Mà Tiêu Thiên La cùng đám tàn binh thành Thánh Tích càng ngây ngẩn cả người. trước đây bọn hắn đã từng giao thủ với tiểu đội Thánh Ma quân này, nhưng kết quả là bị tàn sát gần như sạch sẽ, mà bây giờ, những cường giả Thiên Dương hậu kì này lại chết hết, chỉ bởi vì một cái búng tay của Chu Nguyên.
Trên hư không, gần trăm bóng người dần rơi xuống, phân bố tứ phương, đồng thời tán uy áp nguyên khí đi.
Chu Nguyên thì đi tới trước mặt đám người Tiêu Thiên La, Tiêu Thiên Huyền, cười nói:
- Tiêu thành chủ, thiếu thành chủ, nhiều năm rồi không gặp, vẫn mạnh khỏe cả chứ?
Lúc này Chu Nguyên cười cười nói nói, trở nên hiền hòa ấm áp như gió xuân, hoàn toàn không có khí thế túc sát như lúc vừa rồi.
Mặc dù như vậy, Tiêu Thiên La cũng không khỏi rụt rè, những người khác càng không dám đáp lời, cuối cùng chỉ có Tiêu Thiên Huyền cười khổ một tiếng, nói:
- Hiện giờ ta nên xưng hô ngài là đại nhân Chu Nguyên chứ?
Chu Nguyên khoát tay áo, nói:
- Ta cũng là đệ tử của Thương Huyền tông, ngươi gọi ta sư huynh là được.
Tiêu Thiên Huyền thở phào một hơi, ý cười cũng càng thêm nồng đậm, Chu Nguyên nói như vậy, tức là vẫn thừa nhận hắn là người Thương Huyền tông, như thế thì quan hệ hai bên sẽ thân cận hơn nhiều.
- Điện hạ Chu Nguyên quả không hổ là Thánh Long thiên kiêu, năm đó ta đã cảm thấy người như điện hạ sau này ắt thành tựu phi phàm, bây giờ xem ra quả không sai. – Tiêu Thiên La thấy Chu Nguyên hiền lành như vậy, cũng cười nịnh nói.
Nhưng tính ra hắn cũng nói thật, năm đó Tiêu Thiên Huyền từng có xung đột với Chu Nguyên, cuối cùng vẫn là nhờ Tiêu Thiên Huyền khuyên can, nhắc nhở hắn không cần trở thành kẻ địch với Chu Nguyên, nếu có thể kết bạn là tốt nhất, bây giờ nhìn lại, không thể không khen ngợi ánh mắt của Tiêu Thiên La rất tốt.
- Thành Thánh Tích bị hủy rồi sao? – Chu Nguyên hỏi.
Sắc mặt Tiêu Thiên La lập tức trở nên ảm đạm, có lẽ thành Thánh Tích không thể sánh được với những quái vật khổng lồ như Thương Huyền tông, nhưng dù sao nơi đây cũng là tâm huyết mà hắn gầy dựng nhiều năm, bây giờ bị Thánh Cung hủy hoại, đây quả thực là đả kích không nhỏ đối với hắn.
- Thành dù bị hủy, nhưng vẫn có thể xây dựng lại, chỉ cần lòng người không từ bỏ! – Chu Nguyên an ủi nói.
Tiêu Thiên La gật đầu, chợt nhớ ra gì đó, nói:
- Lần này điện hạ trở về, là muốn về vương triều Đại Chu?
Trong mắt Chu Nguyên hiện lên vẻ hoài niệm, nói:
- Ta đã rời nhà nhiều năm, dù sao cũng phải về nhà một chuyến, báo một tiếng bình an cho cha mẹ.
Tiêu Thiên La chần chờ một chút, nói:
- Vậy Điện hạ nên mau chóng trở về vương triều Đại Chu đi, trước đây ta từng nghe được tin tức. Lần này Thánh Cung còn điều một chi Thánh Ma quân tới đại lục Thương Mang. Những kẻ vừa rồi chỉ là một tiểu phân đội trong đó mà thôi. Mà ta suy đoán, sợ rằng mục đích của chi quân đội này là vương triều Đại Chu, có lẽ Thánh Cung cũng đã nhận được tin tức ngài trở về, nên muốn bắt lấy cha mẹ ngài để uy hiếp.
Lời này vừa dứt, chỉ thấy ý cười trên mặt Chu Nguyên dần Thánh Ấn đi, trong đôi mắt tĩnh mịch kia dần ngưng kết khí thế lạnh lẽo tột đỉnh.
Một luồng sát khí bàng bạc dần ấp ủ, dù chưa từng hiển hiện, nhưng vẫn làm người xung quanh phải biến sắc, thậm chí đám người Triệu Mục Thần cũng không khỏi rùng mình, lần đầu tiên nhìn thấy Chu Nguyên tức giận như vậy.
Hiển nhiên, tin tức của Tiêu Thiên La, làm cho sát tâm của Chu Nguyên càng thêm ngập trời…
Sát khí phát tán ra từ trong cơ thể Chu Nguyên khiến cho nhiệt độ cả vùng thiên địa này lập tức hạ xuống, thậm chí giữa rừng núi bắt đầu tràn ra từng làn sương mỏng.
Tiêu Thiên Huyền cũng bị sát khí do Chu Nguyên tỏa ra làm cho rùng mình một chút, mặc dù sát khí này không hướng về phía hắn, nhưng độ cường đại của nó đã khiến cho toàn thân Tiêu Thiên Huyền lạnh lẽo thấu xương, tâm sinh khủng bố.
- Sư huynh, không cần lo lắng. Qua nhiều năm Thương Huyền tông góp sức xây dựng, bây giờ vương thành Đại Chu đã vững như thành đồng. dù cho Thánh Cung phát một chi Thánh Ma quân tới, cũng khó có thể công phá trong thời gian ngắn. – Tiêu Thiên Huyền vội vàng trấn an.
Ánh mắt Chu Nguyên hơi hòa hoãn, luồng sát cơ nghiêm nghị kia cũng chậm rãi biến mất, nói:
- Những năm này đã xảy ra chuyện gì?
- Ha ha, điện hạ rời đi nhiều năm, đương nhiên không biết là bây giờ vương triều Đại Chu đã có thể coi như vương triều số một số hai cảu đại luc Thương Mang ta, có rất nhiều vương triều nhỏ thần phục, hàng năm tới triều bái. – Tiêu Thiên La ở bên cười nói.
- Sở dĩ vương triều Đại Chu có thành tựu này, một là bởi vì khí vận vương triều cường thịnh, hai là nhờ vào sự trông nom suốt mấy năm qua của Thương Huyền tông. Nghe nói chưởng giáo Thanh Dương của Thương Huyền tông đã sai Phong chủ Thẩm Thái Uyên của Thánh Nguyên phong, dùng lực lượng một ngọn núi, thay phiên trấn thủ vương thành Đại Chu quanh năm, chấn nhiếp bốn phương.
Chu Nguyên nghe vậy không khỏi nao nao. Năm đó hắn rời đi Thương Huyền Thiên, cũng thực sự từng thỉnh cầu chưởng giáo Thanh Dương trông nom phụ vương mẫu hậu giúp mình, dù sao hắn đắc tội với Thánh Cung, mà với thực lực của Thánh Cung, chỉ cần không từ thủ đoạn, liền có thể hủy diệt một cái vương triều nho nhỏ.
Chỉ là hắn không ngờ tới, chưởng giáo Thanh Dương lại coi trọng việc này như thế, gần như là phái toàn bộ lực lượng của Thánh Nguyên phong ra để trấn thủ vương triều Đại Chu. Có Thương Huyền tông làm chỗ dựa, thanh thế của vương triều Đại Chu cũng ngày càng lớn mạnh, lại thêm đại lục Thương Mang cũng không phải là đại lục gần trung tâm Thương Huyền Thiên, nên qua vài năm xây dựng, vương triều Đại Chu trở thành đại vương triều số một đại lục cũng không kì quái.
- Những năm gần đây, bởi vì mảnh vỡ Thánh Ấn, thế cục Thương Huyền Thiên trở nên khá hỗn loạn. Cách đây mấy năm, cũng có các cường giả thế lực khác tới vương triều Đại Chu tìm kiếm mảnh vỡ, làm cho tình hình không được an bình. Thế nên chưởng giáo quyết định gia tăng cường độ trấn thủ. Hơn nữa chưởng giáo cũng từng nói, năm xưa trước khi đi, ngươi đem vương triều Đại Chu giao cho Thương Huyền tông nhờ trông nom, không thể để cho ngươi thất vọng. – Tiêu Thiên Huyền nói.
Trong lòng Chu Nguyên không khỏi cảm thấy ấm áp, hắn gật nhẹ đầu, nói:
- Chưởng giáo thật dụng tâm!