Kim La Cổ Tôn nhìn các cường giả Chư Thiên đang ồn ào ở phía dưới, thấy mặc dù trong bọn họ còn có người lộ ra vẻ khẩn trương, nhưng lại không ai có vẻ e sợ, điều này khiến cho ông không khỏi gật đầu, trong lòng có chút vui mừng. Dù rằng hai cấp độ Nguyên Anh, Pháp Vực còn chưa thể tạo thành ảnh hưởng gì đối với Thánh Giả, nhưng chính hai cấp độ này lại là lực lượng chính cho cả hai bên Chư Thiên và Thánh tộc.
Bởi vì vị Thánh Giả mới ắt được sinh ra từ trong những người này.
- Lòng người Chư Thiên ta có thể dùng! – Thương Uyên đứng bên cạnh Kim La Cổ Tôn, nói.
Kim La Cổ Tôn gật đầu, sau đó chỉ về hướng hình ảnh Thạch Long giữa không trung, tiếp tục nói:
- Trong lần tranh đoạt Thạch Long này, chúng ta chia ra tổng cộng 89 cái chiến khu.
m thanh của ông vừa dứt, chỉ thấy trên thân Thạch Long sáng lên từng quầng sáng, ắt hẳn mỗi quầng sáng đại diện cho một chiến khu.
Đừng nhìn có vẻ nhỏ bé, nhưng thực tế bản thể Thạch Long vô cùng to lớn, thế nên nếu phóng đại theo tỉ lệ thì mỗi chỗ chiến khu sẽ vô cùng to lớn bao la,
- Mỗi một cái chiến khu sẽ do một người chủ chiến khu chỉ huy, mà người phía dưới cần nghe hiệu lệnh của chủ chiến khu, dốc sức đoạt được điểm neo tổ hồn càng nhiều càng tốt. – Ánh mắt Kim La Cổ Tôn nhìn khắp xung quanh, chậm rãi nói:
- Cứ mỗi chiếm được một điểm neo tổ hồn, vậy tất cả người tham gia trong chiến khu sẽ được ban thưởng một viên Tổ Long Đan.
Vừa nghe Kim La Cổ Tôn nói vậy, tất cả Nguyên Anh, Pháp Vực ở đây đều há hốc mồm nhìn về phía ông.
Ai cũng không ngờ tới, Kim La Cổ Tôn lại có thể đưa ra phần thưởng hậu hĩnh như vậy.
Phải biết trong mỗi chiến khu, ít nhất cũng có hơn chục điểm neo tổ hồn, vậy nếu tiến triển thuận lợi, đến cuối cùng khả năng mỗi người có thể được thưởng chục viên Tổ Long Đan rồi?!
Đổi lại trong quá khứ, mọi người phải vất vả liều chết mấy tháng, mới đổi được một viên Tổ Long Đan, mà bây giờ lại có thể được thưởng nhiều như thế, quả là xa hoa.
Thế là, trải qua vài giây sững sờ, bầu không khí nơi đây lập tức sôi trào, ánh mắt cả đám Nguyên Anh, Pháp Vực đều hiện lên vẻ nhiệt liệt, nhìn chằm chằm Thạch Long, từng người chà tay, được phần thưởng hậu hĩnh kích thích chiến ý dâng trào…
Kim La Cổ Tôn thấy cảnh này không khỏi cười cười. Ông biết mọi người mong đợi nhất là cái gì, thế nên cũng không dùng lý do vì đại cục gì đó để ra lệnh, mà là lấy lợi ích thiết thực nhất ra để động viên mọi người.
Chỉ cần mọi người chịu cố gắng, vậy Chư Thiên cũng sẽ không keo kiệt ban thưởng.
- Thật sự là xa hoa! – Chu Nguyên cũng không nhịn được cảm thán. Đối mặt với khen thưởng như vậy, ngay cả hắn cũng không nhịn được tim đập thình thịch, chớ nói chi là người khác.
Si Tinh ở bên cũng gật đầu, cười nói:
- Ta càng ngày càng chờ mong rồi.
- Bây giờ ta sẽ tuyên bố danh sách chủ chiến khu, mà những người còn lại, có thể lựa chọn tự do tham gia vào dưới trướng của vị chủ chiến khu mà mình muốn, cùng chinh chiến.
Nghe thấy Kim La Cổ Tôn nói vậy, đám người không khỏi mừng rỡ, im lặng lắng nghe.
- Càn Khôn Thiên, Từ Bắc Diễn là chủ chiến khu số 1.
Nghe được cái tên này, ánh mắt Chu Nguyên không khỏi lóe lên, sau đó nhìn về một phương hướng, chỉ thấy ở nơi đó, Từ Bắc Diễn lộ ra vẻ cười tuấn mỹ, người mặc bộ trường sam đen như mực, đưa tay ôm quyền đáp lại bốn phía.
Dường như cũng phát hiện ánh mắt của Chu Nguyên, Từ Bắc Diễn cũng nở nụ cười nhàn nhạt về phía bên này.
Chu Nguyên bình tĩnh không lộ vẻ gì, mặc dù nhìn tên Từ Bắc Diễn này có vẻ ngoài thân cận hiền hòa, nhưng chẳng biết tại sao, trong nội tâm Chu Nguyên lại vô cùng đề phòng kẻ này.
- Mặc dù tên này rất dối trá, nhưng không thể phủ nhận là thực lực của hắn rất không thể chê. Không chỉ thần hồn bước vào Du Thần cảnh, mà tu vi nguyên khí đã đạt tới Pháp Vực cảnh giới thứ ba từ lâu. Nhìn khắp Chư Thiên, có thể coi thực lực này đã coi là đỉnh tiêm, chỉ dưới Thánh Giả. Đáng tiếc là đại sư huynh bước vào Thánh Cảnh sớm quá, bằng không nào đến lượt tên này nhảy ra tỏ vẻ uy phong. – Si Tinh ở bên nói khẽ.
Ngay cả người kiêu ngạo như Si Tinh cũng không thể không thừa nhận thực lực của Từ Bắc Diễn, từ đó cũng có thể thấy được năng lực kẻ này không tầm thường.
- Hỗn Nguyên Thiên, Si Tinh, là chủ chiến khu số 2.
- Vạn Thú Thiên, Khương Khiếu, là chủ chiến khu số 3.
- Hỗn Nguyên Thiên, Triệu Tiên Chuẩn, là chủ chiến khu số 4.
Nghe tới cái tên quen thuộc này, Chu Nguyên không khỏi nhìn về một phương hướng, chỉ thấy ở nơi đó, có một người cụt tay đang đứng, chính là kẻ đến từ Vạn Tổ Vực của Hỗn Nguyên Thiên – Triệu Tiên Chuẩn. Còn nhớ hồi còn ở Hỗn Nguyên Thiên, Chu Nguyên cùng kẻ này có ân oán không nhỏ, mà cánh tay cụt kia của hắn cũng là do Yêu Yêu lúc thức tỉnh chặt đứt.
Khuôn mặt Triệu Tiên Chuẩn có vẻ lạnh lùng, ánh mắt nhìn thoáng qua Chu Nguyên, sau đó lại thu hồi. Ánh mắt kia cũng không thân thiện mấy, nhưng Chu Nguyên cũng không để bụng, dù sao ân oán giữa hai bên cũng không cạn, khó có thể tiêu tan.
Nếu trong quá khứ, đối mặt với cường giả Pháp Vực đỉnh tiêm như Triệu Tiên Chuẩn, thì gần như là không có lực chống trả. Nhưng đổi lại bây giờ, mặc dù không dám nói có thể chiến thắng, nhưng nếu thật xảy ra tranh chấp, vậy Chu Nguyên tự tin bản thân vẫn có sức tự vệ.
Tiếp sau đó, từng cái tên có thanh danh vang dội trong Chư Thiên được Kim La Cổ Tôn gọi ra, những người này đều đạt tới Pháp Vực cảnh giới thứ ba, cũng là cột trụ căn bản của Chư Thiên.
Mỗi khi có một cái tên được gọi lên, thì chủ nhân của cái tên này sẽ được mọi người xung quanh chúc mừng. Bởi vì điều này đại biểu thanh danh của người này đã được Kim La Cổ Tôn chú ý, tiền đồ tương lai tươi sáng.
Chu Nguyên vừa nghe, vừa cảm thán, đồng thời cũng xét lại tự thân. Hiện giờ thần hồn của hắn là Du Thần cảnh sơ kỳ, dựa vào chiến lực thần hồn là có thể đấu ngang ngửa với Pháp Vực cảnh giới thứ nhất. Tuy nhiên, mặc dù thần hồn có nhiều diệu dụng, nhưng nếu chiến đấu chính diện, thì còn hơi kém so với Pháp Vực ngang cấp.
Mà cảnh giới nk của hắn, tuy rằng vẫn chỉ là Nguyên Anh cảnh, nhưng Nguyên Anh cao tới chín tấc bảy, đã khiến cho nội tình của hắn không kém hơn Pháp Vực cảnh giới thứ nhất, hai bên cùng cộng lại, vậy lực chiến tổng hợp của Chu Nguyên có thể sánh ngang với cường giả Pháp Vực cảnh giới thứ hai.
Nhưng nếu muốn chống lại Pháp Vực cảnh giới thứ ba… vậy sợ là có nhiều nguy hiểm.
- Vẫn còn chưa đủ… - Chu Nguyên không vừa ý lắm, lẩm bẩm.
Nếu để bên người bên ngoài biết cái tên này vẫn chỉ còn ở Nguyên Anh cảnh, đã muốn quần nhau cùng Pháp Vực cảnh giới thứ ba, sợ rằng không ai không nhịn được chửi ầm lên. Phải biết phàm là người có thể đạt tới Pháp Vực cảnh giới thứ ba, thì đều là hạt giống Thánh Giả do các thế lực dốc hết tâm huyết bồi dưỡng mà thành, có thể coi như rồng phương trong loài người. Mà Chu Nguyên, lại muốn vượt qua mấy cái cấp độ, sánh ngang cùng mấy người này, ý tưởng này có phải là ý tưởng của người hay không đây?
Mà tại lúc Chu Nguyên còn đang cảm thán, thì đột nhiên có âm thanh truyền tới, làm cho hắn không khỏi sững sờ:
- Hỗn Nguyên Thiên, Chu Nguyên, chủ chiến khu số 77.
Chu Nguyên nghe vậy, chớp chớp mắt, kinh ngạc nhìn Kim La Cổ Tôn.
Cùng lúc đó, bốn phía cũng nổi lên từng tiếng ồn ào, từng ánh mắt chất vấn nhìn về phía Chu Nguyên…
Nguyên Anh cảnh, Du Thần sơ kỳ?
Chỉ vậy mà cũng có thể trở thành chủ chiến khu? Kim La Cổ Tôn đang đùa bọn họ hay sao?