Thánh Nguyên nghe vậy, cười nhạo một tiếng, nói:
- Chẳng lẽ ngươi cho rằng cái chết của những người này chẳng có tác dụng gì sao?
- Hơn nữa…
Ánh mắt của cung chủ Thánh Nguyên nhìn thẳng Chu Nguyên, trong đó có vẻ quỷ dị đang nổi lên:
- Thử đoán xem, ta hút khô đám đệ tử Thánh Cung, chỉ là vì tăng cường lực lượng Thánh Huyết Trì thôi?
- Chu Nguyên, ngươi không hiểu…
- Nhưng cũng không sao, chờ một lát, các ngươi sẽ biết ta muốn làm gì.
Mái tóc trắng của Thánh Nguyên bắt đầu bay phấp phới, sau đó hắn trực tiếp ngồi xếp bằng xuống giữa biển máu, hai tay kết ấn.
Ầm ầm.
Chỉ thấy biển máu bắt đầu quay cuồng kịch liệt, một vòng xoáy khổng lồ xuất hiện, cuối cùng có một tòa tế đàn đỏ tươi vô cùng quỷ dị, chậm rãi dâng lên từ trong vòng xoáy.
Thánh Nguyên nhìn qua tế đàn, ánh mắt càng thêm cuồng nhiệt.
Hắn quỳ xuống trước tế đàn, sau một khắc, có tiếng nói điên cuồng vang lên.
- Ta nguyện lấy máu tươi Thánh Cung làm đồ tế…
- Xin dùng cái này, cung phụng Thánh Thần.
Tiếng nói truyền ra, cũng rơi vào trong tai vô số người. Giờ khắc này, vô số cường giả đỉnh cao Thương Huyền Thiên, bao gồm cả Chu Nguyên, đều biến sắc.
Thậm chí, ở bên ngoài Thương Huyền Thiên, các Thánh Giả Chư Thiên cũng biến sắc.
Khi cung chủ Thánh Nguyên quỳ lạy tòa tế đàn quỷ dị, đầy điềm xấu kia, ánh mắt của các Thánh Giả Chư Thiên đang quan sát trận chiến tại Thương Huyền Thiên đều lộ vẻ tức giận.
Ai cũng không ngờ tới, cung chủ Thánh Nguyên lại ngoan độc kiên quyết như vậy, trực tiếp lấy các thuộc hạ của mình là huyết thực, cúng tế Thánh Thần!
Loại hành vi này là đang nối giáo cho giặc!
Tuy rằng đối với tồn tại như Thánh Thần, có lẽ loại cúng tế này chỉ có chút tác dụng, như hạt cát trong sa mạc, nhưng ai mà biết được, chỉ chút tác dụng ấy có ảnh hưởng tới đại cục hay không?
- Tên điên!
Trong hư không Hỗn Độn, Kim La Cổ Tôn giận tới mức dựng râu trừng mắt, trong mắt tràn đầy sát cơ, nhưng ngay khi ông định ra tay, thì hư không Hỗn Độn đột nhiên chấn động kịch liệt, một bàn tay vô biên vô tân nhô ra khỏi hư không, áp xuống đầu Kim La Cổ Tôn.
Đồng thời, có âm thành hờ hững cuồn cuộn vang lên:
- Kim La, nếu không muốn khiến cho toàn Thánh tộc ta dốc hết tất cả lực lượng phản công, thì tốt nhất là Chư Thiên ngươi hãy yên tĩnh mà xem đi, nên nhớ, nhân vật chính của vở kịch lớn này không phải là chúng ta, cũng không phải là các ngươi!
Kim La Cổ Tôn nhíu mày, biết Cổ Thánh của Thánh tộc ra tay, thế là trên đỉnh đầu ông có một đóa khánh vân bay lên, trong khánh vân tỏa ra ánh sáng vạn trượng, nở ra một nụ hoa sen thần thánh, chiếu sáng Chư Thiên, nghênh chiến bàn tay khổng lồ kia.
Ầm ầm!
Hai vị tồn tại đỉnh phong đương thời giao thủ trong hư không Hỗn Độn, gây ra động tĩnh đách rách tả tơi vô số không gian.
Sâu trong Quy Khư Thần Điện.
Trên hai tòa sen có hai bóng người cũng mở mắt, phóng ra vĩ lực vô biên.
Chính là hai vị Cổ Tôn còn lại của Quy Khư Thần Điện, Đế Long cùng Xích Cơ.
Đế Long Cổ Tôn là một người nam tử có thân thể cực kì khôi ngô, người mặc áo giáp, ngồi ở nơi đó tựa như môt ngọn núi lớn vậy, một luồng uy áp làm cho ngay cả Thánh Giả bình thường cũng hít thở không thông tỏa ra.
Xích Cơ Cổ Tôn lại là một vị mỹ phụ mặc váy dài màu đỏ, trên váy hiện ra đầy rẫy đồ đằng hỏa diễm cổ xưa, nơi mép váy có ngọn lửa bốc lên, dung nhan của nàng cực đẹp, lại thêm khí chất xuất chúng phiêu miểu, quả là tuyệt đại giai nhân.
- Thánh tộc yên lặng nửa năm, quả nhiên là đang mưu đồ. – Tiếng nói của Xích Cơ Cổ Tôn có chút khàn khàn, nhưng lại đầy mị lực.
Đế Long Cổ Tôn trầm giọng nói:
- Quyết tâm tàn sát toàn bộ sinh linh Chư Thiên ta của Thánh tộc chưa từng tàn lụi, làm sao lại có thể ngồi yên không làm gì?
- Mà mưu đồ hiện nay của bọn hắn, sợ là thừa dịp Thương Huyền Thiên loạn, chiếm cứ lấy Thiên Vực này, từ đó suy yếu lực lượng Chư Thiên ta.
Trong đôi mắt đẹp của Xích Cơ Cổ Tôn phun trào ánh lửa, nàng xuyên qua tầng tầng hư không, nhìn vào trận chiến giằng co trong Thương Huyền Thiên, nói:
- Bây giờ Thương Huyền Thiên đã đóng kín, lại có Thánh tộc ngăn cản, sợ rằng chúng ta không thể nhúng tay vào chuyện ở nơi đó.
- Kim La đã bị ngăn cản, mặc kệ Thánh tộc có mưu đồ gì, đều phải duy trì cảnh giác.
Đế Long Cổ Tôn gật đầu, hai mắt thâm thúy nhìn về phía hư không, nói:
- Gần nhất ta luôn cảm giác bất an, nguyên khí toàn bộ Thiên Nguyên Giới đang dần dần có loại ý chí nào đó như ẩn như hiện. Chỉ sợ… Thánh Thần thật sắp thức tỉnh.
Dung nhan xinh đẹp của Xích Cơ Cổ Tôn cũng hiện lên vẻ ngưng trọng:
- Nếu như Thánh Thần thức tỉnh, chỉ sợ cũng chỉ có thể đặt hi vọng vào vị kia có thể ngăn cản được.
Ánh mắt nàng nhìn về phía thành Chư Thiên, vị nhân vật trong thành kia, chính là hi vọng cuối cùng của Chư Thiên.
Đế Long Cổ Tôn trầm mặc một lúc, nói:
- Ai biết được… những Tiên Thiên Thân Chỉ này…
Năm đó khi phát hiện ra thần thạch bắt đầu nuôi dưỡng ra đệ tam thần, Quy Khư Thần Điện cũng nổ ra tranh luận về việc xử lý chuyện này như thế nào, trong đó chủ yếu chia làm hai phe. Một bên cho rằng cần luyện hóa thần thạch, tìm cách để các Thánh Giả Chư Thiên có thể tiến thêm một bước. mà đổi lại một bên kia lai muốn nuôi dưỡng thần thạch, khiến cho vị đệ tam thần kia có thể giáng thế.
Mà Đế Long Cổ Tôn chính là người ủng hộ cho quan điểm cần luyện hóa thần thạch.
Ánh mắt Xích Cơ Cổ Tôn hơi ngưng lại, nhìn chằm chằm Đế Long Cổ Tôn, nói:
- Mặc kệ trước kia ngươi muốn thế nào, nhưng bây giờ Đệ Tam Thần đã sinh ra, bất kể thế nào, chúng ta cũng phải hỗ trợ Thần, hãy bỏ những tâm tư trước đó kia đi.
Trong hai phái, Xích Cơ Cổ Tôn thì đứng ở phía trung lập, điều hòa hai bên. Nhưng bây giờ Đệ Tam Thần đã sinh ra, nàng sẽ không cho phép Đế Long Cổ Tôn lại còn có những suy nghĩ như trước kia nữa.
Đế Long Cổ Tôn trầm mặc một lát, nói:
- Ngươi cảm thấy lúc Thần thức tỉnh, sẽ thật vì bảo vệ sinh linh Chư Thiên mà chiến đấu với Thánh Thần kia sao?
- Có lẽ ngươi có sự hiểu sai về Thần.