Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1639 - Chương 1638: Bát Tí Tinh Linh Vương (1)

Chưa xác định
Chương 1638: Bát Tí Tinh Linh Vương (1)

Chú thích Bát Tí: tám cánh tay.

Mà Bán Thánh Chi Thể cũng đã mạnh mẽ, hung hãn như thế, thật không biết Thánh Thể chính thức kia lại là kinh khủng cỡ nào?

Thánh Giả Chi Cảnh không hổ là cảnh giới mà vô số người tu luyện trong Chư Thiên đều tha thiết ước mơ.

Ở phía xa xa bên trên hư không, từ trên thân thể của Thánh Nguyên Cung chủ cũng có từng sợi khí trắng bốc lên, hắn nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên, trong mắt thì là hiện lên biểu cảm ao ước, đố kị.

Chu Nguyên này chưa luyện ra được Thánh nguyên mà đã có thể rèn luyện thân thể đến một bước này, một khi hắn thật sự đặt chân Thánh Giả Cảnh, chỉ sợ Thánh Giả phổ thông cũng khó có thể chống lại hắn.

Thiên phú, tiềm lực như thế quả nhiên là bất phàm.

Kẻ địch mạnh mẽ bực này không giữ lại được.

Sát ý rét lạnh bùng lên ở trong mắt của Thánh Nguyên Cung chủ. Đột nhiên, hắn chắp hai bàn tay lại, giữa cổ họng có tiếng gầm vang lên.

Xì xào!

Vào lúc này, máu tươi ở trong cơ thể của Thánh Nguyên tựa như là sôi trào lên, da của hắn bắt đầu biến thành màu đỏ như máu tiếp theo những đường vân ở bên ngoài cơ thể chậm rãi nhúc nhích giống như là vật còn sống.

Những đường vân này chính là thứ hình thành khi Thánh Nguyên rèn luyện thân thể đến mưc tận cùng, mà sức mạnh của Bán Thánh Chi Thể cũng chính là đến từ những đường vân này!

Phốc!

Không mất quá nhiều thời gian, những đường vân kia đã phá thể bay ra, đón gió tăng vọt nhanh chóng biến thành từng sợi xiềng xích màu đỏ tươi.

Rầm rầm!

Những sợi xiềng xích màu đỏ tươi như là những con trăn khổng lồ uốn lượn ở trong hư không, khi chúng di chuyển có sóng âm kỳ dị truyền ra, mà phàm là người nghe thấy loại sóng âm này đều cảm giác được thân thể của mình tựa như là bị một loại sức mạnh nào đó áp chế, mấy người thực lực yếu kém thậm chí còn phát ra tiếng kêu thảm thiết, bởi vì bọn họ phát hiện nhục thể của bọn họ vào lúc này đã bắt đầu dần dần phân giải.

Vô số người hoảng hốt, vội vàng vận chuyển nguyên khí phong tỏa hai lỗ tai, không dám lại để loại sóng âm kia xâm nhập.

Bên trên hư không, nhìn qua những sợi xiềng xích màu đỏ tươi kia, lông mày của Chu Nguyên cũng nhíu chặt lại. Không biết vì sao, những sợi xiềng xích màu đỏ tươi kia làm cho hắn cảm thấy một loại cảm giác bị uy hiếp nghiêm trọng, tựa như là vật ấy chuyên môn nhằm vào bản thân hắn vậy.

- Cảm thấy được rồi hay sao?

Thánh Nguyên đưa mắt nhìn qua, ngôn ngữ hờ hững:

- Bất luận thân thể của ngươi cường hãn cỡ nào, chỉ cần bị nó cuốn lấy thì thân thể đều sẽ bị nứt vỡ phân giải.

- Đây là thủ đoạn thuộc về Thánh Giả Cảnh ...

- Ta gọi nó là ...

- Phược Long Vô Cực Tỏa!

Ông!

Ngay khi Thánh Nguyên vừa dứt lời thì những sợi xiềng xích màu đỏ tươi kia đột nhiên mãnh liệt lao ra, chúng nhanh chóng xuyên thấu vô số tầng hư không, bất luận Chu Nguyên tránh né như thế nào đều khó có thể thoát khỏi sự truy kích của chúng.

Vì vậy, chỉ sau mấy giây ngắn ngủi, Chu Nguyên đã bị ép phải dừng lại vì không còn đường nào để trốn nữa, một sợi xiềng xích màu đỏ tươi giống như là rắn độc cuốn lấy chân của hắn.

Cùng lúc đó, những sợi xiềng xích màu đỏ tươi khác điên cuồng nhào tới, trong khoảnh khắc đã trùng trùng điệp điệp bao trùm Chu Nguyên.

Phía trên những sợi xiềng xích màu đỏ tươi có Thánh Nguyên chảy xuôi, một khi bị trói buộc thì e rằng khó có thể giãy giụa.

Những sợi xiềng xích màu đỏ tươi điên cuồng quấn quanh, bao trùm thân hình của Chu Nguyên, tầm mắt của hắn nhanh chóng bị thu hẹp rồi dần dần biến thành màu đen.

Chỉ có điều, trước khi những sợi xiềng xích màu đỏ tươi này hoàn toàn bao trùm thân hình của Chu Nguyên thì hắn cũng chậm rãi nhắm lại hai mắt.

Ở bên ngoài cơ thể của hắn có ánh sáng màu bạc dần dần hiện ra.

Phía sau ánh sáng màu bạc này giống như là có một hư ảnh với tám cánh tay như ẩn như hiện.

Tiếng ầm ầm cuồng bạo vang rền khắp hư không.

Xiềng xích màu đỏ tươi tựa như một con mãng xà khổng lồ, quấn chặt lấy Chu Nguyên, trực tiếp che lấp thân thể của hắn. trên những xiềng xích này còn có vết tích thần bí cổ xưa ngọ nguậy, tỏa ra vận vị đặc thù.

Trong Thương Huyền Thiên, tâm tình vô số người đang xem chiến lập tức khẩn trương lên, lúc trước khi thân thể hai người đụng nhau, quả như hai vị Hủy Diệt Chi Thần va đụng, nhưng bây giờ xem ra, vẫn là cung chủ Thánh Nguyên cao hơn một bậc, vây lại Chu Nguyên.

- Chu Nguyên, bị Phược Long Vô Cực Tỏa của ta vây chặt, mặc kệ thân thể ngươi có mạnh mẽ đến mức nào, cũng không tránh khỏi bị phân giải hóa thành thịt vụn!

Ánh mắt cung chủ Thánh Nguyên trở nên lạnh lùng, hai tay nhanh chóng kết ấn, sát ý bàng bạc quét sạch mà ra:

- Thánh ngân ăn mòn!

Ong ong!

Ngay khi pháp ấn của hắn kết thành, chỉ thấy trên xiềng xích tầng tầng như mãng xà kia, các vết tích thần bí cổ xưa bắt đầu tỏa ra xích quang, sau đó hội tụ lại, không ngừng lao về phía Chu Nguyên đang bị trói chặt ở bên trong.

Cung chủ Thánh Nguyên thấy thế, khóe môi nổi lên vòng cười lạnh.

Chỉ cần bị Thánh ngấn xâm nhập thân thể, vậy mặc kệ thân thể Chu Nguyên có mạnh đến đâu, cũng sẽ bị Thánh ngân ăn mòn hóa thành máu đen.

Vút!

Nhưng còn không đợi cung chủ Thánh Nguyên đăc ý bao lâu, từ trong tầng tầng xiềng xích kia, đột nhiên có từng sợi ánh sáng bạc bắn ra.

Biến cố xuất hiện khiến cho ánh mắt cung chủ Thánh Nguyên không khỏi co rụt lại, không chút do dự tăng nhanh tốc độ ăn mòn của Thánh ngân.

Nhưng điều này cũng không thể ngăn cản ánh sáng bạc tràn lan, từng sợi ngân quang kia càng ngày càng sáng tỏ, mơ hồ, còn có âm thanh trầm thấp truyền ra từ trong chỗ sâu:

- Bát Tí… Tinh Linh Vương!

Oanh!

Trong chớp mắt tiếp theo, có hàng vạn đạo ngân quang bộc phát mà ra, mà tầng tầng xiềng xích khổng lồ kia cũng bị một luồng lực cực lớn đánh phá, nổ xơ xác.

Một vòng mặt trời màu bạc dâng lên, khiến cho ánh mắt đám người không khỏi kinh hãi.

Chỉ thấy trong mặt trời màu bạc kia, có một thân ảnh khôi ngô như người khổng lồ đang đứng, thân ảnh đó cao tới mười trượng, trên thân thể tràn đầy đường vân thần dị màu bạc, tám cánh tay lớn hiện ở sau lưng, khuấy động nguyên khí thiên địa.

Bình Luận (0)
Comment