Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1645 - Chương 1644: Sự Ngoan Độc Của Thánh Nguyên (2)

Chưa xác định
Chương 1644: Sự ngoan độc của Thánh Nguyên (2)

Chu Nguyên biến sắc mặt, đồng tử lưu chuyển Thánh Văn nhìn về phía sâu trong Thánh Huyết Trì, chỉ thấy ở nơi đó, có một tòa tế đàn đang tỏa ra từng vòng ánh sáng đỏ tươi làm người bất an.

Mà cùng lúc đó, trong những mê cung hư không của Thánh Huyết Trì kia, không gian bắt đầu vặn vẹo kịch liệt, khiến cho cường giả đang chiến đấu của hai bên đều kinh ngạc ngừng lại.

Trong không gian mấy người Tô Ấu Vi, Võ Dao, Si Tinh đều cảnh giác nhìn không gian xung quanh.

- Chưởng giáo sư huynh, đã xảy ra chuyện gì?

Trong một chỗ không gian, Liễu Liên Y kinh sợ nhìn cảnh này, sau đó nhanh chóng hỏi thăm chưởng giáo Thanh Dương lúc này đã đang cấp tốc lùi về.

Lúc này nguyên khí toàn thân chưởng giáo Thanh Dương đã rất uể oải, đây là kết quả do trước đó đại chiến một trận với Khương Lôi Quân, nhưng cũng may đối thủ cũng bị thương không nhẹ.

Ông vốn dự định truy kích nhưng không gian đột nhiên có biến cố, khiến cho không thể không dừng tay rút về.

Dù sao nơi này còn có Liễu Liên Y, Linh Quân, cùng các cao tầng của Thương Huyền tông.

Sắc mặt chưởng giáo Thanh Dương lộ rõ vẻ ngưng trọng, lắc đầu ý bảo mình cũng không rõ, sau đó lại nhìn về phía Khương Lôi Quân ở xa xa, lúc này vẻ mặt của kẻ này cũng lộ rõ vẻ kinh nghi nhìn qua bốn phương.

Hiển nhiên, biến cố này cũng không phải do Khương Lôi Quân gây ra.

Nếu đã không phải Khương Lôi Quân, lại có thể làm cho biển máu của biến động, vậy chỉ cso thể là cung chủ Thánh Nguyên!

Ngay khi mấy người chưởng giáo Thanh Dương nghĩ tới điều này, trong lòng lại đột nhiên hơi động, lấy ra miếng ngọc bài mà trước đây Chu Nguyên giao cho bọn họ, lúc này ngọc bài đang tỏa ra ánh sang mãnh liệt, bao phủ lấy thân thể bọn họ.

Ngay sau đó, ai nấy đều cảm nhận được một luồng lực lượng không thể phản kháng phát ra từ trong ngọc bài, tạo thành một cái cánh cửa không gian, hút hết tất cả mọi người vào trong.

Ở bên ngoài.

Trong hư không đột nhiên hiện lên vô số vết nứt, sau đó, từng bóng người bị phun ra ngoài, ai nấy mờ mịt nhìn bốn xung quanh.

- Xảy ra chuyện gì vậy?

Mọi người đều nhìn về hướng Chu Nguyên.

Chưởng giáo Thiên Dương cũng cau mày, ông sắp sửa phân ra thắng bại với Khương Lôi Quân rồi, làm sao lại đột nhiên lôi kéo cả đám người trở về?

Sắc mặt Chu Nguyên lộ rõ vẻ ngưng trọng, nhìn chằm chằm vào biển máu đang cuồn cuộn kịch liệt phía dưới. Dưới góc nhìn của Thánh Văn, hắn thấy ở nơi sâu nhất của biên máu kia, tòa tế đàn quỷ dị đang tỏa ra từng cây xúc tua đỏ tươi, lan tràn vào trong từng tòa không gian.

- Thánh Nguyên, ngươi muốn làm gì? – Chu Nguyên trầm giọng hỏi.

Cung chủ Thánh Nguyên đang đứng trên biển máu đột nhiên thở dài một hơi, thản nhiên nói”

- Cũng không có gì, chỉ là bị ngươi bức cho phải sử dụng lá bài tẩy cuối cùng mà thôi.

A!

Tiếng nói của hắn vừa dứt, đột nhiên, từ trong biển máu kia có vô số âm thanh thê lương đến cực điểm vang lên.

Biển máu quay cuồng, từng tòa không gian như ẩn như hiện, mà lúc này, đám người chưởng giáo Thanh Dương mới nhìn thấy, trong những tòa không gian mà trước đó mọi người từng chiến đấu, đang có từng cây xúc tu đỏ tươi tràn ra, chộp lấy đám cường giả Thánh Cung, mà phàm là người bị nó chạm vào, mặc kệ là cường giả Nguyên Anh hay Pháp Vực, thì đều bị hút khô trong nháy mắt, hóa thành bãi máu.

- Thánh Nguyên, ngươi có ý gì?

Trong một vùng không gian, Khương Lôi Quân cũng tức giận nhìn từng cây xúc tu xuyên thấu qua hư không mà đến kia, gầm lên.

Cung chủ Thánh Nguyên khẽ thở dài:

- Khương huynh, các ngươi thật cho rằng tòa tế đàn này chỉ có tác dụng tẩy lễ để tăng thực lực lên sao? Tại khoảnh khắc khi các ngươi tiến hành nghi thức tẩy lễ, thì các ngươi đã bị nó gieo xuống ấn ký…

- Thật ra ta cũng không muốn dùng cách này, nhưng ai mà ngờ được, Chu Nguyên lại có thể bức bách ta đến bước đường này…

- Ngươi yên tâm đi, ta sẽ hoàn thành nốt tâm nguyện của ngươi, chờ tới lúc ta thống nhất Thương Huyền Thiên, ta sẽ hủy diệt cả Thương Huyền tông, đem nó chôn cùng ngươi.

Khuôn mặt Khương Lôi Quân trở nên vặn vẹo, trong mắt dâng trào lửa giận, gầm lên:

- Ta thà rằng tự bạo, cũng sẽ không để ngươi được như ý nguyện!

Tiếng nói vừa dứt, nguyên khí trong cơ thể hắn bắt đầu bộc phát, đốt lên Pháp Vực, sau một khắc, tựa như có một ngôi sao tỏa ra vạn đạo quang mang trong cơ thể hắn.

Nhưng trong chớp mắt khi thân thể hắn sắp bùng nổ, xúc tu đỏ tươi quỷ dị kia đã xuyên qua hư không mà tới, trực tiếp đâm vào hào quang lóng lánh kia, ngay sau đó, quang mang nhanh chóng ảm đạm, lực lượng vốn định nổ tung kia lại bị xúc tu nuốt mất.

- Aaaaa… Ta không cam tâm!

Tại thời khắc cuối cùng, tiếng gào thét tuyệt vọng của Khương Lôi Quân vang lên.

Hắn đã không thể tự bạo thành công.

Trên biển máu, cung chủ Thánh Nguyên lộ vẻ mặt thương xót, nói:

- Dù tự bạo cũng vô dụng.

Giữa không trung, đám người chưởng giáo Thiên Dương khiếp sợ nhìn cảnh này. Với tâm tính của bọn hắn, cũng không khỏi cảm thấy một luồng hơi lạnh từ bàn chân lan thẳng lên đỉnh đầu.

Bởi vì chỉ trong thời gian ngắn ngủi vừa rồi, tất cả cường giả tinh nhuệ của Thánh Cung…

Toàn bộ chết hết!

Ai cũng không ngờ tới, đại quân hùng mạnh của Thánh Cung, lại không hề bị tiêu diệt trong tay Thương Huyền minh, ngược lại lại bị vị cung chủ mà bọn hắn thờ phụng giết sạch sẽ…

Tên Thánh Nguyên này điên rồi à?!

- Aaaa…!

Từng tiếng kêu thảm thiết không ngừng truyền ra từ trong biển máu sền sệt quay cuồng kia, khiến cho vô số người đang xem cuộc chiến không khỏi sợ tới mức dựng thẳng lông tơ, trong mắt tràn đầy sợ hãi.

Bởi vì bọn họ đều nhìn rõ chuyện gì đang xảy ra, rõ ràng là những cường giả Thánh Cung kia đang bị biển máu hấp thu nuốt mất.

Tuy rằng những người này đều coi như là địch nhân, nhưng ai cũng không ngờ tới, kết cục của đám người này lại không phải chết trong tay mình, mà lại chết bởi vị cung chủ mà bọn hắn vẫn luôn thờ phụng.

Rất nhiều ánh mắt nhìn lên bóng người tóc bạc đứng giữa biển máu kia, cảm giác không rét mà rung. Lúc này cung chủ Thánh Nguyên bạc tình bạc tính đến mức làm cho lòng người lạnh lẽo.

- Khương Lôi Quân…

Mấy người chưởng giáo Thanh Dương, Liễu Liên Y, Huyền lão thấy Khương Lôi Quân bị biển máu nuốt mất, vẻ mặt cũng trở nên phức tạp.

Bình Luận (0)
Comment