Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1381 - Chương 1380: Bộ Tộc Nghiệt Thú (1)

Chưa xác định
Chương 1380: Bộ tộc Nghiệt thú (1)

- Long Linh Động Thiên, chính là do một sợi tàn hồn của Tổ Long biến thành, trong đó tự thành trời đất, mà điều huyền diệu nhất chính là hiệu quả rèn luyện thân thể của thiên địa nguyên khí trong Long Linh Động Thiên cực kỳ tốt, nói theo một ý nghĩa nào đó thì đó xem như là thánh địa tu luyện mà vô số chủng tộc Nguyên thú tha thiết ước mơ.

- Mà trong Long Linh Động Thiên có một vật cực kỳ nổi danh, đó chính là Tổ Hồn Quả, quả này chính là do Tổ Long tàn hồn cùng nguyên khí trong Long Linh Động Thiên thai nghén mà sinh, nếu như luyện hóa được thì có thể làm lớn mạnh thần hồn.

- Chỉ có điều đây vẫn chỉ là việc nhỏ, ở chỗ sâu trong Long Linh Động Thiên, tồn tại một tòa Tổ Hồn sơn, núi này có linh, thần bí khó lường, mà trên Tổ Hồn sơn có mở chiến đài cổ lão, chiến đài có đẳng cấp phân chia. Nếu như có thể chiếm cứ chiến đài tầng cao nhất kia đồng thời hoàn thành thủ lôi, như vậy thì sẽ có được quà tặng của Tổ Hồn sơn, đó chính là cơ duyên lớn nhất trong Long Linh Động Thiên.

Ở trên một ngọn núi lớn sâu trong tổ địa của Kim Nghê tộc, có một lầu trúc u tĩnh đứng sừng sững, mà hiện tại, trên thảm cỏ xanh thanh thúy tươi tốt ở trước lầu trúc, Yêu Yêu đang dùng lời nhỏ nhẹ để giảng giải những chuyện cần chú ý trong Long Linh Động Thiên. Mà ở trước mặt nàng, Chu Nguyên cùng Thôn Thôn đều nghiêm túc ngồi xếp bằng, giống như hai học sinh ngoan ngoãn.

Chỉ có điều Thôn Thôn đã sớm biết được những tin tức này, cho nên nàng chủ yếu là nói cho Chu Nguyên nghe. Nói đến chỗ này, ánh mắt của Yêu Yêu nhìn về phía Thôn Thôn rồi nói:

- Mà thứ Thôn Thôn cần có chính là món quà tặng đến từ Tổ Hồn sơn này. Nếu như có thể thu hoạch được, nó hẳn là có thể tiến thêm một bước, đột phá đến bát phẩm, thậm chí rút ngắn thời gian trùng kích cửu phẩm.

Nghe vậy, Chu Nguyên không nhịn được mà tặc lưỡi.

Bát phẩm đó nha, đây chính là tồn tại tương đương với Pháp Vực Cảnh rồi, mà cửu phẩm lại càng không cần phải nói, đó là Thánh Giả Cảnh.

- Chỉ có điều làm lâu như vậy, ta cứ nghĩ rằng Tiên Thiên Thánh Thú hẳn là trực tiếp đột phá đến bát phẩm nữa chứ, kết quả hiện tại tu vi vẫn chỉ là thất phẩm, không hơn ta được nhiều lắm.

Chu Nguyên nhìn về phía bên cạnh Thôn Thôn, giễu cợt nói. Nghe được lời trào phúng này của Chu Nguyên, Thôn Thôn lập tức nhe răng trợn mắt đứng lên. Yêu Yêu lại nói:

- Tiên Thiên Thánh Thú không có khả năng tính toán theo lẽ thường, thực lực của cậu là do cậu từng bước một hấp thu thiên địa nguyên khí tu luyện từ nhỏ yếu sau đó lớn mạnh bản thân, nhưng sức mạnh của Tiên Thiên Thánh Thú không đến từ bên ngoài mà đến từ huyết mạch của bản thân, nguồn sức mạnh kia cũng không phải là dựa vào thiên địa nguyên khí, mà là dựa vào bản thân.

- Cho nên Thôn Thôn cũng không phải cần khổ tu tích lũy tháng ngày mà là cần tìm chìa khoá mở ra huyết mạch, một khi chìa khoá tới tay thì thậm chí có khi chính là một bước thành thánh.

Chu Nguyên há to miệng, có chút hậm hực, quả nhiên, những cái gọi là Tiên Thiên Thánh Thú này chính là biến thái, một bước thành thánh, chuyện này ở trong mắt những người tu luyện như hắn đơn giản chính là chuyện thần thoại. Thôn Thôn thấy thế, lập tức duỗi móng vuốt ra chỉ vào Chu Nguyên phát ra tiếng cười giễu cợt. Chu Nguyên cười một tiếng, sau đó tiến lên ngồi xuống Yêu Yêu bên cạnh, cầm bàn tay nhỏ tinh tế kiều nộn kia của nàng rồi quay mặt nhìn về phía Thôn Thôn. Thấy thế, khóe miệng của Thôn Thôn khẽ nhếch lên, nó móc ra một phiến đá, trực tiếp viết hai cái chữ to đáp lại:

- Sắc phôi!

Sau đó lại viết:

- Ô ô, lão đại không cần để ý đến hắn!

Phía sau lại còn có vẽ biểu lộ Thôn Thôn đang chảy nước mắt. Nhìn thấy một người một thú này hồ nháo, Yêu Yêu cũng có vừa tức giận vừa buồn cười, chỉ có điều càng nhiều vẫn là cảm giác ấm áp nhàn nhạt nổi lên trong lòng kia. Đối với vạn vật trên thế gian này, nàng từ đầu đến cuối đều mang theo một loại tâm thái xa cách, duy chỉ có ở trước mặt hai tên này, nàng mới có thể cảm giác được một loại cảm xúc mang theo ấm áp chảy xuôi trong tim. Cho nên nàng cũng lười để ý tới một người một thú này, chỉ là tùy ý để Chu Nguyên nắm chặt một bàn tay, sau đó cái tay còn lại lấy ra hồ lô ngọc, ưu nhã nhấp một ngụm. Keng! Chỉ có điều, vào lúc này, trong trời đất này đột nhiên có một tiếng chuông vang lên, sau đó vọng khắp trong tổ địa của Kim Nghê tộc này. Sau khi nghe thấy tiếng chuông này, Chu Nguyên cũng hơi kinh hãi.

- Đã xảy ra chuyện gì sao?

Mà ngay khi Chu Nguyên còn đang kinh hãi và nghi hoặc thì hư không nơi đây có chút ba động, có một giọng nói truyền đến.

- Yêu Yêu các hạ, Chu Nguyên tiểu hữu, Tổ Thao các hạ, xin mời ba vị đến Nghị Sự Các một lần.

Nghe vậy, ánh mắt của Chu Nguyên lập tức lóe lên, giọng nói này chính là của vị Kim Dương Hoàng tộc trưởng kia. Hắn quay đầu nhìn về phía Yêu Yêu, người sau thu hồi hồ lô ngọc, nói khẽ:

- Chúng ta đi qua xem một chút.

Bây giờ bọn họ đều làm khách ở Kim Nghê tộc, chung quy là vẫn phải cho chủ nhân này mấy phần mặt mũi. Yêu Yêu nói dứt lời, tay áo vung lên, cuốn hai người một thú bay lên, không gian trước mặt vặn vẹo rồi nhanh chóng nuốt hết cả ba. Chu Nguyên chỉ cảm thấy cảnh tượng trước mắt hơi chớp động, lúc lại lần nữa ngưng thần thì đã thấy mìng ở trong một đại điện rộng rãi, mà lúc này, trong đại điện có chút ồn ào, bóng người đông đảo, hiển nhiên không ít cường giả của Kim Nghê tộc đều đã hội tụ ở đây. Ở chỗ trung tâm của Nghị Sự Các là Kim Dương Hoàng với khuôn mặt lộ vẻ ngưng trọng. Nhìn thấy Yêu Yêu và Chu Nguyên xuất hiện, ông cũng gật gật đầu với bọn họ. Yêu Yêu tùy tiện tìm một chỗ ngồi xuống, Chu Nguyên cũng Thôn Thôn nằm trên đầu cũng theo sát bên cạnh. Bọn họ đến, không thể nghi ngờ là hấp dẫn không ít ánh mắt.

Dù sao, trong những ngày này, tên Chu Nguyên cũng coi là nhấc lên gợn sóng không nhỏ ở trong Kim Nghê tộc. Đương nhiên, chuyện càng làm cho rất nhiều người cảm thấy hiếu kỳ hơn vẫn là thân phận của Yêu Yêu. Dù sao mặc cho ai đều cảm thụ được, tộc trưởng của nhà mình khách khí đối với cô gái xinh đẹp đến mức làm cho người ta cảm thấy kinh diễm này. Sau khi Yêu Yêu, Chu Nguyên trình diện, ánh mắt của Kim Dương Hoàng nhanh chóng nhìn chung quanh và toàn trường lập tức hoàn toàn yên tĩnh.

Vào lúc này, sắc mặt của Kim Dương Hoàng có chút trầm ngưng, ông chậm rãi mở miệng:

- Lần này triệu tập mọi người đến đây, đích thật là bởi vì có một việc đại sự xảy ra.

Trong lòng tất cả mọi người đều co lại, chuyện gì mà thậm chí ngay cả Kim Dương Hoàng đều nói là đại sự?

- Trước đây mấy vị Thánh Giả của Vạn Thú Thiên ta đã nhận ra không gian ba động dị dạng. Cuối cùng thông qua thẩm tra, chúng ta phát hiện vị trí của Long Linh Động Thiên đã bị Thánh tộc khóa chặt.

Kim Dương Hoàng mới mở miệng chính là thả xuống một quả lựu đạn, làm cho tất cả mọi người trợn mắt há hốc mồm.

Bình Luận (0)
Comment