Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1383 - Chương 1382: Kim Kình Thiên

Chưa xác định
Chương 1382: Kim Kình Thiên

Long Linh Động Thiên kia cũng có hạn chế đối với thực lực, cho nên chỉ có tồn tại tu vi dưới Pháp Vực Cảnh có thể vào, mà bây giờ tiến vào bên trong đều là tồn tại Nguyên Anh Cảnh đỉnh phong giống như Kim Lam. Mà theo như lời Kim Dương Hoàng tộc trưởng chẳng lẽ phía dưới Pháp Vực Cảnh còn có tồn tại càng mạnh hơn sao? Đương nhiên là có.Ánh mắt của Chu Nguyên lấp lóe, bởi vì hắn cũng biết được ở giữa Pháp Vực Cảnh cùng Nguyên Anh Cảnh vẫn tồn tại một cái cấp bậc kỳ lạ, loại cấp bậc kia được xưng là Ngụy Pháp Vực.

Năm đó tại Thương Huyền Tông, hai vị Phong chủ Liễu Liên Y, Linh Quân đều thuộc về cấp độ này. Mà ở trong Chư Thiên, phàm là người đột phá đến cấp độ này, có được Ngụy Pháp Vực, như vậy thì theo thời gian dần trôi qua được Ngụy Pháp Vực tẩm bổ, bọn họ dần thoát ly cấp độ Nguyên Anh Cảnh nhưng lại chưa đột phá được Pháp Vực Cảnh, cho nên cường giả Nguyên Anh Cảnh có được Ngụy Pháp Vực cũng được xưng là Tiểu Pháp Vực Cảnh. Loại tồn tại này sẽ không được coi là Nguyên Anh Cảnh, ngay cả ở trong Hỗn Nguyên Thiên cũng vậy, giống như là phía trên Nguyên Anh Bảng kia, kỳ thật cũng không có tính cường giả cấp độ này nhập trong đó. Khi Chu Nguyên còn đang suy nghĩ những chuyện này, Kim Dương Hoàng cong ngón búng ra, hư không trong đại điện bị xé nứt ra, sau một khắc chính là có một vị nam tử trung niên đi ra.

Nam tử trung niên kia mặt không biểu tình, thân thể khôi ngô, tóc vàng lóe sáng chói mắt, tựa như một con sư tử cường tráng, khí thế cường hãn mà áp bách lòng người. Khi hắn xuất hiện nơi này thì không ít tộc nhân của Kim Nghê tộc đều kinh ngạc hô lên.

- Kim Kình Thiên trưởng lão?

- Ông ấy không phải là vẫn đang bế quan, tìm kiếm lĩnh ngộ Pháp Vực Cảnh hay sao? Vậy mà cũng bị triệu đi ra?

- ...

Chu Nguyên cũng ngưng thần nhìn về phía nam tử trung niên kia, người sau chỉ là lẳng lặng đứng sững ở nơi đó, nhưng lại tản ra một cảm giác áp bách cực mạnh, loại áp bách kia làm cho hắn cũng không nhịn được mà hơi tập trung.

Hơn nữa, từ trong cơ thể của người sau, hắn phát giác được một loại ba động nguy hiểm mà quen thuộc. Nếu như đoán không lầm thì hẳn đó chính là Ngụy Pháp Vực. Kỳ thật nếu nói loại cường giả Tiểu Pháp Vực Cảnh này mạnh hơn Nguyên Anh Cảnh viên mãn quá nhiều cũng không nhất định, bởi vì thuần túy từ số lượng tinh thể nguyên khí thì hai bên chỉ sợ chênh lệch không tính quá lớn, nhưng phiền phức chính là Ngụy Pháp Vực kia tồn tại. Nó sẽ làm cho lực chiến đấu của những cường giả Tiểu Pháp Vực Cảnh này tăng vọt đến một cấp độ mới.

Mà cũng bởi vì ở trong cơ thể của những cường giả này đã có Ngụy Pháp Vực cho nên tác dụng của hạt giống Pháp Vực đối với bọn họ đã là tương đối nhỏ. Có lẽ đây cũng chính là nguyên nhân vì sao mà dĩ vãng trong Long Linh Động Thiên cơ bản đều không có xuất hiện loại cường giả ở tầng thứ này tiến vào đi.

- Lần này, Kim Kình Thiên trưởng lão cũng sẽ tiến vào Long Linh Động Thiên, ông ấy sẽ cùng một đội với Kim Lam.

Lời vừa nói, ngược lại là khiến cho ánh mắt của không ít người khi nhìn về phía vị trí Kim Lam đang đứng kia có thêm thần sắc hâm mộ. Trong Long Linh Động Thiên, hai người một đội hợp tác với nhau, bản thân Kim Lam đã là nhân vật đứng đầu trong hàng ngũ Nguyên Anh Cảnh viên mãn, bây giờ lại có thêm cường giả như Kim Kình Thiên hiệp trợ, vậy thật đúng là như hổ thêm cánh. Trước đây ai cũng nghĩ rằng đã không còn tiểu tổ làm đồng bạn, đội của Kim Lam sẽ gặp không ít khó khăn, nhưng ai có thể nghĩ đến phong hồi lộ chuyển, trong tộc lại là an bài một vị Ngụy Pháp Vực chen vào. Lần này, nói theo một ý nghĩa nào đó, đội của Kim Lam tựa hồ còn muốn mạnh hơn đội của tiểu tổ và Chu Nguyên kia.

Dù sao tiểu tổ tuy rằng là Tiên Thiên Thánh Thú, nhưng chung quy còn không tính là triệt để thành thục. Bây giờ, thực lực của tiểu tổ hẳn cũng chỉ là tương đương với Nguyên Anh Cảnh viên mãn, nếu như chiến đấu cùng Ngụy Pháp Vực có lẽ phần thắng khó liệu. Ở trong ánh mắt soi mói của mọi người, trên gương mặt của Kim Nhã ngồi ở bên cạnh Kim Lam kia cũng có nụ cười vui vẻ hiện lên. Mà Kim Lam cũng lộ ra biểu cảm vui mừng, đứng dậy ôm quyền hành lễ với Kim Kình Thiên, dù sao bàn về bối phận thì Kim Kình Thiên vốn cao hơn hắn một bối, hơn nữa Kim Kình Thiên đến đích thật là có thể giúp hắn rất nhiều.

- Nghe nói lúc trước, trong khi luận bàn, ngươi bại bởi một người ngoại tộc?

Kim Kình Thiên nhìn Kim Lam một chút rồi lại thản nhiên nói. Sắc mặt của Kim Lam có chút xấu hổ, nhưng cuối cùng hắn vẫn nhẹ gật đầu. Kim Kình Thiên xem như là trưởng bối của hắn, hơn nữa cũng thuộc một mạch này của bọn họ, bây giờ muốn giáo huấn hắn, hắn cũng chỉ có thể chịu đựng. Chỉ có điều Kim Kình Thiên cũng không nhiều lời cái gì, chỉ là ngồi ở một bên, nhìn không chớp mắt, lạnh nhạt lên tiếng:

- Một lần thất thủ mà thôi. Yên tâm đi! Nếu ta đã tới, vậy thì sẽ không để cho những hạng người trộm gian dùng mánh lới kia kiếm tiện nghi, nếu như có cơ hội thì ta sẽ giúp ngươi đòi lại.

Kim Lam cười khổ nói:

- Tộc thúc, thật ra là chính ta đạp hố.

Kim Kình Thiên khoát tay áo, lại là lười nhác nghe hắn nhiều lời, nhắm mắt dưỡng thần. Kim Lam thấy thế, chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu.

- Tên kia, tựa hồ có địch ý với ta.

Mặc dù ngồi ở cách xa nhưng Chu Nguyên lại vẫn có thể cảm nhận được địch ý đến từ Kim Kình Thiên kia, lúc này bất đắc dĩ cười một tiếng. Chỉ có điều hắn cũng không quá để ý, chỉ là cường giả Tiểu Pháp Vực Cảnh mà thôi, nghe tựa hồ có chút dọa người nhưng nói cho cùng thì kỳ thật vẫn như cũ là Nguyên Anh Cảnh. Hơn nữa, Pháp Vực thứ này hiếm có lắm sao?

Đối phương có, chẳng lẽ hắn lại không! Thiên Tru Thánh Văn kia của hắn chẳng phải cũng có thể hóa thành Pháp Vực hay sao?

Mặc dù ta đây không thể so sánh được với Pháp Vực chính thức, nhưng các ngươi chẳng lẽ là so được hay sao? Hàng giả đối đầu với hàng giả mà thôi! Thật muốn so sánh chuẩn xác thì còn phải chạm qua mới biết được! Đương nhiên, hắn cũng không thể phủ nhận, bởi vì Thánh tộc kia đột nhiên vô cớ thò một chân vào, trình độ coi trọng của các tộc trong Vạn Thú Thiên này đối với lần tiến vào Long Linh Động Thiên này tuyết đối đã tăng lên mấy cái cấp bậc, những cường giả Tiểu Pháp Vực Cảnh này gia nhập, không thể nghi ngờ cũng sẽ để trận tranh đấu trong Long Linh Động Thiên này trở thành một lần cạnh tranh mạnh nhất và kịch liệt nhất từ trước tới nay.

- Sao ta có cảm giác mình đi tới chỗ nào đều sẽ có phiền phức xuất hiện nhỉ?

Chu Nguyên cảm thán một tiếng. Nguyên bản chỉ cần đi vào Long Linh Động Thiên lấy cơ duyên là xong, nhưng sao Thánh tộc lại làm ra những chuyện phá hoại như vậy. Khi Chu Nguyên còn đang cảm thán ở trong lòng, Kim Dương Hoàng kia đã phân phó mọi việc xong xuôi, sau đó ông gật đầu ra hiệu với Yêu Yêu đang ngồi bên này về sau rồi giải tán hội nghị.

Tộc nhân của Kim Nghê tộc lục tục đi ra, nhưng vẫn như cũ là có rất nhiều tiếng bàn luận xôn xao đang không ngừng truyền vang, hiển nhiên chuyện bộ tộc Nghiệt thú kia có thể tiến vào Long Linh Động Thiên vẫn là tạo thành chấn động to lớn đối với rất nhiều người. Mà dùng đầu gối để suy nghĩ, Chu Nguyên cũng có thể biết được bây giờ chỉ sợ trong thế lực khắp nơi trong Vạn Thú Thiên này đều cũng nhấc lên chấn động như vậy. ... Thời gian sau đó, Chu Nguyên rõ ràng cảm thấy bầu không khí trong Kim Nghê tộc trở nên căng thẳng hơn rất nhiều, tất cả chủ đề được bàn luận trong tộc cơ hồ đều trốn không thoát khỏi liên quan đến bộ tộc Nghiệt thú kia. Mà từ những tin tức có được, chính như hắn sở liệu, tin tức bộ tộc Nghiệt thú đã nhanh chóng khuếch tán ra đến khắp toàn bộ Vạn Thú Thiên, chấn động nó đưa tới kia có thể nói là trời long đất lở.

Chu Nguyên chung quy lại vẫn là khinh thường loại chán ghét cùng cừu hận phát ra từ sâu trong huyết mạch này của Nghiệt thú và Nguyên thú kia. Có lẽ kể từ khi bộ tộc Nghiệt thú đản sinh ra từ trong máu thịt cùng hài cốt tiên tổ của các tộc Nguyên thú thì hai bên đã hoàn toán xác định rằng sẽ đứng ở hai phe phái đối lập tuyệt đối. Mà ở dưới loại bầu không khí mưa gió sắp đến này thời gian cũng lặng yên trôi qua. Long Linh Động Thiên cuối cùng là muốn mở ra.

Bình Luận (0)
Comment