Từ Bắc Diễn trịnh trọng nói với Yêu Yêu:
- Cho nên ta hi vọng Thần Nữ đại nhân có thể suy nghĩ thêm một chút.
Ngữ khí trong lời nói của hắn vô cùng khẩn thiết lại lộ ra khí độ cực giai, khiến cho không ít người đều âm thầm gật đầu. Từ Bắc Diễn này không hổ là thiên chi kiêu tử do ba vị Thánh Giả dạy dỗ.
Sau đó, mọi người không nhịn được mà đưa ánh mắt nhìn về phía Chu Nguyên. Tuy rằng người sau đã hiển lộ thần hồn đạt tới cảnh giới Du Thần Cảnh, nhưng loại hành vi mới đến đã đá người cũ ra rồi chen chân vào này thật sự là khiến cho người ta có chút không thích.
Đương nhiên, trong đầu bọn họ đã tự động quên lãng việc này là do Yêu Yêu nhấc lên. Ở trong lòng của bọn họ, Thần Nữ đại nhân vất vả luyện chế Tổ Long Đan cho bọn họ đơn giản chính là người hoàn mỹ, không có khuyết điểm. Mà hết lần này tới lần khác Chu Nguyên này vừa đến thì đã mê hoặc Thần Nữ đại nhân của bọn họ, dẫn đến nàng đưa ra quyết định sai lầm, thật sự là đáng hận, chán ghét!
Lục Liễu Thánh Giả cũng thản nhiên nói:
- Thương Uyên Đại Tôn, Từ Bắc Diễn đã hiệp trợ Thần Nữ luyện đan hai năm, không có công lao cũng có khổ lao chứ? Cứ tùy tiện tìm cái lý do để thay người đinhư thế có thể là quá làm loạn hay không?
- Việc này nếu như ngươi không cho lão phu một cái công đạo, ta sẽ đi thông tri hai vị sư tôn khác kia của Bắc Diễn. Mặc dù tư lịch cùng thực lực của chúng ta đều không bằng ngươi, nhưng nghĩ đến ở trong Quy Khư Thần Điện, nói chuyện cũng hầu như sẽ có người nghe.
Thương Uyên nhíu mày, vừa muốn nói chuyện, Yêu Yêu lại mở miệng trước:
- Từ Bắc Diễn ở chỗ này hiệp trợ luyện đan nhưng cũng được trả thù lao bằng Tổ Long Đan, hơn nữa thù lao còn không thấp, cho nên hắn cũng không phải là đang hỗ trợ không công. Mà những công đoạn quan trọng nhất trong quá trình luyện chế Tổ Long Đan đều là ta phụ trách, ta muốn thay thế ai cũng có thể.
- Nếu như ngươi cảm thấy có ý kiến, về sau quá trình luyện chế Tổ Long Đan liền giao cho ngươi, thế nào?
Nghe được lời nói của Yêu Yêu, mặt mo của Lục Liễu Thánh Giả lập tức tái đi. Hiẹn tại, người nào không biết muốn luyện chế Tổ Long Đan thì chỉ có thể dựa vào Yêu Yêu, cho dù là ba vị Cổ Tôn đến đều không làm được, cho nên hắn càng không thể nào.
- Thần Nữ các hạ, lời này...
Lục Liễu không nhịn được, trầm giọng nói:
- Rõ ràng là có chút cưỡng từ đoạt lý.
Yêu Yêu nhìn Lục Liễu một chút rồi thu hồi ánh mắt, nói:
- Ta sẽ không nói lần thứ hai nữa. Ta nói qua, có Chu Nguyên hiệp trợ, hiệu suất luyện chế Tổ Long Đan mới đạt đến mức hoàn mỹ, các ngươi không tin đó là chuyện của các ngươi, ta không hứng thú phải giải thích nhiều cho các ngươi.
- Nếu như các ngươi lại còn nói nhiều nữa thì tự đi mà luyện chế, ta không làm nữa.
Vừa dứt lời, nàng lập tức quay đầu, cất bước đi vào trong đại điện luyện đan.
Chung quanh thì là hoàn toàn yên tĩnh, tất cả mọi người đều bị lời nói lạnh lẽo, đầy bá khí kia của Yêu Yêu làm cho kinh hãi, đặc biệt là rất nhiều cường giả Nguyên Anh, Pháp Vực Cảnh ở chung quanh đều đưa mắt nhìn nhau, trong lúc nhất thời có chút lo sợ không yên. Nếu như thành Chư Thiên này không còn sản xuất Tổ Long Đan, vậy chỗ này cũng đã mất đi ý nghĩa.
Lục Liễu cũng không nghĩ tới Yêu Yêu thẳng thừng cùng không tuân quy củ như vậy, hắn há to miệng, trong lúc nhất thời vậy mà không còn dám nói chuyện.
Mà ba vị Thánh Giả khác ở bên cạnh thì là trừng mắt nhìn Lục Liễu một cái. Lão gia hỏa này, thật coi Yêu Yêu là người thường hay sao? Phải biết ở trong cơ thể của vị này có thần tính tồn tại, tình cách vốn là lạnh nhạt, ngươi còn dám khiêu khích chất vấn nàng. Một khi nàng thật sự bị chọc giận, mặc kệ không làm nữa, ngươi gánh nổi trách nhiệm này hay sao?
Đối mặt với cái nhìn hằm hằm của ba người kia, Lục Liễu cũng có chút xấu hổ, chỉ có thể hậm hực không nói.
Lúc này hắn mới giật mình minh bạch, tất cả quy củ trên thế gian này chỉ hữu dụng đối với những người khác, thậm chí cả những Thánh Giả như bọn họ cũng hữu dụng, nhưng đối với vị Thần Linh Đệ Tam ở trước mắt này lại không có ích lợi gì.
Ba vị Thánh Giả khác liếc nhìn nhau, sau đó đồng thời nhìn về phía Thương Uyên Đại Tôn, ánh mắt ra hiệu hỏi xem người sau có thể điều hòa một chút hay không.
Thấy thế, Thương Uyên Đại Tôn chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu, cảm giác được lòng mình có chút chua xót. Nếu như lúc trước, lời ông nói có lẽ còn có chút tác dụng, nhưng sau khi thần tính trong người Yêu Yêu khôi phục, người sau chưa chắc sẽ lại nghe ông.
Thế là ông chỉ có thể đưa mắt nhìn về phía Chu Nguyên. Bây giờ, ở nơi này, e rằng cũng chỉ có lời hắn nói là còn có thể ảnh hưởng đến quyết định của Yêu Yêu.
Nhìn thấy ánh mắt ra hiệu của Thương Uyên, Chu Nguyên cũng khẽ thở dài một cái ở trong lòng. Hắn đương nhiên biết hành động này Yêu Yêu cố nhiên là thống khoái, nhưng cũng sẽ khiến cho mọi người nghị luận. Có lẽ bản thân Yêu Yêu căn bản sẽ không để ý đến những lời nghị luận này, nhưng hắn lại không muốn để nàng trở thành trung tâm của loại nghị luận này.
Thế là hắn bước nhanh về phía trước. Và ở trong con mắt đang trợn to kinh ngạc của rất nhiều người, hắn đưa tay tóm lấy, bàn tay nhỏ của Yêu Yêu để nàng phải dừng lại.
Sau đó hắn quay đầu, cười nói với mọi người:
- Các vị, lần luyện chế Tổ Long Đan sau, hoan nghênh mọi người đến đây quan sát. Đến lúc đó, nếu như bởi vì ta mà ảnh hưởng xác xuất thành công không bằng dĩ vãng thì ta sẽ từ chức, nhượng lại vị trí này cho người tài năng hơn.
Nói xong, cảm thấy là mình không cần phải nói thêm nhiều lời nữa, Chu Nguyên lập tức kéo tay Yêu Yêu, đi vào bên trong đại điện luyện đan, cửa điện chậm rãi khép lại, cản trở tất cả ánh mắt.
Ở bên ngoài đại điện, tất cả mọi người đưa mắt nhìn nhau, cuối cùng chỉ có thể cười khổ một tiếng rồi nhanh chóng tản đi.
Chỉ có Từ Bắc Diễn kia đứng ở trước cửa đại điện, lúc này hắn đã không che giấu biểu cảm tức giận cùng không cam lòng trên khuôn mặt tuấn mỹ của mình nữa. Lúc trước, cảnh tượng Chu Nguyên giữ chặt bàn tay nhỏ của Yêu Yêu giống như đao nhọn đâm sâu vào trong lòng của hắn.
Lục Liễu nhìn đệ tử đắc ý này một chút rồi nói:
- Trên đời nơi nào không cỏ thơm, hơn nữa vị này mặc dù ưu tú, nhưng lại chưa hẳn thích hợp với con, tới cuối cùng, e rằng không chỉ hại người mà còn hại cả mình.
Từ Bắc Diễn nhìn chằm chằm vào cửa điện đã khép lại, sau khi trầm mặc nửa ngày mới chậm rãi nói:
- Con sẽ không bỏ qua.
- Bất kỳ phương diện nào con đều ưu tú hơn Chu Nguyên kia, không có đạo lý sẽ bị hắn đánh bại. Hắn chỉ là tới trước một bước mà thôi.
Chợt hắn thi lễ với Lục Liễu một cái rồi vung tay áo quay người rời đi.
Chờ đến ngày luyện chế Tổ Long Đan, hắn tất nhiên sẽ tới xem một chút.
Hắn ngược lại là muốn biết một kẻ vừa mới đột phá đến Du Thần Cảnh như Chu Nguyên kia đến tột cùng có tư cách gì mà dám khẳng định sẽ làm được tốt hơn hắn?
Cửa điện đóng chặt, ngăn cách sự huyên náo ở phía ngoài, bầu không khí trong này lập tức trở nên yên tĩnh.
Yêu Yêu ôm Thôn Thôn, tùy ý ngồi xuống ở trên bậc thang phía trước, ngón tay ngọc tinh tế, thon dài giày xéo đầu lông xù của Thôn Thôn, lại kéo lỗ tai kia thành các loại hình dạng. Biểu cảm trên dung nhan tuyệt mỹ thanh lãnh kia của nàng vẫn như cũ là không có thay đổi, nhưng là người quen thuộc với nàng cho nên Chu Nguyên có thể cảm giác được tâm tình của nàng tựa hồ có chút không tốt.
Chu Nguyên đi đến bên cạnh Yêu Yêu rồi ngồi xuống, giữ chặt một bàn tay nhỏ của nàng, đặt ở trong lòng bàn tay của mình, hắn cũng không nói chuyện, an tĩnh bồi bạn.
Yêu Yêu hơi nghiêng người, tựa đầu ở trên bờ vai của Chu Nguyên. Sau một hồi khá lâu, nàng mới nói khẽ:
- Hai năm này, khi chàng cùng Thôn Thôn đều không ở đây, ta cảm giác mình càng ngày càng không giống người, tâm cảnh tựa hồ cũng trở nên cực kỳ lạnh nhạt ...
- Chàng biết không... Hiện tại, cho dù là đối với Hắc gia gia, ta cũng bắt đầu trở nên lãnh đạm. Ta rõ ràng cũng không muốn như thế, nhưng khi đối mặt với ông ấy thì cuối cùng luôn sẽ sinh ra cảm giác đạm mạc xa cách.
- Chỉ khi trông thấy chàng cùng Thôn Thôn, ta mới có thể xuất hiện một chút cảm xúc, khiến cho ta cảm thấy mình vẫn còn là một người, mà không phải là Thần Linh cao cao tai thượng, lạnh nhạt nhìn xuống chúng sinh kia.