Người dịch: Nguyễn Khiêm
Vào lúc này, ngay cả hắn đều không nhịn được sinh ra lòng đố kị, dù sao chính như lời Chu Nguyên đã nói, thực lực của hắn có thể đạt đến mức độ này một phần là do ngoại lực, chính là nhờ huyết khí đến từ những cường giả Pháp Vực Cảnh đỉnh tiêm của Thánh tộc.
Tuy rằng điều này cũng thể hiện năng lực của hắn đặc biệt khác thường, bởi vì những người khác dù có lượng huyết khí này thì cũng chưa chắc có thể tiêu hóa mà biến thành thực lực như hắn được.
Nếu không có vấn đề gì, khi hắn chiến thắng, đi ra Thạch Long Bí Cảnh thì sẽ chỉ có người tung hô chứ không có người nào dám ý kiến.
Nhưng mà khi đã có loại quái vật dựa vào bản thân quật khởi như Chu Nguyên này để so sánh thì cách làm của hắn lại trở nên tầm thường.
- Người này có tiềm lực quá đáng sợ, nếu để cho hắn vượt qua được kiếp nạn này, nhất định có tư cách Nhập Thánh, phải thừa dịp trước khi hắn trưởng thành để gạt bỏ!
Nghĩ tới đây, trong mắt của Thái Hiên có ánh sáng lạnh lẽo lấp loé, sau một khắc bàn tay của hắn đột nhiên nắm chặt, lập tức có vô số tia sáng màu đỏ tươi bay đến, ngưng tụ ở trong lòng bàn tay. Khi ánh sáng màu đỏ tươi biến mất, mọi người lập tức nhìn thấy, một thanh trường mâu làm từ đồng xanh loang lổ nhiễm máu hiện ra.
Thanh trường mâu đồng xanh kia vừa xuất hiện thì đã lập lức bộc phát ra sát khí ngập trời, luồng sát khí kia cực kỳ mạnh mẽ, ngay cả Chu Nguyên đều phải khẽ nhíu mày lại.
Đó tựa hồ là một thanh Thánh Nguyên Binh!
Ông!
Mà khi hắn còn đang suy nghĩ thì Thái Hiên kia đã cầm chặt trường mâu đồng xanh và trực tiếp đâm tới.
Khi trường mâu múa lên, trong thiên địa tựa như là có biển máu mênh mông tựa như là không có điểm cuối cùng hiện lên. Biển máu kia vừa hiện lên đã tỏa ra khí tức giống như là có thể áp đảo trời cùng đất, tràn ngập tầm mắt, làm cho người ta không thể sinh ra ý phản kháng.
Chỉ có điều Chu Nguyên lại không lựa chọn né tránh, đợi đến khi trường mâu giống như xỏ xuyên qua thiên địa kia gào thét lao gần đến nới thì bàn tay của hắn cũng mới khẽ nhấc lên. Một cây bút màu đen cũ kỹ nhanh chóng hiện ra, Chu Nguyên cũng lập tức truyền nguyên khí vào, bên trên thân bút tám Nguyên văn cổ xưa sáng rực lên, hào quang mạnh mẽ là dĩ vãng chưa bao giờ chứng kiến.
Hiển nhiên là sau khi thực lực của Chu Nguyên đại tiến, hắn đã có thể triệt để bộc phát ra uy năng của Thiên Nguyên Bút rồi, chỉ có điều đáng tiếc chính là thứ chín văn trên Thiên Nguyên Bút kia ngược lại là vẫn tối tăm ảm đạm như trước.
Nhưng mà dù vậy, lúc này Chu Nguyên cầm Thiên Nguyên Bút trong tay, hắn cũng vẫn có thể cảm nhận được uy lực kinh người của Thánh Nguyên Binh.
- Vạn Kình!
Hắn vẩy mạnh Thiên Nguyên Bút, trong thiên địa lập tức có vô số tiếng kình ngâm cổ xưa vang vọng, mà Thiên Nguyên Bút tựa hồ là vào lúc này đã trở nên vô cùng trầm trọng, một đòn đánh ra khiến cho hư không không ngừng nghiền nát.
Keng!
Cây bút màu đen cũ kỹ cùng trường mâu đồng xanh chạm vào nhau, tiếng leng keng của kim loại va chạm giống như là truyền khắp toàn bộ Thạch Long Bí Cảnh. Rất nhiều cường giả Pháp Vực Cảnh đều nhíu chặt mày, bởi vì sóng âm phát ra kia quá mạnh khiến cho ngay cả bọn họ đều cảm thấy không khỏe.
Mà chỗ hai thanh Thánh Nguyên Binh va chạm, giống như là tạo thành một hố đen thật lớn, cắn nuốt hết thảy mọi thứ.
Chỉ có điều, khi tiếng va chạm còn chưa dứt, trong mắt của Thái Hiên có biểu cảm lành lạnh hiển hiện, hắn nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên, nụ cười trên mặt cũng trở nên dữ tợn:
- Ngươi thực sự cho thanh trường mâu này của ta chỉ là một thanh Thánh Nguyên Binh phổ thông hay sao?
Nghe thấy lời nói này của Thái Hiên, con ngươi của Chu Nguyên lập tức co vào. Nhưng mà còn không đợi hắn kịp phản ứng, bên trên trường mâu đồng xanh mà Thái Hiên kia cầm trong tay lập tức là có thêm một vệt sáng nhạt hiện ra, bên trong ánh sáng nhạt kia tựa như là ẩn chứa sự huyền diệu của toàn bộ thế giới.
Ánh sáng nhạt vừa hiện ra cũng nhanh chóng co rút lại, cuối cùng tạo thành một ấn ký hình hoa sen có phong cách cổ xưa.
Mà khi Chu Nguyên nhìn thấy ấn ký hình hoa sen kia, sắc mặt cuối cùng không nhịn được mà biến đổi.
Bởi vì hắn biết ấn ký hình hoa sen kia là gì?
Đó là... Liên Ấn!
trường mâu đồng xanh trong tay Thái Hiên này vậy mà đã ngưng luyện ra một ấn ký Thánh Liên? ! Đây chính là thủ đoạn mà chỉ Thánh Giả mới có thể làm được!
- Hoá Sinh Huyết Mâu cắn nuốt sạch hắn đi! Cướp sạch mọi thứ của hắn cho ta!
Thái Hiên cười to.
Hắn vừa dứt lời, trường mâu đồng xanh trong tay đột nhiên hóa thành vệt sáng màu đỏ tươi bắn thẳng ra, vệt sáng màu đỏ tươi kia nhanh chóng tạo thành từng vòng sáng màu đỏ tươi vờn quanh người Chu Nguyên, sau đó dùng các loại góc độ xoay tròn, từ xa nhìn lại giống như là đã tạo thành một cái lồng, nhốt Chu Nguyên vào trong đó.
Hơn nữa, khi những vòng sáng màu đỏ tươi chuyển động, cái lồng kia cũng nhanh chóng co rút lại. Mọi người có thể thấy rõ, khi cái lồng co rút lại thì hết thảy mọi loại vật chất, kể cả thiên địa nguyên khí ở trong đó đều dần dần biến thành hư vô.
Vàolúc này, cảm ứng được uy áp do cái lồng này tỏa ra, sắc mặt của những người trong đội ngũ bên phía Chư Thiên cũng trắng bệch. Ai cũng không ngờ, Thánh Nguyên Binh trong tay Thái Hiên này lại đã ngưng luyện ra một Liên Ấn, phải biết rằng loại Liên Ấn này, cho dù là đích thân Thánh Giả ra tay thì cũng phải cần tôi luyện nhiều năm mới có thể thúc đẩy nó sinh ra đời được!
Mặc dù là đối với Thánh Giả thì Thánh Nguyên Binh có Liên Ấn cũng cực kỳ quý giá!
Hơn nữa, bình thường thì người chưa đột phá Thánh Giả căn bản không thể thúc dục Thánh Nguyên Binh có Liên Ấn! Nhưng mà hiện tại, Thái Hiên này là như thế nào mà có thể phá vỡ quy tắc này vậy? !
Bọn họ nhìn qua Chu Nguyên đang bị nhốt ở bên trong cái lồng màu đỏ tươi kia, cảm xúc trong lòng không nhịn được mà chìm xuống dưới.
Bọn họ minh bạch, lần này, Chu Nguyên chỉ sợ gặp phiền phức rồi.
Đối thủ này khó giải quyết cùng đáng sợ vượt quá tưởng tượng của mọi người.