- Hơn nữa, năng lực thôn phệ của hắn cũng không sinh ra bất cứ tác dụng gì đối với Thôn Thôn, thậm chí nếu như nó muốn, còn có thể để năng lực thôn phệ kẻ kia mất đi hiệu lực.
Chu Nguyên không nhịn được cười ra tiếng, cảnh tượng kia quả thực là quá mức buồn cười, nói như vậy thì Thôn Thôn đơn giản chính là khắc tinh trời sinh của Triệu Mục Thần. Thật không biết liệu Triệu Mục Thần có thể muốn nhìn thấy một vị lão tổ tông xuất hiện ở trước mặt như thế hay không?
- Thôn Thôn đang ở Kim Nghê tộc hay sao?
Đúng lúc này, giọng nói của Yêu Yêu đánh gãy suy nghĩ trong đầu Chu Nguyên. Chu Nguyên gật gật đầu, sau đó hắn lấy ra một quyển trục, kéo quyển trục ra, trong đó có rất nhiều tia sáng đan xen. Chỉ thấy trong đó có một bộ địa đồ to lớn mà mơ hồ thành hình, những tia sáng đan xen trên đó theo thời gian dần trôi qua mà dần tạo thành một điểm sáng nhỏ xíu ở nơi nào đó trên địa đồ.
- Chúng ta bây giờ đã ở khu vực Tây Bắc của Vạn Thú Thiên, khoảng cách tới Kim Nghê tộc cũng không xa, nếu dùng tốc độ cao nhất để đi đường thì chỉ khoảng mười ngày hẳn là có thể đến địa vực của Kim Nghê tộc.
- Vậy thì đi thôi.
Yêu Yêu không dây dưa dài dòng chút nào, tay áo vung lên, chính là có thiên địa nguyên khí vọt tới, bao khỏa hai người lại. Ngay sau đó, không gian phía trước hai người lập tức bị xé rách tạo thành một khe hở nhỏ, hai người hóa thành vệt sáng chui vào trong đó. Mười ngày sau. Ở chỗ địa vực biên giới của Kim Nghê tộc. Thân hình của Chu Nguyên cùng Yêu Yêu hiện ra. Mười ngày đi đường này ngược lại để Chu Nguyên lại lần nữa thấy được sự hung hãn cùng hỗn loạn trong Vạn Thú Thiên này. Trên đoạn đường này, hai người đã nhìn thấy không biết bao nhiêu trận chém giết, tranh đấu.
- Chúng ta đợi ở đây một lúc đi, ta đã thông tri Kim Linh Nhi rồi.
Chu Nguyên nói. Lúc trước, khi hai người tiếp cận địa vực của Kim Nghê tộc thì hắn đã bóp nát viên cốt ngọc mà Kim Linh Nhi cho hắn lúc trước khi còn ở trong Cổ Nguyên Thiên. Nàng từng nói, một khi hắn tiến vào địa vực của Kim Nghê tộc, bóp nát vật này, Kim Linh Nhi liền có thể biết được phương vị của hắn. Yêu Yêu đương nhiên không phàn đối. Hai người ngồi chơi, ước chừng một ngày sau. Ở phía chân trời nơi xa kia đột nhiên có tiếng xé gió vang lên, Chu Nguyên đưa mắt nhìn, chính là nhìn thấy có mấy vệt sáng màu vàng đang nhanh chóng bay về phương hướng này.
- Tới rồi sao?
Chu Nguyên cười một tiếng. Chỉ có điều, ở một bên, Yêu Yêu lại híp mắt và thản nhiên nói:
- Tới là tới, nhưng kẻ lại đến không thiện.
Nghe thấy câu nói này của Yêu Yêu, lông mày của Chu Nguyên lập tức nhăn lại. Mà cũng chính là ở trong chớp mắt này, mấy vệt sáng màu vàng kia đã bay tới, xuất hiện ở trên bầu trời phía trước. Chu Nguyên đưa mắt nhìn qua và phát hiện người cầm đầu kia cũng không phải là Kim Linh Nhi. Lần này, người cầm đầu là một nữ tử dáng người đặc biệt hỏa bạo, dung nhan xinh đẹp, nhưng lúc này nàng lại đứng ở trên cao nhìn xuống Chu Nguyên ở phía dưới, thần sắc trong ánh mắt có chút cổ quái. Mấy giây sau, nàng mới chậm rãi nói:
- Ngươi chính là Chu Nguyên hay sao?
- Mời trở về đi, Kim Nghê tộc ta cũng không hoan nghênh ngươi.
Chu Nguyên hờ hững nhìn qua nàng, nói:
- Ngươi là ai? Kim Linh Nhi đâu?
Thái độ này của Chu Nguyên làm cho lông mày nữ tử kia dựng thẳng, chắc hẳn ngày bình thường nàng ta cũng là người ngang ngược, ánh mắt của nàng phát lạnh:
- Ta nói, Kim Nghê tộc không chào đón ngươi, nếu như ngươi lại không rời đi thì cũng đừng trách ta không khách khí!
Chu Nguyên thấy thế, khuôn mặt không dậy nổi gợn sóng, rồi trong một cái chớp mắt tiếp theo, hắn bước ra một bước. Oanh! Nguyên khí cường hãn đến kinh người như bão táp bộc phát ra, toàn bộ trời đất giống như là đang hơi rung chuyển, cảm giác áp bách kinh người giống như thủy triều tràn ngập. Cùng lúc đó, giọng nói băng lãnh kia của Chu Nguyên cũng vang lên.
- Không khách khí với ta sao? Ngươi là cái thá gì.
Ngay khi Chu Nguyên vừa dứt lời thì chỉ trong nháy mắt, nguyên khí hóa thành một bàn tay lớn, bên ngoài ẩn ẩn có vảy rồng hiển hiện, bàn tay lớn này vừa thành hình đã không chút lưu tình hung hăng đập xuống nữ tử kia.
Oanh! Bàn tay lớn bằng nguyên khí dù chưa rơi xuống nhưng phía trên hư không đã hiện ra dấu hiệu vặn vẹo, có vết rách không gian như ẩn như hiện. Mà mặt đất ở phía dưới cũng không ngừng sụp đổ. Nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt của nữ tử xinh đẹp kia cũng không nhịn được mà lập tức biến đổi, nàng kinh hãi bởi vì Chu Nguyên quả thật là hung ác, không ra tay thì thôi, vừa ra tay đã là đòn sát thủ. Chẳng lẽ gia hỏa này không nhớ được rằng nơi này là địa bàn của Kim Nghê tộc bọn họ hay sao? Lại còn dám chủ động ra tay với nàng?! Kẻ điên cuồng như vậy! - Làm càn!
Gương mặt của nữ tử xinh đẹp có chút tái nhợt, một tiếng quát chói tai vang lên:
- Bắt hắn lại!
Ở sau lưng nữ tử xinh đẹp, có bốn bóng người khôi ngô, chắc là cường giả trong Kim Nghê tộc. Nghe được tiếng quát của nữ tử xinh đẹp, bọn họ cũng ra tay không chút do dự. Bốn người bọn họ đều là cường giả Nguyên Anh Cảnh, chỉ có điều lúc này trên khuôn mặt của cả bốn người lại không có nửa phần kiêu ngạo, ngược lại là hiện lên thần sắc cực kỳ ngưng trọng. Bởi vì bọn họ có thể cảm giác được bên trong bàn tay lớn bằng nguyên khí đang đập xuống kia của Chu Nguyên ẩn chứa sức mạnh cường hãn đến mức nào.
Số lượng tinh thể nguyên khí của gia hỏa này tương đương đáng sợ! Rống! Bốn người gầm lên một tiếng, sau một khắc, thân thể của bọn họ bành trướng và nhanh chóng biến thành bốn con cự thú màu vàng có thân hình ước chừng khoảng trăm trượng, cự thú hình như sư hổ, tản ra khí thế hung ác ngập trời, cái đuôi màu vàng thật dài vung vẩy khiến cho ngay cả hư không đều bị đánh nứt. Bốn vị cường giả Kim Nghê tộc này vừa ra tay thì đã hiện ra bản thể, có thể thấy được bọn họ kiêng kị Chu Nguyên như thế nào. Bốn con cự thú ngửa mặt lên trời thét dài, trong miệng lớn có ánh sáng màu vàng hội tụ lại rồi tựa như là một dòng lũ phóng ào ra, ở những nơi mà dòng lũ đi qua, hư không nứt toác.
Nhưng mà hết thảy mọi chuyện đều không có tác dụng quá lớn, khi bàn tay lớn bằng nguyên khí kia đập xuống, dòng lũ màu vàng kia cũng lập tức sụp đổ, mà bốn con cự thú màu vàng cũng gào thét một tiếng thê thảm rồi thân thể cao lớn từ trên trời giáng xuống, đập nát mất ngọn núi ở phía dưới. Bốn vị cường giả Kim Nghê tộc này nhiều nhất cũng chỉ là Đại Nguyên Anh Cảnh, thực lực như vậy thì làm sao có thể đỡ nổi đòn công kích của Chu Nguyên lúc này. Trên bầu trời, nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt của nữ tử xinh đẹp kia không khỏi trở nên cực kỳ khó coi, chỉ có điều nàng cũng chưa hề tỏ ra e ngại, ngược lại còn tức giận nói:
- Chu Nguyên, ngươi muốn chết hay sao? Dám động thủ ở trong địa bàn của Kim Nghê tộc ta?!
- Ngươi cho rằng nơi này là Thiên Uyên Vực của ngươi hay sao?!
Nàng cảm thấy có chút khó tin bởi vì, nàng cũng không nghĩ tới Chu Nguyên cuồng vọng như vậy, mặc kệ trước kia ở Hỗn Nguyên Thiên thanh danh củahắn vang dội cỡ nào, nhưng nơi này là Vạn Thú Thiên, là địa bàn của Kim Nghê tộc mà! Trực tiếp động thủ ở chỗ này chẳng phải là đánh thẳng vào mặt củaKim Nghê tộc bọn họ hay sao? Hơn nữa, tại sao gia hỏa này lại mạnh như vậy?!