiểu được, bởi vì muốn làm chuyện kia thì cần đích thân ta ra tay.
Chu Nguyên trợn mắt há hốc mồm, chợt gian nan sờ soạng mặt một cái. Rồi hắn ngửa mặt lên trời, không có quan hệ, ta chính là ưa thích ăn bám như vậy đó!