Mỗi tháng được cung cấp bốn viên Tổ Long Đan, thu nhập này kỳ thật tuyệt đối đủ khiến cho rất nhiều cường giả Pháp Vực Cảnh đều thèm muốn đến mức đỏ mắt không gì sánh được. Nhưng đối với Chu Nguyên, số lượng này vẫn như cũ là không đủ, bởi vì Nguyên Anh của hắn đã cao đến chín tấc bảy, cái này tựa như động không đáy vậy, thật sự là khó mà lấp đầy.
Huống chi, Yêu Yêu còn yêu cầu hắn phải đột phá cực hạn nữa.
Chỉ là nghĩ đến yêu cầu này thôi thì Chu Nguyên cũng cảm thấy đau đầu, chuyện này hoàn toàn là bức ép người ta mà.
...
Thành Chư Thiên, khu vực phía Tây.
Một tòa đại điện nguy nga đứng sừng sững, không ngừng có cường giả Nguyên Anh Cảnh, Pháp Vực Cảnh hoặc đi một mình, hoặc tạo thành đoàn đội đi qua đi lại, khiến cho nơi đây cực kỳ náo nhiệt.
Đây là Tầm Bảo Điện, xem như nơi cường giả Nguyên Anh Cảnh, Pháp Vực Cảnh thích tụ tập nhất trong thành Chư Thiên.
Một khi có Thánh Giả suy tính ra tọa độ không gian có tàn hồn của Tổ Long tồn tại thì bọn họ sẽ tuyên bố ra chỗ này, sau đó tiếp xuống chính là đội ngũ các phương chen chúc tiến đến thăm dò.
Mà lúc này, Tô Ấu Vi đang đứng ở trước một bàn tiếp đón, tiện tay tiếp nhận sách ngọc đề cử, phía trên ghi lại mấy khu vực vừa được suy tính ra gần đây. Chỉ có điều, ai để ý đều có thể nhìn ra được, nàng có chút không quan tâm.
Trạng thái này đã kéo dài suốt một tháng qua.
Kể từ ngày đó, sau khi Chu Nguyên nói thẳng ra quan hệ giữa bản thân cùng Yêu Yêu, cảm xúc của Tô Ấu Vi chính là có chút sa sút. Trong khoảng thời gian này, ngay cả việc tiếp nhiệm vụ ra ngoài đều ít đi rất nhiều, khiến cho Võ Dao cùng Triệu Mục Thần chỉ có thể liên thủ ra ngoài thăm dò.
Chỉ có điều Tô Ấu Vi chung quy vẫn là thiên kiêu, hiểu được không nên để loại tâm tình này ảnh hưởng đến chính mình, cho nên mới cố gắng chỉnh lý tốt cảm xúc, dự định trước tiên đơn độc xác nhận một cái nhiệm vụ thăm dò, đợi đến khi cảm xúc triệt để ổn định thì mới kết đội lại với Triệu Mục Thần cùng Võ Dao.
- Liền cái này đi.
Nàng tùy ý lựa chọn một chỗ mới suy tính rồi nói với người thị nữ ở trước mắt.
Thị nữ vội vàng đáp ứng, sau đó đưa qua một mảnh đồng, phía trên đó ẩn ẩn có không gian ba động tản ra, chính là tọa độ không gian cố định được khắc trên đó.
Tô Ấu Vi nói một tiếng cám ơn, sau đó tiếp nhận mảnh đồng rồi quay người rời đi.
Đứng ở ngoài điện, Tô Ấu Vi ngẩng đầu lên, để gương mặt xinh đẹp, thanh lệ, ôn nhu đón lấy những tia sáng ngoài trời, nàng hít sâu một hơi, hai tay nắm chặt, làm động tác cổ vũ sĩ khí cho mình:
- Tô Ấu Vi hãy tỉnh lại đi. Để đi đến một bước này, ngươi cũng đã trải qua rất nhiều khó khăn, từ lúc nào lại trở nên đa sầu đa cảm như thế chứ?
Sau lời tự động viên này, nàng chính là đón ánh nắng, nhanh chóng sải bước rời đi.
Chỉ có điều, lúc rời đi, nàng cũng không có phát hiện được, trên một lầu các tại phụ cận kia có ánh mắt tập trung vào bóng người của nàng.
- Nàng chọn khu vực này sao?
Trên ban công lúc này là một thanh niên có bộ dáng tuấn mỹ, xuất trần, ánh mắt trông về phía xa, đó chính là Từ Bắc Diễn. Chỉ thấy hắn cười nhạt hỏi.
Trong bóng tối ở sau lưng hắn, có người đáp:
- Chính như công tử sở liệu.
Từ Bắc Diễn gật gật đầu, ánh mắt của hắn có chút lạnh lùng. Chu Nguyên chiếm vị trí của hắn, lại thân cận cùng Thần Nữ như vậy.
Hắn nuốt không trôi cơn tức này. Chỉ có điều hiện tại, ở trong thành Chư Thiên, Chu Nguyên đã trở thành một nhân vật có danh tiếng, chạm tay có thể bỏng, hơn nữa tên kia trốn ở thành Chư Thiên cũng không đi ra, thực sự khiến cho người ta không có cơ hội hoàn mỹ gì để ra tay.
Chỉ có điều Chu Nguyên không động được, bằng hữu của hắn lại có thể động.
Trong đoạn thời gian này, Từ Bắc Diễn đã sớm điều tra rõ ràng lai lịch của ba người Tô Ấu Vi, Võ Dao, Triệu Mục Thần. Trong ba người, chỉ có Tô Ấu Vi là người thân thiết nhất với Chu Nguyên.
- Công tử, Tô Ấu Vi này cũng có bối cảnh rất cao, vị Vực chủ của Tử Tiêu Vực kia có thực lực hoàn toàn không kém gì Thương Uyên Đại Tôn.
Người trong bóng tối nhắc nhở.
Nghe được lời nói của đối phương, Từ Bắc Diễn chỉ khẽ cười một tiếng, nói:
- Ta cũng có làm cái gì đâu? Chỉ là để nàng chọn lựa một khối khu vực rất bình thường mà thôi.
Vừa dứt lời, hắn đột nhiên trừng mắt nhìn, có chút giật mình nói:
- A, ta ngược lại thật ra quên. Trong khoảng thời gian này, ta còn phái người âm thầm truyền mấy lời đồn đại, nói Tô Ấu Vi kia là tiểu tình nhân của Chu Nguyên. Mà Chu Nguyên kia thì là sẽ tặng không ít Tổ Long Đan lấy được từ chỗ Thần Nữ đại nhân cho nàng.
Nói đến đây, khóe miệng của Từ Bắc Diễn nhếch lên tạo thành một nụ cười nhưng lại làm cho người ta cảm thấy lạnh lẽo.
- Tổ Long Đan tại thành Chư Thiên này chính là thứ làm cho người ta đỏ mắt nhất. Tuy rằng Tô Ấu Vi này có thiên phú tuyệt hảo, nhưng chung quy lại vẫn chỉ là Nguyên Anh Cảnh, bây giờ ra ngoài một mình, khó tránh khỏi sẽ khiến cho người ta mơ ước.
- Nói đến chỉ có thể trách nàng quá coi thường lòng người âm u, có ít người vì có thể tiến thêm một bước, ngay cả chuyện khi sư diệt tổ cũng dám làm, huống chi nàng chỉ là một Nguyên Anh Cảnh không thân không quen?
- Trong hai năm này, không biết bao nhiêu đội ngũ có tình cảm thâm hậu nội đấu trở mặt, hãm hại lẫn nhau chỉ vì một viên Tổ Long Đan rồi?
Từ Bắc Diễn đặt sáo ở bên miệng, lại lần nữa cười nói:
- Ta thật là không có chuyện gì quá đáng cả. Hết thảy mọi chuyện đều là nước chảy thành sông, cho nên ngay cả Tử Tiêu Đại Tôn kia muốn tra xét thì lại có thể làm thế nào?
Nói xong, hắn cảm thấy bản thân không cần phải nhiều lời nữa, có tiếng sáo du dương kia truyền ra.
Chỉ là trong lúc thổi sáo, ánh mắt của hắn lại nhìn về một phương hướng trong thành Chư Thiên, đó là chỗ biệt viện mà Yêu Yêu cùng Chu Nguyên hiện đang ở, trong ánh mắt có biểu cảm ghen ghét hiện lên.
Đúng, hắn còn quên nói, trong tin tức mới nhất mà hắn nhận được từ Lục Liễu sư tôn thì khu vực nhìn như phổ thông kia tựa hồ có một ít dị động, dị động kia ngược lại là có chút giống như Thánh tộc ẩn hiện...
Dựa theo quy củ, mức độ nguy hiểm của khu vực này hẳn là sẽ bị nâng lên, nhưng việc này bị Từ Bắc Diễn bí mật đè xuống nên chậm chạp chưa được công bố. Mà vừa vặn, ở khoảng thời gian này, Tô Ấu Vi kia lại nhận nhiệm vụ dò xét khu vực kia, cho nên hết thảy mọi chuyện đều là do ý trời.
Có lẽ là ngay cả ông trời cũng không vừa mắt Cơm Chùa Vương kia đi.