Lúc này trên thân thể tràn ngập vết thương, có thể thấy chiến đấu khốc liệt đến mức nào.
Khương Lôi Quân xóa đi vết máu nơi ở khóe miệng, ngẩng đầu, ánh mắt xuyên qua không gian, nhìn thấy trận chiến đỉnh tiêm ở trên không kia, cười lạnh nói:
- Thanh Dương, có vẻ vị minh chủ mà các ngươi đặt hết kì vọng vào kia sắp chống không nổi rồi.
Chưởng giáo Thanh Dương nhìn hoáng qua, bình tĩnh nói:
- Ngươi cứ lo cho bản thân mình trước đi, Chu Nguyên chính là người là sư phụ chọn trúng. Xưa nay ánh măt của người chưa bao giờ sai.
Khương Lôi Quân cười lạnh một tiếng, nói:
- Tại trước mặt ta, ngươi lại dám nói ánh mắt của tên Thương Huyền kia không bao giờ sai à?
Chưởng giáo Thanh Dương chậm rãi nói:
- Thế nên ta sẽ chém giết ngươi ngay tại chỗ này, vậy liền có thể triệt để xóa bỏ đi dấu vết lần nhìn lầm duy nhất của sư phụ.
- Thật là một đứa đệ tử ngoan!
Khương Lôi Quân lộ ra dáng tươi cười, nói:
- Chỉ là quá đáng tiếc, đợi đến lúc Chu Nguyên bị chém giết, Thương Huyền minh liền tan rã. Ngươi yên tâm, chờ tới lúc Thánh Cung trở thành bá chủ, ta sẽ trực tiếp quản lý Thương Huyền tông, chỉ là đến lúc đó, có lẽ phải sửa lại tên môn phái…
- Theo ngươi thì đổi thành Lôi Quân tông thì thế nào?
Tiếng nói của hắn vừa dứt, giữa thiên địa lập tức có một vầng mặt trời màu xanh bay lên, thanh viêm bộc phát, cuồn về phía Khương Lôi Quân.
- Tức giận như vậy làm gì? Mà tức giận thì lại có tác dụng gì?
Khương Lôi Quân cười to, lại nhìn thoáng qua trận chiến đã hoàn toàn nghiêng về một bên ở bên ngoài kia, huy động huyết lôi bàng bạc toàn thân, đón nhận thế công phẫn nộ của Thanh Dương.
-------------------------
Vù vù!
Từng tia thần quang không ngừng bay tới, lấy khí thế không thể tránh né, quét tới trên thân thể Chu Nguyên.
Giờ khắc này, nguyên khí phun trào quanh thân Chu Nguyên đã cực kì mỏng manh, những ngân văn bao trùm bên ngoài bề mặt chiến giáp kia cũng đã trở nên cực kì ảm đạm.
Thân thể cao lớn mấy chục trượng, cũng thu nhỏ lai kích cỡ ban đầu.
- Chu Nguyên… ngươi thua rồi!
Cung chủ Thánh Nguyên đạm mạc nhìn Chu Nguyên, đến mức này, thắng bại đã rõ ràng.
Với trạng thái lúc này của Chu Nguyên, hắn không còn có khả năng lật bàn nữa.
Nhưng cung chủ Thánh Nguyên cũng không chủ quan, mà duy trì cẩn thận, tiếp tục phát động thần quang.
Thần quang rơi xuống, đạo nguyên khí cuối cùng trên thân thể Chu Nguyên cũng biến mất hoàn toàn.
Trong Thương Huyền minh, ánh mắt của vô số người đều trở nên ảm đạm sầu bi.
Trận chiến quyết định vận mệnh của Thương Huyền Thiên đã kết thú rồi ư?
Răng rắc!
Tầng chiến giáp màu bạc bên ngoài thân thể Chu Nguyên cũng dần ảm đạm, sau đó bắt đầu phân giải, hóa thành vô số điểm sáng màu bạc.
Nhưng khi chiến giáp màu bạc kia biến mất, thì đồng tử trong mắt cung chủ Thánh Nguyên đột nhiên co rụt lại, bởi vì hắn nhìn thấy, bên trong chiến giáp màu bạc kia hoàn toàn trống rỗng.
Chỉ có một đạo thần hồn dần dần tiêu tán, thân thể thật của Chu Nguyên cũng không ở trong đó?!
Trước đây chiến giáp này lại chỉ là một phân thân thần hồn của Chu Nguyên?!
Vậy thân thể thật của hắn…
Thánh Nguyên đột nhiên ngẩng đầu, chỉ thấy nơi nào đó trên hư không đột nhiên vỡ ra, để lộ ra một vùng không gian nhỏ bên trong.
Mà lúc này, tại vết nứt của không gian nhỏ kia, có một bóng người đang khóa chặt hắn.
Chu Nguyên!
Sắc mặt Thánh Nguyên biến đổi kịch liệt.
Lúc này, năm ngón tay Chu Nguyên nắm lại, kết thành ấn pháp, ở trong lòng bàn tay cửa hwans cũng có từng đường vân đỏ sậm lan tràn, hòa quyện, cuối cùng hóa thành một loại sự vật nào đó khiến cho người ta cảm thấy cực kì bất an.
Chu Nguyên cười cười với cung chủ Thánh Nguyên, nhưng nụ cười tràn đầy khí lạnh.
- Búp Thánh Liên à?
- Quả là rất lợi hại… nhưng nếu ngươi đã dám lấy ra, vậy ta liền khiến nó mãi mãi cũng không thể nở thành hoa được!
Tiếng nói vừa dứt, từng sợi tóc trên trán Chu Nguyên đã biến thành màu trắng, mà trong lòng bàn tay lại có một tia sáng màu đỏ sậm đột nhiên phun ra ngoài.
Tại trong tia sáng này có từng đường vân thần bí mơ hồ ẩn hiện.
Hồng quang xuyên qua hư không, trực tiếp bao trùm lấy búp Thánh Liên kia, cùng lúc đó, tiếng nói như có như không của Chu Nguyên cũng vang lên:
- Đây là…
- Phong Thánh Thiên Cấm Triện!
Ánh sáng đỏ sậm giáng xuống từ trên trời, mang theo lực lượng khó có thể hình dung, dù là cung chủ Thánh Nguyên cũng cảm thấy trong lòng hơi sợ, tâm tình rung động.
Hắn có cảm ứng, đạo ánh sáng màu đỏ sậm này sẽ tạo thành tổn thương cực kì nghiêm trọng cho hắn.
Có vẻ tên Chu Nguyên kia vẫn đang chờ đợi cơ hội này!
Chu Nguyên dùng bộ chiến giáp màu bạc thần dị kia hấp dẫn sự chú ý của hắn, mà thân thể thật thì trốn trong hư không, chuẩn bị đòn phản kích này…
Chỉ trong chố lát, ánh sáng đỏ sậm kia đã bắn tới, khiến cung chủ Thánh Nguyên không thể né tránh.
Trong mắt cung chủ Thánh Nguyên hiện len vẻ hung tợn. hắn cũng thật không tin, hôm nay Chu Nguyên đã bị hắn dồn đến cùng đường mạt lốt, lại có thể quay người cắn ngược lại hắn chắc?!
Chỉ cần ngăn được đòn phản kích này của Chu Nguyên, vậy hắn liền có thể lập tức phản công, triệt để tiêu diệt Chu Nguyên.
Trong lòng hiện lên những ý tưởng này, cung chủ Thánh Nguyên không hề do dự nữa, tâm niệm vừa động, búp Thánh Liên đã phun ra từng đạo thần quang, xen lẫn vào nhau, hóa thành một vòng phòng hộ.
Trên hư không, Chu Nguyên thấy cảnh này, không khỏi cười lạnh.
Môn thuật pháp Phong Thánh Thiên Cấm Triện này chính là một môn Thánh Nguyên thuật mà trước đây khi hắn đột phá lên Pháp Vực, khám phá trong Tổ Long Kinh mà ra. Hơn nữa đây là một môn Thánh Nguyên thuật siêu cấp, đẳng cấp của nó không hề yếu hơn một môn Thánh Nguyên thuật khác mà trước đây Chu Nguyên vẫn coi như lá bài tẩy mạnh nhất – Tổ Long Bàn Thiên Thuật.
Chỉ là điểm đặc thù của môn Thánh Nguyên thuật này cũng không nằm ở tính công kích, mà là… lực lượng phong ấn.
Môn Thánh Nguyên thuật này, như cái tên mà nó thể hiện, có được… lực lượng phong ấn cả Thánh Giả!
Đương nhiên, với thực lực hiện nay của Chu Nguyên, muốn phong ấn được Thánh Giả chân chính là không có khả năng. Đừng nói là Thánh Giả, dù là đối mặt với tồn tại ở đẳng cấp Bán Thánh như cung chủ Thánh Nguyên, thì cũng đã rất cố sức.