Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1448 - Chương 1447: Du Thần (1)

Chưa xác định
Chương 1447: Du Thần (1)

Mà ở trong đó thì Tam Kiệt của Hỗn Nguyên Thiên chính là những người chói mắt nhất.

Thôn Phệ Chi Tử, Triệu Mục Thần.

m Dương Sư, Tô Ấu Vi.

Võ Chi Đế Cơ, Võ Dao.

Ở hai năm trước đó, na người còn chỉ là Nguyên Anh Cảnh phổ thông, nhưng mà trải qua hai năm được thế lực của mình dốc sức bồi dưỡng, bọn họ đều thể hiện ra thiên phú cùng tiềm lực để thế nhân khiếp sợ, thậm chí còn được phép tiến vào Quy Khư Thần Điện, để các vị Thánh Giả đích thân chỉ điểm.

Có được cơ duyên như thế cho nên không có gì quá bất ngờ, hai năm sau, chiến lực của bọn họ đều tăng vọt.

Thậm chí Nguyên Anh của cả ba người đều đã vượt qua cấp độ chín tấc!

Đồng thời ở trong tay của bọn họ có chiến tích giết qua Ngụy Pháp Vực Thánh tộc!

Tốc độ tiến bộ, thực lực cùng chiến tích như thế có thể nói là khiến cho vô số người chấn động.

Tất cả mọi người đều minh bạch, Nguyên Anh cao chín tấc đại biểu cho tiềm lực mạnh mẽ cỡ nào. Hơn nữa, sau khi đạt đến cấp độ chín tấc, mỗi một điểm tăng lên cũng có thể gọi là thuận theo thiên địa, người thường căn bản là không có cách tưởng tượng cùng chạm đến.

Có người khẳng định ba người sợ là đã có tư chất thành Thánh Giả!

Cho nên dù ở trong hai năm thiên kiêu xuất hiện lớp lớp, yêu nghiệt mọc lan tràn này, ba người này đều tính được là những thiên tài chói mắt nhất.

Mà nhắc đến ba vị này, tự nhiên sẽ có người nhớ lại người đã từng lưu lại danh vọng không nhỏ trong Chư Thiên ở hai năm trước kia... Thiên Uyên Vực, Chu Nguyên.

Chỉ có điều, Chu Nguyên đã mai danh ẩn tích suốt hai năm, lại thêm trong hai năm này thế gian biến ảo thay đổi khôn lường, rất nhiều thiên kiêu không ngừng hoành không xuất hiện, trong lúc nhất thời tên tuổi của Chu Nguyên đã ít được đề cập đến, thậm chí còn có người cảm thán, vị thiên kiêu Nguyên Anh Cảnh đã từng là ngôi sao sáng nhất trong Chư Thiên này chung quy vẫn là ảm đạm xuống, bị những con sóng trùng điệp ở phía sau kia thay thế.

Chỉ có điều những câu cảm thán này cũng chỉ tồn tại một lát rồi lại đi thoáng qua.

Bây giờ, không khí trong Chư Thiên đã cực kỳ khẩn trương, mọi người cũng không có tâm tình đi suy nghĩ về một người đã mất tích nhiều năm, những thiên kiêu vì Chư Thiên mà chém giết ở trong Hư Không chiến trường kia mới càng có thể khiến cho người ta phải cảm thấy nể phục và bàn luận.

Thế là theo thời gian dần trôi qua, tên của Chu Nguyên cũng đã dần dần ảm đạm.

...

Mà cũng chính là vào lúc này, ở chỗ sâu trong Long Linh Động Thiên đồng dạng đã bị phong bế hai năm kia có biến cố xảy ra.

Tổ Hồn Sơn lẳng lặng đứng sừng sững ở trên đại địa đột nhiên khẽ chấn động, vị trí chân núi có một chỗ vết rách hiển hiện. Ngay sau đó, một tiếng gầm trầm thấp vang lên, có một cái chân từ bên trong đạp đi ra, lập tức đá núi đá bị đạp bắn ra.

Trong bụi mù cùng đá vụn, một người trẻ tuổi mang theo một chú chó con, thân hình đầy bụi đất từ trong đó chậm rãi đi ra.

- Cuối cùng là lại thấy ánh mặt trời...

Ở dưới chân Tổ Hồn Sơn, thanh niên đầy bụi đất kia ngẩng đầu, hít một hơi thật sâu, không khí mát mẻ tràn vào lồng ngực, sau đó hắn thở dài một tiếng.

Ở bên chân hắn, chú cún đen tròn kia cũng gật đầu tràn đầy đồng cảm.

Một người và một thú này tự nhiên chính là Chu Nguyên cùng Thôn Thôn bị Yêu Yêu ném vào trong Tổ Hồn Sơn để tôi luyện vào hai năm trước.

Mà trải qua lần tôi luyện đặc thù trong khoảng thời gian hai năm kia, cho dù chỉ nhìn khí chất bề ngoài thì cũng có thể thấy được một người và một thú có biến hóa cực lớn.

Khuôn mặt của Chu Nguyên vẫn tuấn lãng như cũ, trên mặt vẫn là nụ cười thường trực, chỉ có điều khí chất của hắn giống như là trở nên ôn nhuận hơn rất nhiều, loại cảm giác nhuệ khí bừng bừng phấn chấn trong dĩ vãng kia cũng đều tán đi, cảm giác này tựa như là bảo kiếm đã được cho vào vỏ, sự sặc bén được thu lại hết.

Bây giờ, tai mắt của hắn đã trở nên cực kỳ minh mẫn, còn nếu như cẩn thận chăm chú nhìn chằm chằm vào thì lại có thể phát hiện ánh mắt của hắn rất thâm thúy, khiến cho người ta có cảm giác khó có thể kềm chế, giống như là ngay cả tâm thần đều sẽ bị hút vào, rất thần dị.

Ở dưới chân hắn, Thôn Thôn cũng có sự biến đổi cực lớn, Thánh Thú chi uy khiếp người trong dĩ vãng kia giống như là đã hoàn toàn biến mất, nếu như nhìn sơ qua thì nó thật sự là trông giống như một con thú nhỏ phổ thông, ngoại trừ sự đáng yêu thì không còn gì khác.

Nhưng chỉ những người cực kỳ nhạy cảm, mới có thể mơ hồ cảm giác được, phía dưới bộ dáng khả ái kia đến tột cùng là ẩn giấu sức mạnh kinh khủng cỡ nào.

- Thôn Thôn, trên con đường diễn kịch mua vui đáng xấu hổ này, ngươi đang càng chạy càng xa. Ngươi có thể nhớ kỹ thân phận của Tiên Thiên Thánh Thú mình hay không?

Chu Nguyên cúi đầu nhìn Thôn Thôn đang chớp chớp đôi mắt to tròn, sau đó mặt không thay đổi nói.

Hắn làm sao không biết dụng tâm hiểm ác của tên tiểu hỗn đản này, đơn giản chính là muốn lấy giả ngây thơ để làm nũng Yêu Yêu.

Đơn giản chính là một kẻ tâm cơ thâm trầm.

Đối mặt với lời mỉa mai của Chu Nguyên, Thôn Thôn lại chỉ là lộ ra thần sắc khinh thường, sau đó nó vỗ móng vuốt xuống mặt đất, lập tức có tia sáng màu đen lan tràn ra, chỉ trong vòng mấy giây ngắn ngủi, chính là tạo thành một tòa Pháp Vực màu đen to lớn.

Pháp Vực bao phủ Chu Nguyên, sức mạnh thôn phệ hóa thành vòng xoáy ở khắp mọi nơi kia làm cho ánh mắt của người sau có chút ngưng tụ.

- Đây là... Thôn Phệ Pháp Vực hay sao?

- Ngươi đã tiến vào bát phẩm ư?

Chu Nguyên có chút kinh ngạc nói.

Thôn Thôn đắc ý cười, truyền đến ý niệm:

- Chu Nguyên, ngươi tên ngu ngốc này được cơ duyên lớn như vậy, lại còn không có đột phá đến Pháp Vực Cảnh ư?

Không sai, ở trong cảm giác của Thôn Thôn, tu vi bây giờ của Chu Nguyên vẫn như cũ chỉ là Nguyên Anh Cảnh.

Chỉ có điều, mặc dù vẫn là Nguyên Anh Cảnh nhưng chẳng biết tại sao, ngay cả hôm nay tu vi đã tiến vào bát phẩm Thôn Thôn đều cảm giác được Chu Nguyên có chút nguy hiểm.

Trong Pháp Vực màu đen, vòng xoáy thôn phệ lưu chuyển ở quanh người Chu Nguyên, không ngừng thôn phệ nguyên khí của người sau.

Chu Nguyên tự nhiên cũng phát hiện được tình huống này, lúc này mỉm cười:

- Hoàn toàn chính xác là còn kém một chút xíu nữa mới có thể tiến vào Pháp Vực Cảnh, chỉ có điều...

Hắn nhẹ nhàng vung tay áo lên, màn đêm đáng bao phủ quanh thân đột nhiên đang nhanh chóng rút đi, chung quanh hắn tựa như là tạo thành một cái vòng tròn mắt thường nhìn không thấy. Ở trong phạm vi của cái vòng này, thậm chí ngay cả Thôn Phệ Pháp Vực của Thôn Thôn đều không thể xâm nhập trong đó, cảm giác kia tựa hồ là bị một luồng sức mạnh vô hình mà cường đại ngăn cách.

Chu Nguyên duỗi ngón tay ra, nhẹ nhàng điểm một cái.

Ngay lập tức, không gian này vỡ nát, vô số mảnh vỡ không gian lấp lóe lao đến, bị một luồng sức mạnh vô hình này bao trùm liền hóa thành những cái gai nhọn dài lít nha lít nhít bao phủ bốn phía xung quanh Thôn Thôn, không góc chết khóa chặt thân thể của nó.

Vào lúc này, trong đôi mắt thú của Thôn Thôn rốt cục có biểu cảm ngạc nhiên nổi lên, nó đột nhiên há to mồm, tia sáng màu đen tụ lại, vòng xoáy thôn phệ thành hình, nhanh chóng nuốt những mảnh vỡ không gian kia vào ở trong cơ thể của nó. Tiếp theo nó lắc đầu và nhanh chóng thu Thôn Phệ Pháp Vực kia vào.

- Sức mạnh thần hồn ư?

Nó phát ra ý niệm kinh ngạc.

- Chu Nguyên, thần hồn của ngươi đã đột phá đến Du Thần Cảnh rồi hay sao?!

Du Thần Cảnh đó là cảnh giới của thần hồn, dựa theo so sánh thì là đã tương đương với Pháp Vực Cảnh!

Thôn Thôn có chút kinh ngạc, nó làm sao đều không có nghĩ đến, tu vi nguyên khí của bản thân Chu Nguyên còn không có đột phá đến Pháp Vực Cảnh, nhưng thần hồn của hắn lại là có một lần tăng vọt khiến cho người ta chấn động, siêu việt tu vi nguyên khí, tiến vào Du Thần Cảnh trước!

Cũng chỉ có sức mạnh thần hồn cấp độ Du Thần Cảnh mới có thể ngăn cách Pháp Vực ảnh hưởng!

Chu Nguyên gật gật đầu, đối với chuyện này hắn cũng có chút bất đắc dĩ:

- Đúng vậy, mặc dù ngay cả bản thân ta cũng không nghĩ tới.

Bình Luận (0)
Comment