Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Dịch: TTTV
---------------------
Thân hình của Chu Nguyên xuất hiện ở bên cạnh Ngải Đoàn Tử, mà lúc này những cường giả Ngụy Pháp Vực khác của Vạn Thú Thiên cũng thoát chiến chạy tới.
Đến trình độ này, tranh đoạt chiến đài cho tuyển thủ hạt giống đã không có ý nghĩa gì quá lớn nữa rồi.
Mục đích thực sự của đối phương đã hiển lộ.
Tòa Chiến Đài Chí Tôn dĩ vãng chưa từng nghe qua kia mới là chỗ đối phương muốn tranh đoạt.
- Này! Số lượng tinh thể nguyên khí tên kia đã đạt đến mức 300 tỷ, đó hoàn toàn là gian lận. Đây đã là sức mạnh đạt tới cấp độ Pháp Vực Cảnh, không phải nói Long Linh Động Thiên này chỉ có thể cho Nguyên Anh Cảnh tiến vào hay sao?
Chu Nguyên không nhịn được hỏi.
Những cường giả khác của Vạn Thú Thiên đưa mắt nhìn nhau, cũng không biết trả lời như thế nào.
Ngải Đoàn Tử nhẹ nhàng lắc đầu, nói:
- Mặc dù hoàn toàn chính xác là để cho người ta khó có thể tin, nhưng cảnh giới của người nọ e rằng vẫn chỉ là Ngụy Pháp Vực Cảnh.
- Ngụy Pháp Vực có số lượng tinh thể nguyên khí là 300 tỷ, chuyện này không ai có thể làm được.
Vị cường giả Ngụy Pháp Vực tên là Trang Tiểu Minh của Cổ Kình tộc kia cười khổ nói.
- Là hắn mượn khí hung sát của Tổ Hồn Sơn quán đỉnh, cưỡng ép tăng số lượng tinh thể nguyên khí lên tới 300 tỷ, mà cũng không phải là sức mạnh của bản thân hắn.
Ngải Đoàn Tử nói.
- Gia hỏa này chỉ sợ còn có chút cổ quái. Bình thường, Ngụy Pháp Vực căn bản không chịu được loại trình độ khí hung sát này.
Chu Nguyên chậm rãi nói.
Những người khác cũng hơi nhíu lông mày và nhẹ nhàng gật đầu. Hoàn toàn chính xác là như thế, bọn họ cũng đều là cường giả Ngụy Pháp Vực, nhưng bọn họ minh bạch, nếu để cho bọn họ đến tiếp nhận loại khí hung sát cấp bậc kia quán đỉnh thì cho dù thân thể của bộ tộc Nguyên thú bọn họ có mạnh mẽ thì cũng tất nhiên sẽ đánh mất thần trí, trở thành hung thú chỉ biết giết chóc, nhưng nhìn trước mắt, Xi Hiên kia hiển nhiên vẫn còn duy trì thần trí của bản thân.
Nhưng biết những chuyện này cũng không có tác dụng gì, bởi vì cục diện hiện tại đã dồn Vạn Thú Thiên bọn họ đến một cái hoàn cảnh lúng túng.
- Thánh Giả của Vạn Thú Thiên hẳn là cũng đã nhận ra tình huống nơi đây rồi chứ? Vì sao bọn họ không xuất thủ?
Chu Nguyên hỏi.
Lúc trước hắn cũng cảm nhận được ánh mắt của Thánh Giả đang nhìn chăm chú, hiển nhiên Thánh Giả của Vạn Thú Thiên đều đang ở đây.
Ngải Đoàn Tử than nhẹ một tiếng, nói:
- Long Linh Động Thiên không thể thừa nhận Thánh Giả giáng lâm. Dĩ vãng, cũng là nhất định phải chuyển toàn bộ sinh linh củaLong Linh Động Thiên ra ngoài mới có thể tiến hành kiểm tra đo lường. Nếu không Thánh Giả phủ xuống thì sẽ khiến Long Linh Động Thiên chấn động, đồng thời hủy diệt toàn bộ sinh linh khác trong toà không gian này.
Chu Nguyên ngẩn người, nguyên lai Thánh Giả giáng lâm phiền phức như vậy, nhưng bây giờ muốn bọn họ rút lui, chỉ sợ thời gian cũng không kịp.
Chu Nguyên trầm mặc mấy giây rồi chậm rãi nói:
- Các vị, nói câu không dễ nghe thì cục diện bây giờ đã không khống chế được. Tên kia có chuẩn bị nên mới có thể thúc đẩy số lượng tinh thể nguyên khí tăng lên tới 300 tỷ. Còn chúng ta ... ngay cả tư cách leo lên Chiến Đài Chí Tôn đều không có, coi như miễn cưỡng đi lên... thì cũng chỉ là chịu chết mà thôi.
Chu Nguyên vẫn tự biết rõ, nếu như số lượng tinh thể nguyên khí cuả đối phương là 150 tỷ vậy thì còn có thể đấu nhưng mà 300 tỷ .... căn bản không có cách nào chơi!
Cho dù là dùng mệnh đi lấp, đều chưa chắc có thể lấp đầy.
Cho nên theo hắn, hiện tại cách làm lý trí chính là toàn bộ đội ngũ lập tức rút lui.
Những cường giả đỉnh cao khác của Vạn Thú Thiên cũng trầm mặc lại, mặc dù lời Chu Nguyên nói khó nghe nhưng lại cực kỳ chân thực...
- Chúng ta không có khả năng lui lại!
Ngải Đoàn Tử hít sâu một hơi, nói:
- Chúng ta cùng bộ tộc Nghiệt thú có mối hận cũ quá sâu, nếu như Tổ Hồn Sơn ở trong tay của chúng ta mất đi, chúng ta sẽ trở thành sỉ nhục của chủng tộc Nguyên thú!
Cường giả của các tộc khác cũng dùng sức gật đầu, ánh mắt kiên quyết.
Chu Nguyên có chút đau đầu, cảm giác cừu hận của bộ tộc Nguyên thú này đối với bộ tộc Nghiệt thú đơn giản còn muốn mãnh liệt hơn với Thánh tộc.
- Vậy nếu không làm sao bây giờ? Chúng ta căn bản là không thể đi lên Chiến Đài Chí Tôn này.
Chu Nguyên bất đắc dĩ nói.
Tất cả mọi người lại lần nữa trầm mặc xuống.
Đối mặt với loại chênh lệch này, bọn họ cũng cảm giác được sự bất lực, nhưng bọn họ lại không thể nhượng bộ, có thể thấy được nội tâm xoắn xuýt như thế nào.
Đơn giản để cho người ta tuyệt vọng.
Mà những cường giả thất phẩm đỉnh cao của các tộc này đều như vậy, huống chi lúc này những người trong đội ngũ khác, trên mặt của tất cả mọi người đều tràn ngập biểu cảm kinh hoàng cùng luống cuống.
Mấy người Khương Hồng Anh, Mông Sùng, Kim Lam kia cũng đều ngây người, thần sắc hoảng hốt.
Mà trái lại người trong đội ngũ của bộ tộc Nghiệt thú thì là bộc phát ra tiếng cười chói tai, như sấm rền quanh quẩn.
Trên đỉnh Tổ Hồn Sơn, nhìn qua cảnh tượng này, Xi Hiên đứng chắp tay, trên mặt nở nụ cười tươi.
Cảm thụ được loại bầu không khí nặng nề kia, trong lòng của Chu Nguyên cũng cảm thấy bất đắc dĩ. Cục diện hiện tại còn khó khăn hơn so lúc đối mặt Già Đồ. Tối thiểu nhất Già Đồ còn có khả năng chiến đấu, nhưng bây giờ số lượng tinh thể nguyên khí Xi Hiên kia đã tăng lên tới 300 tỷ, căn bản chính là chiến đấu không công bằng.
Mà khi mọi người còn đang trầm mặc, một thân hình đột nhiên lướt đến, chầm chậm đáp xuống trên bờ vai của Chu Nguyên.
Chính là Thôn Thôn.
Nhìn thấy Thôn Thôn bay đến, con mắt của mấy người Ngải Đoàn Tử chợt sáng lên. Bọn họ có lẽ không được, nhưng Thôn Thôn là Tiên Thiên Thánh Thú, có thể có năng lực khiêu chiến hay không?
Dường như biết được suy nghĩ trong lòng bọn họ, Thôn Thôn lập tức lắc đầu, cho dù là Tiên Thiên Thánh Thú cũng không dễ dàng đền bù chênh lệch 150 tỷ như vậy.
Thấy vậy, ánh sáng trong mắt mọi người lập tức phai nhạt xuống.
Thôn Thôn thấy thế, thở hổn hển một tiếng, sau đó móc ra phiến đá:
- Chỉ có điều ta có biện pháp.
- Tổ Thao các hạ, ngươi có biện pháp chống lại Xi Hiên kia hay sao?
Trên mặt của Ngải Đoàn Tử lộ ra biểu cảm sợ hãi lẫn vui mừng.
Thôn Thôn gật gật đầu, móng vuốt xẹt qua ở trên phiến đá, sau đó giơ lên.
Đám người vội vàng nhìn lại, chỉ thấy phía trên khắc hoạ lấy một bóng người, có điểm giống Chu Nguyên, mà bên cạnh Chu Nguyên còn khắc hình Thôn Thôn. Ở trong bức họa tiếp theo, một người một thú này tựa hồ là hỗn hợp ở cùng nhau...
Thôn Thôn di chuyển móng vuốt, khắc hoạ biến thành văn tự.
- Ta cùng Chu Nguyên có thể hợp thể, xử lý hắn!
Ánh mắt của mấy người Ngải Đoàn Tử không nhịn được trừng lớn một chút.
- Ngươi cùng Chu Nguyên hợp thể?!
- Làm sao hợp thể?
Chu Nguyên cũng trợn mắt há hốc mồm nhìn qua, hắn nhìn bộ dáng dương dương đắc ý kia của Thôn Thôn, hợp thể cùng gia hỏa này sao? Đây là cái thao tác gì?
Mà lại nghĩ như thế nào hắn cũng thấy ác tâm như vậy!
Sắc mặt của hắn không ngừng biến đổi. Sau khi trầm mặc mấy giây, hắn lập tức ôm quyền.
- Ta cự tuyệt! Cáo từ!
Ta hợp thể là lưu lại cho Yêu Yêu, sao có thể bị tên hỗn đản Thôn Thôn này chiếm tiện nghi cho được?!